Chương 21 : Dược viên tu hành
Trong linh điền hương khí dược thảo tràn ngập.
Thủy khí sôi trào,hỏa nhiệt dâng cao không ít khiến thần sắc Tào Kha có chút ửng hồng.
Dù là tu sĩ thể phách cường kiện so phàm nhân gấp không biết bao nhiêu lần cũng giống vậy.
Trước mặt hắn thế nhưng là khống hỏa trận chuyên dùng cho cấp thấp luyện đan tu sĩ dùng,nhiệt độ dùng linh khí phát tán ra có mấy trăm độ hơn xa ngọn lửa thông thường.
Nếu không tính so sánh với công nghiệp luyện kim dùng khoa học kĩ thuật kiếp trước.
Dù là hình thức có ra sao khác nhau,nhưng bản chất vẫn là ở đốt năng lượng sinh ra năng lượng khác,hơn thua ở phẩm chất tiêu hao mà thôi a.
Khoa học luyện kim tiêu hao số lượng than đá đốt sinh ra nhiệt cố hóa lại trong không gian kín,tạo thành nguồn nhiệt cao dồi dào liên tục không ngừng.
Tu hành giới sử dụng linh khí làm vật chất môi giới thiêu đốt đi ra ngọn lửa,cấp thấp trận pháp cũng có thể đốt ra mấy trăm độ C,dễ dàng hòa tan vật chất.
Nhưng dùng hỏa pháp đối với thông thường vật chất chất tới nói là hợp lý,nhưng đối với những vật chất như thủy hệ thì hay phong lôi hệ vật chất thì phải dùng tương ứng khắc chế thủ đoạn tới trung hòa.
Khi đó đơn giản cơ sở nhất hỏa hệ đã không còn khả năng hòa tan vật chất duy trì cơ bản kết cấu cấu trúc của vật chất.
Thủ pháp luyện tụ khí đan đan phương Tào Kha đã nắm rõ ràng trong lòng bàn tay,thi triển như cánh tay tầm thường sai sử.
Mỗi bước tẩy luyện dược liệu,cho đến quá trình hòa tan dược liệu chắt lọc trong đó tinh hoa,dung hợp dược dịch Tào Kha đã thuần thục viên mãn.
Không có bước cuối cùng rút đi trong dược dịch thủy khí để nó tự nhiên mà thành.
Một cái tự nhiên mà thành cực phẩm dược tề,đó là chính bản thân sử dụng.
Ngược lại đem bán tụ khí đan, Tào Kha tất nhiên đem thủy khí rút đi ra,từng khỏa xanh đen giao thoa màu sắc hạ phẩm đan dược dần dần hình thành trong tay hắn.
Đi bán đan dược kiếm lấy linh thạch tiêu xài,tự nhiên là phải giấu dốt không bán phẩm chất cao đan dược tránh cho việc bị chú ý đến.
Viên mãn cấp bậc tụ khí đan đan phương nắm rõ trong lòng bàn tay Tào Kha,tự nhiên tâm ý thu phát.
Muốn cho đan dược ở trình độ nào tự nhiên có thể khống chế,nếu không có nhân tố q·uấy n·hiễu thì có thể nói trăm phát trăm trúng.
Nhưng thân ở linh điền,có trận pháp bảo vệ,gió thổi vào còn không có.
Nào có nhân tố gì khác ảnh hưởng đâu? Cho nên muốn đan dược phẩm chất nào thì sẽ ở phẩm chất đó.
Tại tu hành giới,dù là bán cái gì hay sáng tạo ra giá trị thì đều sẽ có nhân chú ý tới,quan trọng là nhiều ít mà thôi.
Đối với con tôm nhỏ Tào Kha tới nói,đó quả thực là vô cùng nguy hiểm,trời mới biết dù tại tông môn phạm vi thế lực có người vô thanh vô tức ra tay với hắn?
Kiếp trước thương trường nói cho hắn biết,dù là khoa học kĩ thuật có tiên tiến tới đâu thì cũng chỉ là tử vật,đối phương có năng lực vẫn sẽ tại đồn công an dưới con mắt nhân viên bảo vệ cường sát ngươi.
Chẳng qua là giá cả phải chăng đáp ứng được hay không đối phương mà thôi a,người là một loại động vật vô cùng không giảng đạo lí.
Bởi vì mỗi cá nhân là mỗi sinh mạng riêng,có suy nghĩ riêng.
Cho nên không có một cái tiêu chuẩn nào có thể ước định giá trị của bọn hắn được.
Có lẽ hóa thần tu sĩ có khả năng này a,có sức mạnh chi phối sinh tử của kẻ khác cũng để răn đe rất nhiều không dám lên ý niệm phản kháng.
Nhưng luôn luôn có ngoại lệ kẻ không s·ợ c·hết a. phản kháng liền thành,âu cũng vì tranh lợi ích cá nhân mà thôi. Dù ai cũng không thể nói cái gì,nếu không có sức mạnh.
Nhưng cũng may Tào Kha chỉ bán chút ít cấp thấp tụ khí đan mà thôi,cũng sẽ không có dẫn tới bao nhiêu người chú tới.
Giả thuyết là tu sĩ cấp cao như trúc cơ không để ý tới hắn.
Trọng yếu nhất là phải tiêu hóa hoàn tất tài nguyên,tối đa hiệu suất tăng lên tu vi cảnh giới rồi mới đi bán đan dược kiếm linh thạch a.
Nếu không bị người phục kích,cái thân lèo khèo này của hắn có thể không chống đỡ được.
