Chương 26 : Tài liệu chế phù
Hai ngày sau.
Từ trong giấc ngủ Tào Kha khô khốc mở ra mí mắt tỉnh lại.
Đập vào mắt trần nhà động phủ,để Tào Kha nháy mắt ý thức được cá nhân chỗ ở,giãy đành đạch nhảy lên đứng dậy,thần thức tùy ý quyét chung quanh bốn phía.
Một bộ nguy cơ hại chứng chi sắc.
Người ngoài nhìn vào cũng phải khẽ lắc đầu sau đó than nhẹ,”Người này có bệnh! Tránh xa xa,một dạng.” Để tránh lây bệnh.
Bất quá,nếu ai trải qua nguy hiểm sinh tử một đường đều sẽ có thể lý giải chứng vọng tưởng sẽ có điêu dân ở chỗ nào nhảy ra hại trẫm ý nghĩ.
Cảnh giác hồi lâu,thu hồi tâm lực, Tào Kha liền cảm giác đầu óc có chút đau nhức,giống như bị chích vào thuốc tê cường độ cao dành cho siêu chủng loài cái dạng kia.
Lắc lắc cái đầu,ngưng tụ thủy khí tấn tấn vài ngụm, Tào Kha thanh tỉnh không ít.
Chỉnh lý thông tin, Tào Kha cho ra kết luận,”May mắn còn sống sót,nếu phía trước mua phải cái loại kia sơ trung cấp phù lục,kia hiện tại Tào Kha đã sớm tro cốt dương không thừa,một phần thảo sớm sinh trưởng tốt không biết bao nhiêu loại hình.”
May mắn sống sót, Tào Kha không có chủ ý dựa vào may mắn vấn đề này.
“Xem ra phải đổi cái phường thị a,cái này phường thị đi tới không tốt,vẫn là đổi một cái cho an ổn hơn a.” từ trong địa đồ khoanh lên một cái dấu “x” đỏ thắm.
Tào Kha đả tọa vận chuyển linh lực toàn thân,khiến bản thân hơi thanh tỉnh một điểm.
Chỉnh lý một phen, Tào Kha liền điên cuồng luyện chế hai mươi phân tài liệu linh dược.
Ý thức được nguy hiểm giáng lâm, Tào Kha vẫn quyết định tăng ca liều mạng trở thành phù sư.
Nhưng phẩm giai đan dược vẫn là hạ phẩm,không có tăng lên phẩm giai ý nghĩa.
Dù có lo lắng nguy cơ giáng lâm,nhưng phẩm giai đan dược vẫn phải được giữ nguyên hạ phẩm.
Hắn Tào Kha tấm thân nhỏ bé này không chịu nổi sóng gió,dù nguy hiểm nhưng phải vững chắc.
Nếu đến càng thêm nguy hiểm, Tào Kha cũng không gánh được.
Nguyên điểm đường ra quyết định số mệnh của Tào Kha,mà hắn lại không khả năng đi săn g·iết yêu thú,yêu tu hay tu sĩ.
Hiện tại ngay cả một chút nguy cơ, Tào Kha còn vô lực phản kháng,đi liều mạng đó là không khả năng sự tình a.
Hỏa dẫn thuật thiêu đốt huyền hoàng đỉnh xì xì âm thanh vang dội,tinh luyện dược dịch chú ý cân bằng độ tinh khiết trong đó,bảo trì xuất lô đều là hạ phẩm đan dược.
Viên mãn cấp bậc luyện chế tụ khí đan kinh nghiệm chính là như vậy,tùy ý cải biến phẩm chất đan dược.
Pháp lực khô kiệt,lập tức đả tọa khôi phục để Tào Kha có chút tâm niệm hồi khí đan.
“Chờ ngày sau nguyên điểm có nhiều chính là.” Chỉ cần nguyên điểm đủ nhiều,gì pháp thuật,công pháp đến tay hắn không phải dễ dàng đạt tới viên mãn giai đoạn?
Cứ như thế điên cuồng luyện chế đan dược.
Ba ngày sau.
