Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1471




Chương 1471

Nam Khuê chớp chớp mắt, vẻ mặt đáng thương nhìn anh.

“Nghe nói đi xe máy có chút nguy hiểm, vậy đối với phụ nữ mang thai như em mà nói càng nguy hiểm hơn, nếu như không đội mũ bảo hiểm thì.”

Lời của Nam Khuê còn chưa dứt, Cố Mạc Hàn đột nhiên cởi mũ bảo hiểm trên đầu cô.

Sau khi điều chỉnh dây đeo bên trong, anh tự mình dộd cho Nam Khuê.

Nam Khuê đi chân cà nhắc, tiến lại gần anh: “Còn chưa cài đâu, anh cài cho em đi.”

“Tự mình cài.”

“Anh cài.” Nam Khuê kiên trì nói.

Thở dài, Cố Mạc Hàn thỏa hiệp.

Khom lưng, anh cài dây đeo trên mũ bảo hiểm cho Nam Khuê.

“Cảm ơn anh!”

Nam Khuê nhếch môi, khóe miệng nhếch lên một nụ cười thật sâu, sáng lạn vô cùng.

Nhìn nụ cười tươi sáng như mặt trời kia, Cố Mạc Hàn nhất thời có chút thất thần.

Ngực giống như là bị người nào kích thích, nảy sinh chút rung động.

“Lên xe đi, tôi đưa cô trở về.”

“Ừ.”

Trên xe gắn máy, Cố Mạc Hàn ngồi trước, Nam Khuê ngồi sát theo sau.

Đột nhiên, trên thắt lưng bị quấn một đôi tay mềm mại, hương thơm của Nam Khuê hòa vào không khí theo chiều gió lùa vào chóp mũi anh.

Không phải là một mùi nước hoa đậm đặc, đó là một hương thơm tự nhiên khiến cho người ngửi cảm thấy thoải mái.

Hơn nữa, anh lại cảm thấy có chút quen thuộc.

“Cô đừng ôm tôi nữa, cô nắm lấy phía sau xe gắn máy đi.” Cố Mạc Hàn nói.

“Nhưng ôm anh mới an toàn, nắm ở phía sau em sợ.”

“Nếu Hiểu Tịnh nhìn thấy sẽ ghen, sẽ tức giận.”

“À, vậy được rồi.”

Nam Khuê không đáp lại.

Cô buông tay ra, bước xuống xe.

Nhón một chân, cô đưa tay tháo mũ bảo hiểm trên đầu xuống, sau đó đưa cho Cố Mạc Hàn: “Trả lại cho anh này, cám ơn lòng tốt hôm nay của anh, lát nữa em tự mình về.”

Lúc này, sắc trời đã có chút tối.

Không có mặt trời, gió biển cũng trở nên lạnh hơn.

Nam Khuê ôm chặt cánh tay, xoa xoa hai bên tay, sau đó cố nén đau, kiễng chân đi đến ghế bên cạnh ngồi xuống.

Lý trí nói cho Cố Mạc Hàn biết, anh nên đạp chân ga, trực tiếp rời đi.

Dù sao cũng chỉ là một người phụ nữ tình cờ gặp, hơn nữa người ta cũng có chồng, có con.

Nhưng vào thời điểm đó, não bộ đột nhiên không thể kiểm soát được.

Dừng xe lại, anh cất bước về phía Nam Khuê.