Cố Tư Thành cẩn thận kéo chăn lên cao, vẫn giữ nguyên tư thế cũ mà ôm chặt lấy cô, sau đó đặt cằm của mình lên đỉnh đầu cô, gương mặt rơi vào trầm tư.
Hắn không trả lời câu hỏi của cô, mà đột nhiên nói:
“Để anh kể em nghe một câu chuyện...
Cô không có phản ứng gì, liền im lặng nghe hắn nói.
Ngay sau đó, giọng Cố Tư Thành trầm lắng, ấm áp vang lên:
“Tại thành phố A, có một người đàn ông thông minh, tài giỏi, vào một lần tham gia dự tiệc, anh ta đã bất ngờ gặp một cô gái xinh đẹp, và đem lòng yêu cô gái ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên. Anh ta muốn làm quen với cô gái, nhưng mà sau đó lại vô tình nhìn thấy cô đang tham gia cá cược cùng đám bạn của mình, và đối tượng cô cần chinh phục không ai khác, lại chính là anh ta..”
Lời Cố Tư Thành đều đặn cất lên, làm lồng ngực Hàn Chi chợt co thắt lại, cô thừa hiểu nhân vật trong câu chuyện Cố Tư Thành nhắc đến là ai, cảm giác trái tim có đau đớn, lại có sợ hãi, giống như bị ai đó vạch trần chuyện xấu mà mình đã làm vậy.
Tuy nhiên, cô có đang nghe nhầm không? Cố Tư Thành nói vừa gặp đã yêu Cô?
Thật sự lúc đầu, hắn đã yêu cô sao?
Cố Tư Thành đều đặn tiếp lời:
“Từ đó anh ta sinh lòng ác cảm với cô gái, mỗi khi thấy cô tiếp cận, gần gũi, thì anh ta cho rằng tất cả đều là sự giả tạo của cô, nên thái độ cũng đặc biệt chán ghét. Cho đến một lần, một buổi tiệc khác được diễn ra trên chiếc du thuyền lớn. Tối hôm ấy, anh ta đã tình cờ nhìn thấy một cảnh tượng..
Nói đến đây Cố Tư Thành dừng lại, rồi bất ngờ hỏi cô:
“Em có biết anh ta đã nhìn thấy gì không?”
Trong lúc đầu óc cô đang căng thẳng, chờ để nghe diễn biến tiếp theo, nên thái độ có chút cáu kỉnh.
“Làm sao tôi biết được!”
Hắn thở dài một hơi, sâu thẳm trong đáy mắt ẩn chứa một nỗi buồn cùng chua xót.
“Cha cô gái đã lên kế hoạch, đưa cô lên giường để phục vụ một người đàn ông giàu có”
Nghe xong, bàn tay nhỏ xinh của Hàn Chi vô thức nắm chặt lấy một góc chăn, tới mức đầu ngón tay trở nên trắng bệch. Khoảnh khắc này trái tim cô giống như bị ai đó đâm cho một nhát, đau đớn đến nghẹt thở.
Hôm đó cô cảm thấy trong người rất khác lạ, thì ra là đã bị hạ thuốc.
Ông ấy là cha ruột của cô, tại sao lại nỡ đối xử với cô như vậy?
Nhận ra thân thể mềm mại của cô khẽ run lên, Cố Tư Thành lập tức nắm lấy bàn tay cô, đem ấm áp từ bàn tay to lớn của mình, truyền cho cô.
Giọng hắn vẫn như phím đàn trầm lắng, vang lên:
“Lúc đó anh ta cho rằng cô là loại phụ nữ tham lam, sẵn sàng trèo lên giường để đạt được mục đích. Chính vì không muốn cô được toại nguyện, càng không muốn cô rơi vào tay người khác, cho nên anh ta đã nhân cơ hội đưa cô vào phòng mình, sau đó đánh ngất cô, trước khi rời đi còn khiến cô lầm tưởng rằng bọn họ đã trải qua một đêm hoan ái...
Quả nhiên là vậy! Cô và Cố Tư Thành không hề xảy ra chuyện gì.
“Và đúng như những gì anh ta đoán, cha cô gái sau khi phát hiện ra không những không tức giận, mà còn vô cùng vui mừng, liền mượn giới truyền thông gây sức ép với anh ta, bắt anh ta phải cưới cô cho bằng được, bởi lẽ anh ta là một nhân vật có quyền lực, địa vị, cũng như tài sản vô cùng lớn. Và sau đó...thì hôn lễ của bọn họ cũng được diễn ra theo đúng ý của cha cô”
“Tại sao anh ta lại không nói ra sự thật?” Cô run rẩy như con thú nhỏ trong lòng Cố Tư Thành, đôi mắt xinh đẹp từ lúc nào đã phủ thêm một tầng nước trong suốt.
