Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 960




Chương 960

“Đẹp không? Có phải là có hương vị đàn ông rồi không?” Lục Kiến Thành vừa nói vừa cố ý dùng râu cọ cọ lên Nam Khuê.

Cô bị anh cọ đến nỗi cười không ngừng. Thấy cô cười vui vẻ như vậy, Lục Kiến Thành lại càng giống như đứa trẻ, một tay cù eo cô, tay còn lại thì giữ lấy mặt cô.

Ồn ào một lúc hai người mới dừng lại. Nam Khuê đặt ngón tay lên những sợi râu của anh, ánh mắt trở nên dịu dàng: “Trước đây anh là người chú ý tới hình tượng tới mức nào chứ, bây giờ đến cả những chuyện này cũng không quan tâm tới, chắc chắn gần đây cực kỳ bận rộn, bận tới mức không có thời gian mà cạo.”

“Anh tin em không?”

Rất nhanh Lục Kiến Thành đã đoán ra ý của Nam Khuê: “Em muốn cạo cho anh?”

“Vậy anh có sợ không?”

Lục Kiến Thành không nói gì, nhưng đã nắm lấy tay Nam Khuê đi vào trong nhà tắm rồi. Anh lấy chiếc dao cạo râu tự mình đưa cho cô.



Nam Khuê lắc đầu: “Loại này em không dám, em dùng máy cạo râu.”

“Không sao, anh đưa bản thân mình toàn quyền giao cho cô Nam Khuê.”


Nam Khuê mỉm cười, cô dùng cách thức truyền thống, bôi bọt cạo râu lên mặt anh, sau đó nhanh chóng bôi thành một vòng tròn bọt.

Sau đó co lấy dạo, cạo từng chút từng chút một. Trong lúc đó, Lục Kiến Thành vẫn luôn rất phối hợp, Nam Khuê càng cạo thì càng cảm thấy tràn đầy tự tin, cho rằng mình cạo rất tốt.

Kết quả sau khi rửa bọt cạo râu đi, cô mới phát hiện cô đã cạo rách mất đường trên cằm anh rồi.

Nhìn cằm anh lộ ra mấy đường vẫn đang rỉ máu, Nam Khuê cực kỳ đau lòng: “Đã bị rách da rồi, sao anh không nói gì? Hơn nữa còn rách tận mấy nơi liền.”

“Không sao, qua mấy hôm nữa là khỏi thôi.”


“Có đau không? Để em thoa thuốc cho anh.”

“Ừm.”

Thế nhưng thời gian bên nhau vẫn luôn rất ngắn ngủi. Buổi trưa, lúc Nam Khuê đi nghỉ thì Lục Kiến Thành đã rời đi rồi.

Khi quay về nhà lần nữa thì đã là ban đêm.


Thấy Nam Khuê đang chìm trong giấc ngủ, anh nhẹ nhàng vén chăn tiến vào. Cảm giác được anh đã về rồi, Nam Khuê lăn một vòng trên giường, lập tức ôm lấy eo anh, sau đó yên tâm tiếp tục mà ngủ tiếp.

Ngày thứ hai, sau khi ăn sáng xong, bất ngờ là Lục Kiến Thành cũng không vội đi ngay.

Nam Khuê hỏi: “Hôm nay anh nghỉ ngơi sao?”


“Buổi sáng nghỉ ngơi.” Lục Kiến Thành đưa tay lên nhìn đồng hồ, đồng thơi đi qua nắm lấy tay Nam Khuê.

Hai người cùng nhau đi đến phòng sách, anh mở máy tính đã chuẩn bị sẵn ra.

Rất nhanh sau đó liền hiện ra dòng chữ ‘Họp báo chiêu đãi truyền thông của Tập đoàn Lục thị’.

Nam Khuê kinh ngạc nhìn, trên mặt tràn đầy vẻ nghi ngờ. Lục Kiến Thành ngồi trên sofa chủ toạ, đồng thời nắm tay Nam Khuê để cô ngồi bên cạnh mình.

“Cùng anh xem cái này.” Anh nói, hô hấp nóng ấm phả bên tai cô.