Nắm bắt trong tay bình ngọc,thần sắc Tào Kha có chút tiều tụy nhưng tinh thần hưng phấn không thôi.
Cuối cùng luyện chế ra hoàn tất cái cuối cùng một phân dược tài,tạo thành hai trăm cái hạ phẩm đan dược,phân chia làm mười bình.
Thanh trần thuật thi triển mà ra,ánh sáng lóe lên dơ bẩn tạp chất tóc rối bời rơi xuống đất bị hỏa dẫn thuật tiện thể thiêu đốt thành bụi bặm.
Tào Kha gật gật đầu hài lòng rời đi động phủ cá nhân.
Không có đồng bạn chung quanh quen biết hắn,cũng chỉ có Chu quản sự linh điền,sát vách vương lão đầu là có sơ quen biết hắn một chút mà thôi.
Tu hành khi yếu ớt thời điểm,dù có giao tình đi chăng nữa thì cũng vì đủ loại nhân tố mà thay đổi.
Động phủ chủ nhân bên cạnh Tào Kha một nhóm lại đổi một nhóm,khi xưa đồng bạn tên ăn mày cũng đã không biết thành ngoại môn đệ tử hay đi nơi nào.
Tư chất tốt hơn,sớm bay lượn không biết đi nơi nào.
Ở lại nơi này giãy dụa kiên trì tiến lên lại mấy người? lại có người nào biết đâu?
Cũng không cần ai biết,cũng không cần nhiều giao tình.
Khi thực lực đủ mạnh,giao tình,tình bạn,bằng hữu tự nhiên là tiến tới.
Cô độc là nhân sinh bắt buộc phải trải qua,có ít người chìm đắm trong mộng tưởng cá nhân rồi dần dần đi vào dĩ vãng,bị nhấn chìm trong mênh mông hải dương sinh mệnh lữ khách qua dường.
Như hạt bụi tùy ý rơi vãi,như một không khí luôn tồn tại mà không ai chú ý.
Thời gian vẫn luôn tiến lên,không vì bất kì lí do nào mà thay đổi.
Thanh thạch phường thị.
Không phải bách bảo trai,tụ bảo lâu thì cũng là mỗ ta cửa hàng.
Xung quanh phường thị Lạn kha tiên tông không thiếu cửa hàng buôn bán.
Cho nên cửa hàng cũ,chắc chắn là không đi.
Thị nữ rót trà,dâng lên cho Tào Kha một ly trà nóng hổi,hương trà tràn ngập gian phòng.
Thân ảnh thướt tha yểu điệu lả lướt,khơi gợi ra thân hình nóng bỏng trước vểnh sau lồi đầy đặn dáng người dưới bộ y phục bó sát người như ẩn như hiện.
Nhưng Tào Kha cũng không có chú ý những cái chi tiết này,để cho nước chảy mây trôi hữu ý vô tình.
Dù cho tiểu nhị là một tên nữ tính nhan sắc tuyệt đỉnh cũng không làm cho Tào Kha chú ý,chứ đừng nói động lòng một chút nào.
Sinh tử nguy cơ ở giữa,càng khiến Tào Kha cảm thấy cảm giác nguy cơ khiến hắn tâm thần có chút căng cứng,luôn đề phòng xung quanh.
Nữ nhân,dục vọng cái gì đều phải quét sang một bên trước nguy cơ sinh tử của bản thân.
Sống còn mới là tiền đề của dục vọng,nếu sống sót đều không thể làm được kia mọi thứ đều là hư ảo,đều là phù văn vô nghĩa.
“Tiểu nữ Vương Ngữ Yên,không biết tiểu ca xưng hô thế nào?”
“Ta tên gì không quan trọng,trọng yếu là có chút đồ vật muốn gia tay.” Tào Kha bình tĩnh đáp.
“Tiểu ca là có đồ vật gì muốn bán đâu? Cửa hàng thế nhưng chỉ cần là đồ có giá trị đều thu.” Châm song nước trà,không để ý thái độ lãnh đạm của Tào Kha,tiếp thị thái độ nữ nhân viên cao lạnh hỏi,giống như cao lãnh nữ nhân ngự tỷ một dạng.
