Cố Tiểu Tây

Chương 1058




Ăn uống xong, Cố Tiểu Tây và Yến Thiếu Ngu cáo từ rời đi.

Tuổi Quả Tử còn nhỏ, nhất là lúc làm theo sở thích mình thì sẽ bám lấy Cố Tiểu Tây không buông.

Yến Thiếu Ngu nhíu mày nhìn chằm chằm thằng nhóc kia, vẻ mặt không vui.

Cố Tiểu Tây bật cười, sờ đầu Quả Tử: “Đợi lát nữa trở về sẽ mang cho con kẹo ăn, có được không?”

Quả Tử nghe có kẹo ăn xong thì đôi mắt nhỏ sáng lấp lánh, liên tục gật đầu không ngừng: “Được được, ăn kẹo! Kẹo!”

Thật vất vả thoát khỏi nhóc con, Yến Thiếu Ngu kéo Cố Tiểu Tây đi về nhà, sợ bị bám lấy.

Chị dâu Thành vui mừng cười ha ha không ngừng, nói với Thành Cương bên cạnh: “Ộng nhìn dáng vẻ không đáng tiền của Yến thiếu tá kìa, Quả Tử của tôi mới hơi lớn tí tẹo đã đề phòng, vậy sau này nếu nhà mình có con, chẳng phải ngày nào cũng không dám chợp mắt sao?”

Thành Cương gật đầu thật mạnh: “Khỏi nói, đúng là có khả năng.”

Bỗng nhiên đôi mắt chị dâu Thành xoay chuyển: “Nếu sinh con gái có thể giống như em gái Cố, da trắng, mắt to, dáng vẻ xinh đẹp trắng trẻo không? Như vậy nếu có thể lớn lên cùng Quả Tử của tôi, không phải sẽ có cơ hội?”

Thành Cương nghe vậy thì liếc mắt nhìn chị dâu Thành: “Bà nhìn dáng vẻ hai vợ chồng nhà nó là biết ngay sinh em bé ra chắc chắn sẽ giống những bé trai, bé gái dưới Tòa Quan Âm, có điều bà dòm thằng con ngốc nghếch nhà bà xem, người ta có thể coi trọng à?”

Ông ấy kéo chị dâu Thành vào phòng, nhìn dáng vẻ người kia không vui thì không nhịn được thở dài.

“Nói một câu an ủi bà, cái tuổi này của Yến thiếu tá ấy, mới lần đầu đã lập công trên chiến trường, cậu ta còn trẻ, phía sau lại có Từ thủ trưởng, sau này nhiều cơ hội, có thể lên tới vị trí nào thì chúng ta cứ yên lặng mà chờ xem.”

Trong lúc nói chuyện, Thành Cương giơ tay chỉ lên trời, vẻ mặt cực kỳ hâm mộ, nhưng cũng không hề có tí ghen ghét nào.

Những người này phải tự mình nhận thức, bọn họ như vậy, cả đời có thể lăn lộn ở cấp tá thì đã may mắn rồi.

Đừng nhìn hai bên bây giờ ngồi trên một bàn cơm, sau này chắc chắn không phải người cùng một giai cấp.

Sau khi chị dâu Thành nghe xong thì vẻ mặt thổn thức và im lặng, bà ấy lặng lẽ dọn dẹp bát đũa và bếp lò.

Bà ấy không phải loại phụ nữ cái gì cũng không hiểu, mặc dù lời của Thành Cương không đơn giản nhưng bà ấy cũng có thể hiểu được, đơn giản mà nói chính là trước tiên không cần nhắc tới dáng vẻ gì, chỉ nhìn từ tiền đồ thôi, bản thân không có bản lĩnh làm thân với người ta.

Trong tay Quả Tử cầm một quả trứng gà trắng nõn ăn cẩn thận, nghe lời cha mẹ nói nhưng lại hoàn toàn không hiểu, đôi mắt trong veo chớp chớp, mùi vị trứng gà khiến cậu bé không nhịn được híp mắt rồi mở mắt, dáng vẻ vui vẻ đắc ý.

Dáng vẻ này của cậu bé ngược lại khiến bầu không khí hơi có vẻ nặng nề trong phòng phai nhạt đi, chị dâu Thành mỉm cười mắng một câu: “Không có tiền đồ.”

Thôi thôi, chỉ có thể có thể người một nhà hạnh phúc ở bên nhau như vậy, cái khác có liên quan gì đâu?

Nghĩ như vậy, chị dâu Thành không nhịn được quay đầu lại, quả nhiên Thành Cương đang nhìn bà ấy, hai người nhìn nhau cười.

Trên đường Cố Tiểu Tây và Yến Thiếu Ngu đi tới gia chúc viện, thỉnh thoảng sẽ nhìn thấy phụ nữ xách theo thùng nước đi tới bờ biển, bọn họ tốp năm tốp ba kết bạn thành đàn, cười cười nói nói, đều là muốn nhận lúc thủy triều xuống mà đi nhặt chút đồ hải sản để nấu một bữa ngon.

Trên đường đi, Yến Thiếu Ngu đều liên tục quay đầu nhìn về phía Cố Tiểu Tây, có điều anh kìm nén không hỏi, chờ đến nhà, vừa đóng cửa anh lập tức hỏi: “Tiểu Tây, em sẽ không phải thật sự muốn tham gia huấn luyện trên biển chứ?”

Lông mày xinh đẹp của anh nhíu lại, anh nắm chặt tay Cố Tiểu Tây.