Chương 464
“Nhưng mà chuyện tôi vừa nói với anh, là bí mật trước nay của tôi, tôi sẵn sàng chia sẻ cùng anh, cũng hy vọng là anh có thể giúp tôi giữ bí mật.”
Chu Tiễn Nam kinh ngạc: “Em nói vậy có nghĩa là anh ta không biết sao?”
Nam Khuê gật đầu: “Ừm, anh ấy không biết.”
“Đã lâu như vậy, tình cảm cũng sâu đậm như vậy, sao em không nói với anh ta?”
“Tôi có nói rồi, tiếc là …” Cô cúi đầu cười, nụ chứa đầy sự khổ sở và buồn bã: “Anh ấy nói anh ấy không muốn nghe, hai lần, tôi đã thử hai lần, nhưng anh ấy đều đã bỏ lỡ.”
Cười rồi, Nam Khuê ngẩng đầu lên, đưa tay ra lau nhẹ khóe mắt, sau đó tiếp tục nói.
“Anh cũng biết mà, tôi là con gái, da mặt mỏng, bị cùng một người, lại là người mình yêu sâu đậm cự tuyệt những hai lần, thì có can đảm đến thế nào cũng chẳng có đủ dũng khí để mở miệng nữa.”
“Hơn nữa …”
Anh ấy cũng không yêu tôi.
Câu sau Nam Khuê không nói ra, chỉ âm thầm giữ trong lòng.
Không nói ra, cô đã đủ buồn rồi.
Nếu nói ra, chắc cô càng đau buồn hơn nữa.
Đến bệnh viện, khi Nam Khuê xuống xe, Chu Tiễn Nam nhận được một cuộc gọi.
Đôi mắt anh nhàn nhạt, dường như điềm tĩnh đến mức giữa trán không có một chút cảm xúc nào.
Không biết đầu dây bên kia đã nói những gì, chỉ nghe được anh ấy đáp lại một câu vô cùng đơn giản: “Được, tôi đi.”
Sau đó liền cúp điện thoại.