“Ta có chút hạ phẩm đan dược muốn bán,ngươi xem chút đi.” Tào Kha không nói nhảm,từ trong túi trữ vật lấy ra hai mươi cái bình ngọc chứa tụ khí đan để lên bàn.
Ánh mắt Vương Ngữ Yên có chút sáng lên,”Tiểu ca chẳng lẽ là đan sư không thành?”
“Mỗ gia bất quá chân chạy mà thôi,nào có cái gì đan sư hay không.
Ngươi xem xét thu rồi báo cái giá,ta tin tưởng cửa hàng thành tín a.” Tào Kha đối với cái này thăm dò ngữ lười trả lời,nghi ngờ cũng tốt,có ý kiến cũng được,chút ít linh thạch nhỏ này không đáng để người ta gạt ra danh giới cuối cùng tới liều sống liều c·hết ra tay vói hắn.
Hơn nữa,thân phận đệ tử bá chủ Lạn kha tiên tông ở đây,muốn ra tay với hắn cũng phải để ý kết quả.
Nếu không làm sạch sẽ thỏa đáng,liên lụy phía sau thế nhưng là không tốt.
Mất nhiều hơn mà không được gì,vô công sự tình.
Kiểm tra một hồi,Vương Ngữ Yên khẽ cười nói,”chỗ này đều là hạ phẩm đan dược,theo quy củ cửa hàng chúng ta thu mua một trăm chín mươi khối linh thạch,tiểu ca xem xét phải chăng bán cho cửa hàng?” môi son khẽ mở,tự có mị hoặc năng lực khác phái.
Đáng tiếc gặp phải Tào Kha ở đây,vừa gặp sinh tử đi qua,suy nghĩ của hắn chỉ có lớn mạnh tự thân,không dư thừa suy nghĩ khác.
“Tốt lắm,lại cho ta tới một chi hạ phẩm phù bút cùng bốn mươi linh thạch trung phẩm kim thuộc tính trống rỗng phù lục,năm linh thạch trống trừ tà phù,năm linh thạch trung phẩm máu yêu thú huyết dịch kim thuộc tính cùng phân nửa hỏa thuộc tính yêu thú huyết dịch,một tấm thượng phẩm trấn tà phù,.” Tào Kha ý niệm chế phù tài liệu thế nhưng đã lâu,hiện tại có tài chính,tự nhiên phải hoa tiền mua sắm.
Phù lục tài liệu tương quan cũng cần dùng tài liệu tương quan mới có thể chế tác mà thành,giống như trống không hỏa thuộc tính phù lục mà khắc họa vào thủy phù văn thì khả năng trực tiếp gây nổ kích thương phù sư.
Tài liệu chế tác thành phù lục,tự nhiên phụ lục tương tương quan mới có khả năng chế tác thành,hiệu quả rõ ràng,tăng phúc lại càng rõ ràng hơn.
Nếu đơn giản trống không phù lục thì hiệu quả tăng phúc yếu hơn rất nhiều so sánh với tương quan tài liệu chế tạo mà thành phù lục.
“Một cái phù bút hạ phẩm,một trăm ba mươi linh thạch,thêm năm mươi phân trung phẩm kim thuộc tính trống rỗng phù lục,….cần thêm mười cái linh thạch. Tiêu ca coi thế nào?” Vương Ngữ Yên nụ cười càng thêm rực rỡ,đối với Tào Kha càng thi triển thiên nhiên mị hoặc,đáng tiếc vô dụng chính là.
Tào Kha không ý kiến,từ trong túi trữ vật lấy ra còn dư chút nốt linh thạch điền đủ chỗ trống hoàn thành giao dịch.
Trà thơm,mỹ nhân cũng không vào Tào Kha pháp nhãn,đi tới trên tán tu quầy hàng hoa hết tích súc mua thêm ba phân tài liệu tụ khí đan,kết thúc đường về chạy gấp trở lại động phủ tiềm tu đi.