Chương 145: Kiêu Y 2
Ba Lạc Na Trát nói bán đến bao cát, cũng không quên bồi thêm một câu:
"Kiêu Y lão bà bà, bao cát này còn có..."
Hắn còn chưa có nói hết, một thân ảnh tuyệt động lòng người bước ra, đem lời hắn muốn nói nuốt xuống. Nói là đem lời muốn nói nuốt xuống, chỉ có Ba Lạc Na Trát mới biết hắn nuốt xuống chính là nước bọt.
Thân ảnh này.
Mặc dù Kiêu Y đội lấy nón khăn che đi khuôn mặt, mặc dù trong miệng Ba Lạc Na Trát đều gọi lấy lão bà bà, mặc dù Tây Đường Dân lần đầu nhìn thấy thân ảnh của Kiêu Y, hắn lại có thể khẳng định đây là nữ tử cuốn lấy cái nhìn của người khác nhất mà hắn từng thấy qua.
Có câu nói 'kiêu sa ắt vô trần' tại vận lên trên thân ảnh Kiêu Y không có nửa điểm không hợp, nàng này toàn thân mặc lên trang phục màu đen, hết lần này đến lần khác đều là một dạng thanh khiết, không dính chút tạp trần.
Nhất là tên của nàng còn có một chữ 'Kiêu' trong đó.
Về phần trong miệng Ba Lạc Na Trát gọi lão bà bà, cái này chỉ sợ là hắn loạn ngôn.
Tại Kiêu Y bước ra, Ba Lạc Na Trát như biến thành một người khác, trước đó miệng lưỡi hèn tiện bao nhiêu, hiện giờ một chữ cũng không dám thả ra, chỉ dám dùng ánh mắt đảo qua, thỉnh thoảng còn lướt qua bờ mông của Kiêu Y, lấy đó làm an ủi cái miệng của chính mình.
Tây Đường Dân biết người biết mình, lập tức hướng Kiêu Y ra động tác chào hỏi, cũng không có mở miệng.
Kiêu Y bình thản nói:
"Thương thế của Tiểu Tạp Chủng, lấy năng lực của ta hiện tại không chữa được."
Có thể Ba Lạc Na Trát rất sợ Kiêu Y, nhưng liên quan đến tính mạng của Tiểu Tạp Chủng, hắn không thể không mở lời:
"Lão bà bà, tình huống thế nào?"
Hắn không có nghi ngờ lời của Kiêu Y, bởi nàng chưa bao giờ lừa gạt hắn. Có lẽ hắn thích Kiêu Y cũng vì Kiêu Y luôn một dạng nói thẳng như vậy.
Đổi lại Tây Đường Dân lại bắt được trong lời của Kiêu Y một tia để ngõ, hiện tại nàng không chữa được, không có nghĩa về sau không được. Mà xem xét lên tình huống, rất có thể lời này của nàng là nói cho chính hắn nghe.
Càng xem ở trước đó Ba Lạc Na Trát không ngừng đề cập đến cái gọi là bao cát, có thể Kiêu Y có sự tình cần hắn đến làm.
Tây Đường Dân thở dài, chủ động nói ra:
"Tiền bối, ta trước làm bao cát, sau đó ngươi cứu Tiểu Tạp Chủng."
Kiêu Y có chút kinh ngạc nhìn Tây Đường Dân, cũng ngay lập tức đánh giá hắn không đơn giản. Nếu như Ba Lạc Na Trát đẩy đến cứu người mới cho ra bao cát, tên này có thể một hơi liền nhận ra ẩn ý của nàng, càng trực tiếp chấp nhận làm bao cát trước, chỉ mong cứu được Tiểu Tạp Chủng.
Nàng đều biết Tiểu Tạp Chủng cùng Ba Lạc Na Trát đi đón tên đệ tử đánh vỡ thiết luật Tu Chân về tông môn, lấy thương thế của Tiểu Tạp Chủng chỉ có thể vì bảo vệ đối phương mà v·a c·hạm cùng Uẩn Thần cảnh, hiện trạng đối phương cũng vì Tiểu Tạp Chủng mà không ngại làm bao cát, đủ thấy hắn là một người có ân báo ân.
Nàng thích nhất cũng là dạng người này. Lại nghĩ đến Ba Lạc Na Trát có thể phát hiện ra Tây Đường Dân, nàng bỗng nhìn hắn thuận mắt một chút.
Mà Ba Lạc Na Trát ở gần Kiêu Y giống như mọi nhạy bén cùng tinh quái thường thấy đều mất hết, sau một khắc đần ra mới bấc giác hiểu ý, lập tức nhìn sang Kiêu Y với vẻ đừng trách có ngày bị hắn đánh mông.
Cái tội dám đem Ba Ba hố.
Kiều Y y nguyên giữ thái độ bình thản, tựa hồ màn hố vừa rồi cũng không có xảy ra, nói:
"Ta chỉ cần ngươi đi theo trợ giúp ba ngày, trong thời gian này Tiểu Tạp Chủng không c·hết được."
Ba Lạc Na Trát có chút khẩn trương:
"Ta đi theo bảo vệ... Tây Đường Dân a."
Hắn thật sự muốn nói đi theo bảo vệ cái mông của Kiều Y, nhưng chỉ dám uấn hận nuốt xuống, chỉ có thể lấy cái tên Tây Đường Dân ra làm cái khiên. Lại nói hắn cũng không dám để Tây Đường Dân đi một mình, dù sao trên vấn đề cái mông, à không...
