Chương 9 : Đại thành cơ sở luyện khí quyết.
Thuần thục thi triển một cái thanh trần thuật thay thế cho tắm rửa.
Tiện tay nhóm lửa cho xác linh trùng lên nướng xâu.
Theo nhiệt độ dần dần tăng cao.
Trong căn nhà tranh mùi vị thịt nướng dần dần tản ra xung quanhh đống lửa.
Cảm thấy không sai biệt lắm Tào Kha liền dừng nướng.
Không quản nóng hay không nóng.
Gỡ xuống một đầu linh trùng bỏ vào miệng nhai.
“Ân,cảm giác thật không tệ.
Năng lượng trôi qua xác thực không thấp.
Bất quá xác thịt này cũng chất chứa nhiều phàm thai.
Ăn xong còn cần bài tiết,cái này quả thực là mất nhiều hơn được.” Tào Kha nhấm nuốt hương vị dò xét đạo.
Tu sĩ tu hành ở chỗ hấp thu linh khí,tinh luyện cơ thể trọc khí.
Từ đó dần dần lột xác siêu phàm,bỏ đi nhục thân phàm thai.
Cho nên ăn vào phàm tục chi vật,dễ bị tự thân nhiễm trọc khí.
Ô uế tự thân.
Tu vi càng khó tiến thêm.
Thưởng thức coi như mĩ vị,nhưng lại không có cơ hội lần sau.
Tư chất tu hành vốn là thấp,lại vì chút tư dục miệng lưỡi nhất thời ảnh hưởng tốc độ tu hành không đáng.
Tào Kha tập chung đến bảng hệ thống phía trên.
Có mười hai đạo nguyên điểm.
Khả tăng lên lĩnh hội công pháp,thuật pháp tri thức cảnh giới lĩnh hội nên thêm vào cái gì hiệu quả tối đa lợi ích đâu?
Luyện khí một tầng,mĩ kì dang có thần thức.
Nhưng thần thức quá nhỏ bé.
Luyện đan chưa được một nửa quá trình đã mệt thở không ra hơi.
Muốn luyện đan phải đạt luyện khí một tầng đỉnh phong mới có tinh lực duy trì một lần luyện đan quá trình hoàn tất.
Chế phù chi thuật cũng cần chí ít luyện khí một tầng trung kì pháp lực,cũng chính là mở hoàn tất một cái huyệt khiếu mới chứa đựng năng lượng lại nói.
Nếu không chưa họa hoàn tất một cái phù lục đã hết pháp lực,kia không nói tới vẽ hoàn chỉnh phù lục.
Luyện khí càng là hao tốn thời gian hơn luyện đan,chí ít phải luyện khí hai tầng trở lên.
Trận pháp càng khó khăn hơn.
“Xem ra,hết thảy đều cần tu vi chèo chống mới có thể a.
Dù có trí tuệ hay thông thiên thủ đoạn,nếu không có tu vi chèo chống.
Kia đều là hư vô.” Tào Kha lắc đầu.
Dù muốn làm điểm bách nghệ,từ đó kiếm linh thạch bản thân tiêu dùng thêm phong phú.
Nhưng không có tu vi chèo chống,không đảm đương nổi.
Không niệm cập suy nghĩ,quả quyết tăng thêm vào lĩnh hội cơ sở luyện khí quyết phía trên.
Không phải tàng thư các tạp dịch không có phẩm chất công pháp tốt hơn.
Mà đại đa số đều là đơn thuộc tính linh căn,không có đa thuộc tính công pháp.
Mà hiệu quả tu hành cơ sở luyện khí quyết lại là nhanh nhất so với các công pháp khác.
Cho nên chưa có phù hợp công pháp,vẫn chủ tu luyện khí cơ sở công pháp đến hảo.
Theo nguyên điểm rót vào,lập tức một cỗ kinh nghiệm tri thức tràn vào não hải Tào Kha.
Tiêu hóa một hồi,liền chú ý lên bảng.
Tăng lên tiểu thành mất bốn điểm nguyên điểm.
Thấy vẫn còn khả năng tăng lên, Tào Kha không định giữ lại mốc meo quả quyết tăng thêm.
Lập tức một cỗ tin tức càng nhiều hơn lần trước đánh úp lại.
Khiến Tào Kha có chút mê muội.
Một lúc sau mới tiêu hóa hoàn tất cỗ ký ức này.
Nguyên bản lĩnh hội đẳng cấp từ tinh thông nhảy vọt tới đại thành cấp bậc.
Nguyên điểm tiêu hao hết trở về số không.
“Mỗi lần tăng thêm đều gấp đôi sao?
Như vậy kế tiếp tăng lên tới viên mãn phải mười sáu điểm sao?
Luyện khí tri thức muốn tăng lên tới viên mãn cần ba mốt điểm nguyên khí?
Xem ra thời gian kế tiếp cần chăm chỉ diệt linh trùng nha.
Hy vọng linh trùng trong linh điền nhiều một điểm a.” Tào Kha tính toán.
Người khác không hy vọng linh điền có linh trùng,hắn thì ngược lại hy vọng.
Nếu người khác biết,phải hô to một tiếng có bệnh.
Yên lặng thể nghiệm đại thành tri thức mang tới biến hóa.
Thôi diễn vô số lần, Tào Kha cảm thấy nếu tu hành như thường nhật mỗi mười ngày khả tăng lên một sợi pháp lực!
Cái này tốc độ có thể nói là bỏ qua trước tiểu thành gấp ba lần tốc độ.
“Quả nhiên là ngộ tính càng cao càng tốt sao.
Dù sao con đường tu hành là người sáng tạo ra,từ không tới có.
Cho nên chỉ cần ngộ tính nghịch thiên thì nếu không có tử kiếp thì đều có thể mở ra một hệ thống riêng.
