Chương 243
Biết mối quan hệ của cô và nhà họ Lục, cũng biết cô và Lục Kiến Thành là vợ chồng.
Nhưng cuối cùng anh ấy hạ mắt xuống, mắt sắc sâu thẳm: “Muốn biết thì tự nhiên sẽ có cách thôi.”
Nam Khuê gật đầu.
Đúng vậy, tin tức bây giờ phát triển như vậy, muốn biết thì sẽ luôn có cách.
Xuống xe, Nam Khuê đưa áo khoác cho Chu Tiễn Nam.
Thấy cô nhìn chằm chằm áo khoác của mình, Chu Tiễn Nam hỏi: “Áo của tôi có vấn đề gì sao?”
“À, không có gì.” Nam Khuê vội vàng lắc đầu, đồng thời giải thích: “Chỉ là thấy có chút quen, lúc trước tôi cũng mua một chiếc y hệt để tặng bạn.”
“Thật trùng hợp, cái này là chị tôi tặng. Ngoài đồng phục cảnh sát, quần áo khác cơ bản của tôi đều do chị ấy đặt người làm.”
Đêm lại khuya thêm một chút.
Mặt trăng tròn như mâm treo trên trời, bóng đêm mát lạnh như nước.
Ánh sáng tàn của trăng chiếu lên người hai người.
Nam Khuê và Chu Tiễn Nam sóng vai đứng cùng nhau.
“Buổi tối thật đẹp!” Cô cảm thán.
Nếu như hôm nay không xảy ra nhiều chuyện như vậy thì đây nhất định là mặt trăng đẹp nhất cô từng thấy.
Đáng tiếc, cho dù ngắm trăng đẹp như vậy cô cũng không thấy vui.
Trong lòng của cô chính là sự bi thương nồng đậm.