Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1513




Chương 1513

Tới phòng ngủ, Nam Khuê lại bỗng nhiên trầm ngâm nhìn anh.

“Cố Mạc Hàn, em luôn có một nghi ngờ muốn hỏi anh, anh có thể nói thật, không giấu diếm bất cứ điều gì với em không?”

“Cô hỏi đi!”

Hít một hơi thật sâu, bên tai Nam Khuê lại nhớ lại những lời mà Chu Hiểu Tinh nói hôm đó.

Cô ta nói: “Nếu như đứa con trong bụng tôi có xảy ra bất trắc gì, Mạc Hàn nhất định sẽ không để cho các người được yên.”

Mấy ngày nay, Nam Khuê luôn nói với bản thân đừng nghĩ tới nữa.

Cô khiến bản thân không chú ý tới và quên nó đi.

Cô thậm chí còn tưởng bản thân sẽ quên đi chuyện Chu Hiểu Tinh mang thai.

Nhưng tới bây giờ cô mới phát hiện bản thân chỉ là đang lừa mình dối người mà thôi.

Cô để tâm.

Vô cùng để tâm tới câu nói đó.

Hít một hơi thật sâu, cô cố gắng hỏi bằng một giọng điệu không thể bình tĩnh hơn.

“Chu Hiểu Tinh nói, cô ấy đã mang thai con của hai người, có thật không?”

Vừa hỏi xong, trong lòng cô vô cùng khó chịu.

Sau đó, cô nhìn thấy sắc mặt của Cố Mạc Hàn dần tối sầm lại.

Nắm chặt bàn tay, Nam Khuê đột nhiên tự cười bản thân.

Vậy mà cô lại hỏi một cách miễn cưỡng.

Thật là tự làm nhục mình mà!

Lúc này không phủ nhận thì là khẳng định!

Cô nhéo mạnh vào lòng bàn tay, cố gắng hết sức kiềm chế bản thân: “Được rồi, em biết rồi.”

“Cố Mạc Hàn, anh có biết không? Thật ra, em rất cảm ơn anh, cảm ơn anh đã không giấu em, cũng cảm ơn anh đã không coi em là một kẻ ngốc.”

“Cô Nam Khuê” Cố Mạc Hàn nhìn cô: “Cô là một người con gái rất tốt, tôi tin cô nhất định sẽ tìm được chồng của cô.”

“Vậy sao?” Nam Khuê cười cay đắng.

“Cảm ơn ý tốt của anh, đáng tiếc là không tìm được rồi, sẽ không còn tìm được nữa rồi.”

“Cho dù có tìm được, anh ấy cũng không còn chồng em nữa.”

“Vậy thì chúc cô gặp được người đàn ông tốt, tay trong tay trọn đời, giao ước ba ngày của chúng ta, chiều hôm nay hai…”

Cố Mạc Hàn còn chưa nói xong đã bị Nam Khuê ngắt lời: “Anh không cần nhắc em, em nói ba ngày là ba ngày, em sẽ tuân theo giao ước để anh đi.”

“Thế nên, anh cũng không cần sợ em sẽ giữ anh lại.”

Vừa dứt lời, Nam Khuê đột nhiên bước tới và kiễng chân lên.

Cố Mạc Hàn đã mất cảnh giác, khi phản ứng lại, thì cô đã hôn lên môi anh rồi.

Cho dù phải đi, cô cũng sẽ khiến anh không thể quên cô.

Nhưng Nam Khuê không đi xa hơn, cô chỉ khẽ chạm vào môi anh, không làm gì khác.