Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 965




Chương 965

“Bắt đầu từ bâ giờ, trong mắt anh chỉ có em và con. Những người khác đều không thể lọt vào mắt anh.”

Không thể không nói, câu này thật sự rất bùi tai, Nam Khuê nghe rồi cảm thấy trong lòng cực kỳ ấm áp.

Tuy không phải là những lời ngon ngọt dính kẹo, nhưng thắng tất cả những lời dỗ ngọt thề non hẹn biển khác.

Ăn trưa cùng Lục Kiến Thành xong, vốn dĩ kế hoặc của Nam Khuê là, anh làm việc còn cô thì ngồi sofa bên cạnh cùng anh.

Sợ gì hai người không nói câu nào, chỉ cần khi ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy anh, cô đã thấy thoả mãn rồi.

Nhưng hai người vừa ăn trưa xong, Lâm Tiêu đã vừa đẩy cửa ra vừa nói: “Lục tổng, đều đã chuẩn bị xong rồi, năm phút nữa sẽ bắt đầu cuộc họp.”

Biết anh phải đi họp, Nam Khuê cũng không muốn để anh phân tâm, liền chủ động muốn về nhà.



“Vậy được, các anh đi họp đi, em cũng hơi buồn ngủ rồi, chuẩn bị về nhà nghỉ trưa với các con đây.”

“Để anh cho người đưa em về.”

“Không cần đâu, anh yên tâm mà họp đi, tài xế trong nhà đưa em đến đó.”


“Được, đến nhà rồi phải nói với anh ngay.”

Sau khi tạm biệt Lục Kiến Thành, Nam Khuê liền đi xuống thang máy. Vừa đến sảnh công ty.

“Cô Nam Khuê.”

Đột nhiên bên tai truyền tới một giọng nói thánh thót.


Giọng nói không thể nói là quen thuộc, nhưng vừa rồi vừa mới nghe qua, thế nên ấn tượng của Nam Khuê cực kỳ sâu sắc.

Cô dừng chân, vừa mới quay người lại đã nhìn thấy Lâm Tư Vũ đang đứng một bên cười duyên dáng.

“Cô Lâm đang gọi tôi sao?”

“Vội vàng muốn đi rồi sao? tôi mời cô ly cafe?”

“Sao cô Lâm lại chắc chắn như thế, tôi chắc chắn là có thời gian rồi.”

Lâm Tư Vũ cười nói: “Phụ nữ là người hiểu phụ nữ nhất, tôi biết cô nhất định rất tò mò và cảnh giác với tôi.”


“Nếu đã tò mò như vậy, vậy thì có thể nói chuyện với tôi, nói không chừng có thể giải đáp được nghi vấn trong lòng cô.”


Nam Khuê gật đầu: “Được, vậy phải làm phiền cô Lâm rồi.”

Bên cạnh công ty có một quán cafe, sau khi hai người ngồi xuống, phục vụ cầm menu bước qua.

“Cho tôi một ly latte nóng, không thêm đường, cảm ơn!”

“Cho tôi một ly nước ấm là được, cảm ơn!”

Hai người đều không xem menu, trực tiếp gọi luôn.

“Cô Nam Khuê tiết kiệm như vậy? vậy mà chỉ uống một cốc nước ấm?” Lâm Tư Vũ không hiểu nhìn cô.

“Uống cafe sau mười giờ sáng sẽ ảnh hưởng đến giấc ngủ buổi tối của tôi.” Nam Khuê nhàn nhạt giải thích mấy câu.