Lục Diệp ngừng lại động tác, tầm mắt dừng lại trên người bánh bao nhỏ.Bánh bao nhỏ nhìn chính mình, một đôi mắt sáng như sao tự như chờ mong.Bé dường như cũng không thích mình như vậy, như đang chờ Lục Diệp cứu giúp.
Trái tim Lục Diệp mềm nhũn, nói: “Anh nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”.Chiến Đình Kiêu đang muốn mở miệng, Lily đã gọi đến.Mặt Lục Diệp biến sắc, vội vàng ra ngoài nhận điện thoại.Giọng của Lily ở đầu bên kia có phần hưng phấn, nghe như có loại cảm xúc mãnh liệt còn chưa rút đi.“Cô Lục, cảm ơn cô đã giới thiệu mối làm ăn này cho tôi, sau này nếu còn khách hàng như vậy, nhớ kĩ nhất định phải gọi cho tôi.”.Lục Diệp nghe được giọng cô ấy, trong lòng có thể tưởng tượng ra, cô ấy hẳn là rất thoải mái.Không khôngkhông, quan trọng nhất là Giang Văn Thăng thoải mái là tốt rồi.Nhưng Lục Diệp căn bản cũng không ý thức được, Lily sao lại biết cô họ Lục.
Trước lúc này, cô vẫn chưa giới thiệu chính mình.Lục Diệp gật đầu đáp một tiếng, sau đó liền cúp điện thoại trở về phòng.Lúc trở về, bánh bao nhỏ đã ngủ rồi.Lúc Lục Diệp đi vào, Chiến Đình Kiêu làm động tác im lặng với cô.Cô đến gần, đắp chăn cho bánh bao nhỏ.Nhưng vừa che được một nửa, cô liền ý thức được có chút không thích hợp.Lúc này, Lục Diệp vừa mới quay đầu lại, liền thấy ánh mắt đại boss thâm thúy mà nhìn cô.Cô không dám lên tiếng, có chút sợ làm phiền đến bánh bao nhỏ.Thế nhưng đại boss dường như nhằm đúng điểm này, đột nhiên xoay người đè lên người Lục Diệp.Anh thực sự không nhịn được, nhìn thấy gương mặt tuyệt sắc của Lục Diệp, còn có loại dịu dàng khi cô chăm sóc Hữu Hữu.Anh cũng rất muốn tới gần cô, rất muốn giữ lấy cô.Lục Diệp nhìn bánh bao nhỏ ngủ say một bên, trừng mắt nhìn Chiến Đình Kiêu.Anh muốn làm gì?Sẽ không… Không phải là nhân lúc mình không thể lên tiếng làm phiền bánh bao nhỏ, mà muốn ăn đậu hũ của cô đó chứ?Ni mã, mánh khóe của đại boss càng ngày càng sâu phải không?.
.