Chương 38
Cô còn chưa nói xong đã bị một sức mạnh bá đạo ôm vào trong ngực.
Nam Khuê vừa muốn hét lên thì một giọng nói quen thuộc đã truyền đến từ đỉnh đầu cô: “Đừng sợ, là tôi.”
Giọng nói này?
Nếu như cô nghe không nhầm thì đây là Lục Kiến Thành.
Nam Khuê mở mắt ra, khi thấy đôi mắt sáng, lông mày sắc bén trên khuôn mặt tuấn tú như được chạm khắc kia, cô lập tức sợ đến ngây người.
Ngạc nhiên một lúc lâu cô mới phản ứng lại được, ngơ ngác hỏi anh: “Sao anh lại về?”
“Sao vậy? Theo lời này của em thì hình như tôi không nên về?” Lục Kiến Thành nhíu mày.
“Tôi còn tưởng rằng anh sẽ ở bệnh viện chăm sóc cô ấy qua đêm.”
Cô thật sự không nghĩ rằng anh sẽ trở về, hơn nữa ban ngày anh còn mới tức giận với cô.
Nam Khuê nói xong cũng cảm thấy hối hận, cô mẫn cảm cảm nhận được bầu không khí giữa hai người đột nhiên trầm xuống.
Đúng lúc này Lục Kiến Thành đột nhiên tắt đèn đi, sau đó ôm cô nằm lên giường đắp chăn lại, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai cô: “Đi ngủ!”
Lúc anh nói chuyện cách cô quá gần, lỗ tai của Nam Khuê bị hơi thở của anh làm cho mềm nhũn, vành tai cũng ửng hồng.
Trong đêm tối nhìn đáng yêu như lỗ tai màu hồng phấn của thỏ con vậy.
Đột nhiên bị anh ôm, hơn nữa trong không khí đều là mùi hương của anh, chuyện này khiến Nam Khuê có chút không thích ứng được.
Hai tay cô nắm chặt thành quyền, cẩn thận đặt ở trước ngực.
Do dự một lúc, cô liếm môi, nhẹ nhàng lên tiếng: “Chuyện đó, anh không đi tắm sao?”