Tĩnh Nhược với quân Khiêm bị bà Hoa nói đến vuốt mặt không kịp, người làm trong nhà đều nhìn họ bàn tán.
Quân Khiêm không chịu được liền nói. " Dì nói sao cũng được, nhưng chức chủ tịch này là con tự mình có được. Dù sao cũng cảm ơn Tử Minh đã tự mình đạp đổ sự nghiệp của bản thân thôi. "
Bà Hoa lườm quân Khiêm một cái. "Để tôi xem cậu có thể ngồi được bao lâu. "
Nói xong bà đứng dậy định đi lên phòng, thì nhìn thấy Cố lão gia đang đi tới.
Cố lão gia nhìn bà Hoa nói. "Bà ngồi xuống đó đi. "
Quân Khiêm nhìn thấy ông liền niềm nở mỉm cười. Tĩnh Nhược cũng nhanh tay rót trà cho Cố lão gia.
"Ba gọi con đến đây để bàn về chuyện nhận chức chủ tịch sao? ".
Quân Khiêm không giấu được sự phấn khích, cố lão gia nhìn anh. Giọng nói có chút trầm ngâm.
" Đúng là ba gọi con đến để nói về chuyện nhận chức ".
Quân Khiêm với Tĩnh Nhược nghe tới đây liền không giấu được sự vui mừng. Cố lão gia nói tiếp.
" Thứ hai tuần sau, sẽ là ngày họp cổ đông. Ba muốn xem Tử Minh sẽ giải quyết chuyện này như thế nào. Sau đó mới bầu chủ tịch mới. "
Quân Khiêm sượng mặt, chẳng phải tất cả cổ đông đều bầu anh làm chủ tịch mới sao?.
Anh không chấp nhận liền nói với ba của mình. "Ba mọi người đều nhất quyết đổi chủ tịch mới, nếu không đồng ý với họ e là cổ phiếu của công ty sẽ tuột giá ".
Bà Hoa nhìn thấy Quân Khiêm kích động liền nói. " Chỉ có một tuần thôi sẽ không ảnh hưởng đâu, huống chi chuyện của Tử Minh vẫn chưa được điều tra rõ ràng. "
Cố lão gia gật gật đầu đồng ý với ý kiến của bà Hoa. "Dì của con nói đúng, ba muốn xem Tử Minh sẽ giải thích như thế nào. Khi nào mọi chuyện rõ ràng thì quyết định vẫn chưa muộn. "
Quân Khiêm với Tĩnh Nhược bị một phen mừng hụt, cả hai người hậm hực bỏ về. Bà Hoa thấy hai người bẽ mặt liền cảm thấy vừa lòng hả dạ.
Cố lão gia thấy hai người kia đi về thì nói với bà Hoa. " Bà nói với tử Minh giải quyết cho xong chuyện này đi, tôi chỉ cho nó thời gian một tuần thôi. "
“Tôi biết rồi”.
Cố lão gia đi lên phòng, bà Hoa lấy điện thoại gọi cho Tử Minh nhưng hắn lại không nhấc máy.
____
Bên này Cố Tử Minh với Tuệ Di quay lại nhà của Ông bà Chu. Vừa tới trước cửa nhà ông Chu nhìn thấy hắn đi cùng Tuệ Di liền tỏ thái độ.
"Tuệ Di, sao con lại đi với tên này hả? ".
Thấy ba mình tức giận, Tuệ Di vội nói. "Ba con sẽ giải thích chuyện này sau. Bây giờ chúng ta vào nhà trước đi. "
Ông Chu không bói gì, ông bỏ vào nhà mặc kệ Tuệ Di với Tử Minh đứng đó. Cô thấy vậy thì cũng đi vào trong.
Tử Minh kéo nhẹ tay Tuệ Di, hắn nhìn cô nói nhỏ. "Hôm trước tôi lỡ mất dạy với ba mẹ em rồi chắc là ba mẹ em vẫn còn ghét tôi. Bây giờ phải làm sao đây? ".
Tuệ Di nhìn hắn, tên chủ tịch cao cao tại thượng này cũng biết sợ nữa à. Cô nhìn hắn nói. " Chuyện này e là anh phải tự mình giải quyết, tôi không giúp được gì cho anh đâu".
Hai người đi vào nhà, ông bà Chu cùng với Chu Hạo đã ngồi sẵn ở phòng khách chờ hai người. Tuệ Di vừa đi vào trong Chu Hạo đã nói cô ngồi xuống.
Tử Minh không dám ngồi hắn chỉ đứng bên cạnh Tuệ Di.
"Chuyện hôm trước là tôi sai, xin lỗi mọi người. " Tử Minh cũng biết mình sai nên xin lỗi trước.
Ông bà Chu cũng không thèm đếm xỉa đến hắn. Họ chỉ quan tâm Tuệ Di thôi.
Cô thấy hắn khó xử nên đã lên tiếng giải thích giúp hắn. " Ba mẹ chuyện lần trước chỉ là hiểu lầm thôi, hôm nay con theo Tử Minh về là muốn giải thích với hai người. "