Dù sao hắn cũng không thể để lão nương này có cơ hội nhìn trúng người khác.
Nghe Ba Lạc Na Trát khẩn trương, đương nhiên Tây Đường Dân cũng muốn hắn đi theo, dù gì đối phương cũng rõ ràng tình huống tại Dị Tông, đi theo cũng có thể giúp hắn giải hoặc nhiều vấn đề.
Đó còn là chưa kể Ba Lạc Na Trát có ý thích Kiêu Y, hắn cũng không muốn vì vấn đề này để về sau khó xử.
Kiều Y suy nghĩ một chút, cũng không có từ chối:
"Đi theo cấm nhiều lời, càng cấm nhìn lung tung."
Ba Lạc Na Trát như trẻ nhận được quà, liên tục nói nghe lời.
Tây Đường Dân lại không yên tâm Tiểu Tạp Chủng, liền nói:
"Tiền bối, xem một chút tình huống của Tiểu Tạp Chủng a."
Ba Lạc Na Trát giống như lấy lòng Kiêu Y, lập tức quát lên:
"Không c·hết được."
...
Tây Đường Dân đi theo Kiêu Y, trong bụng vẫn thầm nghĩ hắn còn chưa có ra mắt tông môn, càng không có nhận được đãi ngộ nào liền đi làm bao cát, sự tình cũng quá là không hợp.
Về phần Ba Lạc Na Trát, hắn dứt khoát bị Kiêu Y cho đi ở đằng trước, phòng ngừa con mắt hèn mọn của hắn, việc này đem Ba Lạc Na Trát cực kỳ ngứa ngáy trong khoé mắt.
Đoạn đường này hắn cũng không dám nói cái gì, trong lòng lại đắc ý không thôi.
Kiêu Y a Kiêu Y, Ba Ba ta nhất định sẽ cho ngươi thấy lực lượng tự thân là như thế nào.
Hắn là biết Kiêu Y muốn đi địa phương nào.
So lên tự thân lực lượng hắn liền không bằng Tây Đường Dân, nhưng thời gian này hắn có học qua khống lực Quy Thuật, cũng tự gọi lên cái tên Ba Quy Lực Điền, không cần vận khí vận pháp nhưng vẫn có thể cõng nổi mọi áp lực.
'Ba Ba thông thiên
Một chiêu Ba Quy Lực Điền
Cõng trời gánh đất
Hét một tiếng
Vạn sự sóng lặng bể yên.'
Hắn vừa đi vừa nhẩm hát trong lòng, khuôn mặt lại dương dương tự đắc thơ hay.
Tây Đường Dân lại không có nửa điểm thoải mái, bởi hắn vừa mới nhận được Kiêu Y truyền âm.
"Trước đó tại Cực Hàn Băng Tâm, ngươi cố ý phóng xuất ra Hoả Thuật?"
Hắn chỉ âm trầm đi tiếp, không có đáp lời.
Kiêu Y lại tiếp tục truyền âm:
"Ngươi đang dịch dung?"
Oanh.
Như có tiếng bạo tạc trong đầu Tây Đường Dân, bước chân của hắn theo đó cũng khựng lại, vô pháp tin tưởng nhìn xem Kiêu Y.
Nếu như câu nói trước Tây Đường Dân có thể trốn tránh, dù sao mục đích ban đầu của hắn chính là muốn mượn nhờ Hoả Thuật che giấu đi lực lượng tự thân vượt bậc quá nhiều. Cái này hắn thừa nhận hoặc không thừa nhận, Kiêu Y có ngi ngờ cũng không có biện pháp đi vạch trần.
Nhưng tại câu hỏi ngay sau đó, cái này lập tức đánh thẳng vào thân phận của hắn, cho dù tự thân lực lượng của hắn là thật, cho dù hắn gia nhập Dị Tông là do bản sự của mình, nhưng hết thảy thân phận liền là giả.
Có khả năng Kiêu Y biết qua chân chính Tây Đường Dân, cũng có thể nàng biết qua Tam Nhân Biến, liền phát hiện hắn là giả.
Trường hợp Kiêu Y biết qua chân chính Tây Đường Dân không lớn, về phần Tam Nhân Biến đến tu sĩ Uẩn Thần cũng nhận không ra, hắn chỉ có thể đẩy tới Kiêu Y cũng biết Tam Nhân Biến.
Nhưng hắn cũng không có phát giác Kiêu Y sử dụng Tam Nhân Biến.
Tại một nhịp khựng lại này, chỉ cần Kiêu Y ra ác ý, hắn nhất định sẽ dùng Huyết Độn Thuật bỏ chạy. Hắn có thể giả dạng Tây Đường Dân, nhưng nếu có người phát giác ra hắn là người phát ra tin tức về Vô Niệm Hoa, cho dù Ba Lạc Na Trát có đứng ra, cao tầng Dị Tông cũng liền khó nói.
Kiêu Y không thèm để ý Tây Đường Dân có trả lời hay không, tiếp tục truyền âm:
"Ta tin ánh mắt của Ba Lạc Na Trát, cũng tin ánh mắt của chính mình."
Tây Đường Dân tiếp tục đi tới, ngay cả Ba Lạc Na Trát cũng không phát giác ra chỗ khác thường.
"Nhưng có một điều cần phải nhắc nhở ngươi, đã gia nhập Dị Tông, liền không tránh khỏi kết cục không còn là chính mình."
Tây Đường Dân còn đang nghĩ lấy lời của Kiêu Y có ý gì, nửa canh giờ sau ba người liền đến một cái vực sâu.