Tuệ Di sau khi đến nhà của bà ngoại, cô nằm dài trên giường từ sáng đến giờ. Cô nhìn mọi thứ trong nhà, cảnh vật vẫn vậy. Chỉ có bà của cô không còn.
Cô đang nằm thì có cuộc gọi tới. Tuệ Di liếc nhìn dãy số trên màng hình điện thoại, là Chu Hạo gọi cho cô.
Tuệ Di bắt máy. “Alo, em nghe đây”.
Nghe thấy giọng nói của Tuệ Di, Chu Hạo mới nói. " Cố Tử Minh vừa tới nhà làm loạn đấy, em cẩn thận coi chừng nó tìm tới tận chỗ của em nha. "
"Em biết rồi. Anh ta có làm gì quá đáng không? ".
Chu Hạo thở dài nói. " Nó phá banh sạp hàng của ba mẹ, còn chửi trời chửi đất lung tung. Nó nói nếu không giao em ra nó sẽ không để yên đâu".
Tuệ Di thở dài, mọi chuyện là do cô làm liên lụy tới ba mẹ và anh của mình. Biết cô sẽ tự trách Chu Hạo nói.
“Em cứ an tâm tịnh dưỡng đi, chuyện ở nhà đã có anh lo rồi. Anh sẽ không để Cố Tử Minh làm gì quá đáng đâu”.
“Vâng”.
"Được rồi, em nghĩ ngơi đi, anh đi dọn dẹp giúp ba mẹ đây. Em đừng lo lắng quá ngày mai anh và mẹ sẽ tới chỗ của em. "
“Vâng”.
Sau khi Chu Hạo tắt máy, Tuệ Di ngồi suy nghĩ. Cô chẳng hiểu nổi Tử Minh rõ ràng hắn là người đuổi cô đi. Tại sao lại đi tìm cô chứ.
Tuệ Di cũng không quan tâm nữa cô xoa xoa cái bụng đã to của mình. Chỉ còn tầm hai tháng nữa là tới ngày dự sinh. Cô vừa vui vừa lo.
___
Cố Tử Minh bên này, hắn cho người đi tìm tung tích của cô. Bà Hoa cùng với Tử Băng cũng đến nhà của hắn.
Vừa vào nhà bà Hoa đã nhìn thấy cố Tử Minh ngồi trên sofa uống rượu.
"Tử Minh, có tung tích gì của Tuệ Di chưa?. Con đã làm gì để con bé bỏ đi vậy hả? ".
Bà Hoa vừa hỏi vừa đánh hắn. Cố Tử Minh như người mất hồn, hắn bị mẹ mình đánh cũng chỉ ngồi đó cam chịu.
Tử Băng, kéo bà Hoa ra. "Mẹ à, có gì từ từ nói, đừng đánh Tử Minh nữa. "
Bà Hoa chỉ biết bất lực ngồi đó, Tử Băng thấy hắn cứ uống rượu cô giựt lấy chai rượu trên tay hắn.
"Đủ rồi đó, em đã đi tìm Tuệ Di chưa? ".
Tử Minh nhìn chị mình rồi nói. " Em đã đi rồi, em đã tìm tới nhà Tuệ Di nhưng cô ấy không có ở đó. Ba mẹ Tuệ Di cũng không cho em biết tung tích của Tuệ Di. "
Thấy tử Minh như vậy cô cũng không nói gì. Bà Hoa thấy hắn cứ tìm tới rượu nên nói.
“Con bây giờ phải tỉnh táo lên, lo quản lý chuyện ở công ty cho đàng hoàng nếu để ba con biết con lao vào rượu thì sẽ không giữ được chiếc ghế chủ tịch đâu”.
Tử Minh bây giờ chẳng còn tâm trí để quan tâm tới vấn đề ở công ty, hắn chỉ biết vợ và con hắn đã bỏ đi.
Bà Hoa với Tử Băng vừa ra về, Tử Minh lại lấy tấm ánh của Tuệ Di ra xem. Hắn bây giờ rất nhớ cô. Hắn cứ uống hết chai rượu này đến chai rượu khác.
___Sáng hôm sau.
Cố Tử Minh còn đang ngủ trên ghế sofa thì tiếng thông báo của điện thoại làm hắn khó chịu thức dậy.
Mở điện thoại lên xem, là group chat của công ty đang nhắn liên hồi. Hắn cũng không quan tâm. Tắt điện thoại đi, định ngủ tiếp. Thì có cuộc gọi đến.
Hắn không thèm bắt máy, mà quay lưng ngủ tiếp.
Tiếng chuông điện thoại cư reo liên tục, Cố Tử Minh bực dọc bắt máy.
"Có chuyện gì? ". Hắn gắt gỏng.
" Em mau vào nhóm chat xem đi, em đã làm ra chuyện tày trời gì kìa. Ba đang đợi em ở công ty đấy mau tới nhanh đi".
Nói xong Tử Băng tắt máy, hắn nghe thấy giọng của Tử Băng vừa lo vừa tức giận, cũng chẳng biết đã xảy ra chuyện gì.
Tử Minh mắt nhắm mắt mở, mở nhóm chat của công ty ra xem. Đập vào mắt hắn là những lời bàn tán sôi nổi của nhân viên. Lướt lên trên một chút hắn nhìn thấy đoạn video do một người ẩn danh gửi vào nhóm.
Cố Tử Minh mở ra xem, không thể tin vào mắt mình. Trong đoạn video là cảnh hắn đang ôm hôn Tĩnh Nhược, bên trên còn có chú thích. "Chủ tịch Cố Xuyên cưỡng bức thư ký, trong chuyến công tác. "