Cố Tư Thành không chút giấu giếm, thừa nhận:
“Bởi vì lúc đó anh ta muốn cô gái phải rơi vào một cuộc hôn nhân tăm tối và đau khổ.”
Cô khẽ nở nụ cười chua xót, ban nãy cô còn không hiểu, bây giờ thì rõ rồi. Tất cả đều là kế hoạch của Cố Tư Thành, để cô kết hôn cùng hắn, chính là cách mà hắn trả thù cô.
Sao cô lại không nhận ra Cố Tư Thành là nhân vật quyền lực như thế nào, đừng nói là một Hứa thị, đến cả mười Hứa thị cũng có thể dễ dàng bị hắn loại bỏ.
Ngay cả giới truyền thông, nếu như không được sự cho phép của hắn, thì ai dám viết bài tố cáo hắn chứ?
“Sau đó thì thế nào?”
Cô cắn chặt cánh môi dưới, đè nén bi thương xuống, tự mình hỏi rồi lại tự mình trả lời, trong giọng nói chất chứa tủi hờn, phẫn uất:
“Có phải anh ta đã bỏ mặc cô gái sống một mình, không hỏi han cũng không dành cho cô bất kỳ sự quan tâm nào, để cho ai cũng có thể xem thường cô, sỉ nhục cô.”
“Đúng vậy.” Cố Tư Thành khẽ gật đầu: “Nhưng mà cô ấy lại tỏ ra rất kiên nhẫn, luôn tìm mọi cách lấy lòng anh ta, mà như thế càng khiến anh ta tin rằng cô chỉ đang cố hoàn thành vai diễn mà cha mình giao cho.
Trong đầu Hàn Chi kí ức liên quan đến Cố Tư Thành hoàn toàn trống rỗng, cô thật sự không nhớ khi đó đã làm những gì, nếu đúng như lời hắn nói, thì cô thấy bản thân thật sự rất đáng trách cũng rất đáng thương.
Bởi nếu như không phải xuất phát vì tình yêu, thì hà cớ gì cô lại chấp nhận ở bên Cố Tư Thành, rồi phải chịu kết cục thảm hại như vậy?
“Hàn Chi... em có muốn nghe phần tiếp theo không?”
Cố Tư Thành đột ngột hỏi ý kiến của cô, giống như thể một lời nhắn, cho việc chuyện có khả năng sẽ không theo ý của người nghe vậy.
Chẳng phải trong câu chuyện của hắn, diễn biến tiếp theo chính là những gì mà bọn họ đang trải qua đây sao?
Vì không đối diện với Cố Tư Thành, cho nên cô không nhận ra biểu cảm khác lạ trên gương mặt hắn, liền thản nhiên đáp:
“Có phải sau đó, cô gái không còn muốn ở bên cạnh anh ta nữa, cho nên đã quyết định ly hôn. Ngược lại, anh ta sau khi để vuột mất cô, thì mới nhận ra tình yêu của mình dành cho cô, nên đã mặt dày theo đuổi?”
Cố Tư Thành khẽ cười, nụ cười mang theo day dứt, nuối tiếc, cùng đau đớn cực điểm.
“Đúng là khi để mất cô rồi, anh ta mới nhận ra bản thân thật sự rất yêu cô... nhưng mà trong câu chuyện này, anh ta vĩnh viễn không còn cơ hội gặp lại cô nữa!”
Hai mắt Hàn Chi mở to kinh ngạc, lời như thế là có ý gì?
Ngay sau đó, Cố Tư Thành cũng không cần chờ đợi câu trả từ cô nữa, mà trực tiếp kể:
“Vào một đêm mưa lớn, cô gái ấy bất ngờ chạy tới chỗ làm việc của anh ta, với dáng vẻ hoảng sợ, cô nói rằng có ai đó đang theo dõi mình, và hy vọng là anh ta có thể đưa cô trở về. Tuy nhiên anh ta lại không hề quan tâm, còn cho người đuổi cô ra ngoài. Cho đến trưa ngày hôm sau..”
Nói đến đây Cố Tư Thành dừng lại, âm phát ra như nghẹn ở cổ, cô có thể cảm nhận được đầu các ngón tay của hắn đang run rẩy, sau đó hắn siết chặt lấy
bàn tay cô, cái ôm cũng vì thế mà mạnh mẽ hơn, cứ như thể hắn sợ cô sẽ tan biến đi vậy.
Trong lòng cô một nổi sợ hãi đang dần lan tràn.
Khoảnh khắc Cố Tư Thành đau khổ cất lời:
“Anh ta nhận được điện thoại từ cảnh sát, bọn họ nói... đã tìm thấy thi thể của cô ở dưới hồ.”