Như vậy xem ra,lợi thế của ta là tụ tập bách gia chi đường dung nhập tự thân.
Từ đó mở ra lối riêng sao?
Nhưng cái này cũng không dễ dàng a.
Muốn làm đến điểm ấy cần vô số nguyên điểm.” nếu phải kiếm nguyên điểm.
Theo hiện tại Tào Kha biết thì phải diệt đối tượng có tu vi mới được.
Nếu đi làm diệt trùng sư cho các khu chung quanh thì ít khả năng.
Bởi làm ruộng đều là tư chất linh căn thấp kém,ai đều sẽ hội thuật pháp diệt trùng.
Không cần đến hắn ra tay.
Làm thuê có công thì càng không muốn.
Làm không công thì bị sinh nghi ngờ.
Không cần thiết.
“Xem ra cần phải hiểu rõ cơ chế cách thức tính nguyên điểm a.
về lâu dài là cần thiết.
Tự mình đi làm quá mệt mỏi.” Tào Kha không muốn làm công người,mà muốn làm chủ.
Người khác vì bản thân đi làm mới dễ chịu.
Yên lặng chải vuốt lại ký ức mới tiếp thu,gian phòng động phủ lại một lần nữa rơi vào trầm mặc ở hắc ám giữa.
Sáng hôm sau.
Tinh thần phong yên ắng như ngày thường.
Trong động phủ nơi hẻo lánh nào đó.
Linh khí dũng động từ bốn phía trong động phủ dũng mãnh lao tới trong thân thể thiếu niên đang ngồi đả tọa trên đệm giường.
Nếu có người khác nhìn thấy lập tức phải hô to”kẻ này tu hành kinh khủng như vậy!”
tốc độ này đã không thua một chút tam linh căn tư chất.
Vẻ mặt thiếu niên ngoài chăm chú,cũng ngoài mức hiển hiện lộ rõ vẻ vui mừng.
Theo linh khí dẫn dắt dần quy về đan điền, Tào Kha khẽ thở dài một hơi.
Cảm thụ trong đan điền tích trữ linh lực lại tăng thêm một phần rõ ràng hơn những lần tu hành trước.
Tào Kha vui mừng,”cứ theo cái tốc độ này tu hành thường nhật.
Ta có thể tích lũy được mỗi mười ngày một sợi pháp lực.
Cái tốc này có thể nói là nhanh hơn lúc tinh thông giai đoạn gấp ba lần có thừa a.”
mười ngày với ba mươi ngày một sợi linh lực thu góp,có thể nói trên trời dưới đất khác biệt.
Tiểu thành tu hành tốc độ nhanh hơn tinh thông là hai phần,tương tự đại thành cũng giống vậy.
Đại thành đều như vậy,như vậy viên mãn cấp độ lĩnh hội công pháp đâu?
Tào Kha chờ mong cấp độ tiếp theo.
Mang theo tâm tình thư sướng,từ động phủ cá nhân chạy vội tới linh điền canh tác.
“Nói đến,ta cái này hiếm khi trở lại động phủ cá nhân tu hành.
Suốt ngày uốn tại linh điền,ngoại trừ mua sắm thứ cần thiết cùng tu hành tri thức bên ngoài hầu như không có đi ra ngoài lãng.
Cũng may mắn cơ thể này vẫn còn ở tuổi thiếu niên không có nỗi lo tới sinh dục vấn đề.” Tào Kha đạo.
Bỗng nhiên rật mình.
“Khi nào thì ta nghĩ tới dục vọng vấn đề?
Phải chăng do càng tu hành,cơ thể sinh lý được đại tăng trưởng cho nên nhu cầu sinh lý tự bộc lộ ra?
Cái này thật to không ổn a.” theo kiến thức tu hành dần dần tăng thêm, Tào Kha biết vấn đề này đại biêu cho cái gì.
Tu hành giới ngoài tu hành ngoài,người ta còn chú ý đến cấp độ tránh thoát ràng buộc.
Từ khi sinh ra liền phụ thuộc vào nhục thân căn bản.
Đây cũng chính là tiền vốn căn cơ tu hành.
Nhưng từ đó huyết mạch truyền thừa liền bắt đầu ảnh hưởng tới hành vi của tu sĩ.
Tùy theo dạng huyết mạch mà truyền lại căn nguyên.
Nhưng cơ bản nhất vẫn là dục vọng duy trì dòng dõi vấn đề.
Dù sao sinh tồn khó khăn dù ở hiện đại cũng vậy,c·hiến t·ranh,t·ội p·hạm …. nhiều lý do để khó sinh tồn đi xuống.
Do đó,trong huyết mạch bản năng sẽ truyền thừa lại dục vọng sinh tồn,càng sinh đẻ nhiều thì khả năng sống sót càng cao.
Dù sao quan hệ trong lúc đó cũng thư sướng,khiến cho ngừng mà không được.
Nhưng đánh đổi với sung sướng,đó là sinh mệnh bản nguyên trôi đi.
Đối với tu sĩ mà nói,đó chính là sinh mệnh vấn đề.
Trôi đi bản nguyên,căn cơ nông cạn.
Tu hành tốc độ như rùa bò,cho nên trước khi đạt tới thọ hạn càng không có khả năng đạt tới đột phá cảnh giới mang tới thọ nguyên tăng trưởng.
Như vậy còn chẳng bằng không tu đâu.
“Nghĩ nhiều cũng vô dụng,chi bằng không nghĩ.
Tích lũy kinh nghiệm lại sẽ cách giải quyết vấn đề.” buông bỏ tạp niệm, Tào Kha nhanh chóng lao tới linh điền tìm kiếm linh trùng mà đi.