Kể từ đó sinh hoạt của Tào Kha bắt đầu có hình thức đi lên.
Sáng sớm phục dụng cực phẩm dược tề tăng tiến tu vi,bỏ thêm chút thời gian chăm sóc linh dược trong linh điền.
Chiều rảnh rỗi tranh thủ luyện chế đan dược hoặc dược tề.
Nguyên bản ba lăm khối hạ phẩm linh thạch khắc họa thành khống hỏa trận pháp chỉ sáng tạo ra bảy cái trận pháp,mà mỗi cái trận pháp lại chỉ có khả năng luyện chế ra tối đa ba lô đan dược.
Mỗi ngày tu hành đều không bỏ xuống cực phẩm dược tề rót vào,tự nhiên phải luyện chế ra mười lăm lô cực phẩm dược tề.
Còn lại sáu bình hạ phẩm đan dược, Tào Kha bỏ vào sáu cái bình khác nhau chứa đựng.
Cứ như thế thời gian rất nhanh liền trôi qua một tháng.
Lúc này Tào Kha đang ngồi nghiên cứu pháp thuật điển tịch mới học được trong tháng trước,thủy tráo phù,kim thuẫn thuật,linh mục thuật đều là pháp thuật hắn nghiên cứu tu tập.
Nguyên điểm không thể loạn dùng,hoặc giả thuyết những môn pháp thuật này đối với hiện tại Tào Kha mà nói giá trị không lớn.
Một cái con tôm nhỏ,nhân gia luyện khí trung kì đều dễ dàng nắn bóp hắn ngoài hoang dã,phản kháng là vô ích.
Năng lực vũ trang hiện giờ của Tào Kha yếu gà,không thích hợp ra ngoài lãng.
Cho nên cũng không có sự tình gì cần lo lắng.
Thời gian một ngày lại một ngày trôi đi, Tào Kha để ý tới gần ba năm sau là phải theo một nhóm đệ tử lên tiền tuyến làm pháo hôi.
Tăng lên tu vi mới là quan trọng nhất,gì nguyên điểm quan trọng nhưng so với cái mạng nhỏ của hắn thì không đến nỗi.
“Có lẽ ta nên thử biện pháp kiếm nguyên điểm khác a.
Tỷ như gián tiếp các loại? nếu ta phải trực tiếp g·iết có tu vi vật sống mới khả năng thu được nguyên điểm.
Vậy có hay không người khác g·iết ta cũng có thể được? nhưng vấn đề là lấy cái gì làm môi giới vật chất để hệ thống tán thành ta đã săn g·iết đối tượng từ đó tăng lên nguyên điểm a?.” cái vấn đề này làm Tào Kha lâm vào thật sâu trầm mặc.
Không nói gián tiếp hay trực tiếp,đến nay Tào Kha còn không rõ ràng vì sao hắn có thể g·iết tu vi vật sống liền thu được nguyên điểm đâu?
Nói như vậy mục tiêu là nhân loại tu sĩ hay yêu vật tà ma đều được?
Cái này là hiển nhiên,không có lí do gì linh trùng cũng có thể cung cấp nguyên điểm cho Tào Kha,tu sĩ lại không được.
Nhưng vấn đề là tu sĩ đều không dễ dàng nghểng cổ chịu lục chờ Tào Kha vươn cổ liền g·iết a.
Phản kháng trong lúc đó là không thể tránh khỏi.
Nhưng Tào Kha một cái con tôm nhỏ đi g·iết tu sĩ khác? Kia càng là nộp mạng có được hay không hảo?
“Có lẽ tu sĩ khác dùng đồ vật do ta chế ra g·iết c·hết tu sĩ khác sẽ tính trên đầu ta đâu?
Cái này có hay không có thể thành? Xem ra đáng để thử một lần a.” nếu ý nghĩ của hắn là đúng,thì cách này tương đối an toàn có thể làm.
Nhưng Tào Kha sẽ lại vướng vào một vấn đề lớn hơn,đó chính là nhân quả.
Dính dáng tới vận mệnh tu sĩ khác,tự nhiên phúc hề chỗ sở họa tuân theo.
Tùy theo năng lực cá nhân của mỗi tu sĩ mà có thể từ họa biến thành phúc.
Cấp thấp tu sĩ trong mắt cấp cao tu sĩ không tính là gì,phất tay có thể diệt một nhóm thu hoạch tài nguyên trên người cấp thấp tu sĩ.
Đó tự nhiên là phúc.
Nhưng đồng dạng cấp thấp tu sĩ đối mặt vô số cùng cấp tu sĩ,thì có thể coi là quần ẩu họa chỗ theo.
Buông bỏ tạp niệm,ngừng suy nghĩ.
Bất quá ngay lúc này Tào Kha nhận ra trận pháp có người xúc động qua.
Lập tức thu dọn đồ đạc kiểm tra lại tự thân có hay không chỗ bỏ xót,phát hiện không có vấn đề gì sau liền đi ra ngoài trận pháp.
Đối mặt với em gái có vẻ hơi e dè này, Tào Kha không muốn tốn lãng phí thời gian liền bàn giao nhiệm vụ với đối phương,nhiều hai câu cũng không thèm nói.
Tạp dịch đệ tử,phần lớn là tư chất kém không có chỗ dựa cô nhi không giống đệ tử gia tộc đi cửa sau tự nhiên vào ngoại môn.
Cho nên không thể moi ra hay giao dịch liên quan tài nguyên,tự nhiên không có giá trị gì.
Đơn thuần lãng phí thời gian.