Cố Thiếu Gia Đừng Giả Vờ Nữa

Chương 34




Quân Dao gật đầu, cô xếp quần áo từ vali vào tủ, xếp sách lên bàn, sắp xếp mất chừng nửa tiếng, Cố Tư Bạch sau khi về phòng riêng thì vùi mình bên bàn làm việc, anh vô cùng tập trung, cô chỉ có thể nghe thấy tiếng bàn phím lạch cạch hoặc tiếng mở giấy loạt soạt. 

Sau khi sắp xếp xong căn phòng, cô cảm thấy nếu kéo rèm, đón ánh nắng bên ngoài vào phòng, rồi đặt thêm một ít cây xanh nhỏ, bình hoa vào trong phòng thì chắc chắn rất đẹp. Khóe môi Quân Dao bất giác cong lên, mấy ngày nay luôn thấp thỏm đề phòng Trương Tuyết 

Thanh, bây giờ được tháo xuống phòng bị, cảm giác thật tuyệt. 

Lăn lộn cả ngày, giờ người cô đã đầy mồ hôi rồi, Quân Dao liền lấy quần áo, đi vào nhà tắm. 

Phòng tắm rất lớn, có cả bồn tắm to đùng. Quân Dao cầm các chai lọ bày đầy trên giá lên, có rất nhiều loại, từ sữa tắm, dầu gội đầu, tinh dầu, sữa rửa mặt, mặt nạ... bày cả một giá đầy, cô hơi kinh ngạc, không ngờ phòng tắm của Cố Tư Bạch lại nhiều đồ hơn cả con gái như thế, mà cả cái giá lớn này toàn loại dành cho phụ nữ. Đến sữa tắm cũng có mấy chai của mấy hãng, mấy mùi khác nhau. Cô nhủ thầm, đúng là xa xỉ. 

Quân Dao nào biết tất cả những thứ này đều là CỐ Tư Bạch tỉ mỉ sắp xếp cho cô. Nếu anh biết được giờ phút này cô gái nhỏ của anh đang trong phòng tắm mắng anh xa xỉ, biến thái thì không biết sẽ có biểu cảm gi? 

Xả đầy bồn nước ấm, Quân Dao đổ thêm tinh dầu hoa hồng vào bồn rồi ngâm mình thư giãn, cảm giác thật dễ chịu. Cô dường như thấy mọi mệt mỏi đều trôi đi, cả người nhẹ dần, rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. 

Lúc Cố Tư Bạch làm xong việc, ngẩng đầu lên nhìn thì thấy căn phòng trống trơn, anh nghĩ Quân Dao ở trong phòng chán nên đã ra ngoài đi dạo rồi, liền mở cửa phòng bước ra. 

“Tiểu Thúy, thiếu phu nhân đầu.” Tiểu Thúy là giúp việc ở đây, cô ấy lập tức chạy đến. 

“Thiếu gia, thiếu phu nhân vẫn ở trong phòng, chưa ra ngoài ạ.” 

Cố Tư Bạch hơi nhăn mày, anh đi ngược vào phòng, 

nhìn cánh cửa phòng tắm đóng chặt, có cảm giác bất an nổi lên nơi đáy lòng, Cố Tư Bạch lập tức sải bước, đẩy cửa. Cánh cửa đã khóa trái bên trong, anh không có chìa khóa. 

Cố Tư Bạch đập tay lên cửa, gọi. “Quân Dao, Quần Dao?” 

Nhưng người nào đó cả tuần nay ăn không ngon ngủ không yên, lúc nào cũng phấp phỏng lo sợ nên bây giờ đã ngủ say như heo, căn bản không nghe thấy tiếng đập cửa bên ngoài. 

Cố Tư Bạch sốt ruột, lập tức chạy ra, gọi quản gia mang chìa khóa phòng tắm đến. Sau khi cầm chìa khóa anh đi vào một mình, cô đang tắm, anh không muốn ai nhìn thấy cảnh này. 

Vừa mở cửa, đập vào mắt anh là hình ảnh cô gái xinh đẹp da trắng chân dài đang nằm ngâm mình trong bồn nước. Cô nghiêng đầu tựa vào thành bồn ngủ say sửa, không chút phòng bị. Tất cả sắc xuân đều phơi bày khi ẩn khi hiện dưới làn nước.

CỐ Tư Bạch đi đến, chạm tay vào nước, nước đã lạnh ngắt, không biết cô đã ngủ bao lâu rồi. Thực ra loại bồn này được thiết kế thông minh, có tính năng làm ấm lại nước khi nước lạnh đi. Nhưng Quân Dao không biết bật tính năng này nên mới dẫn đến việc ngủ quên trong bồn nước lạnh ngắt.