“Hoắc tổng, không ngờ hôm nay Hoắc tổng lại tới”
“Tôi phải qua đó chào hỏi mới được”
Qua những tiếng bàn tán xôn xao, Quận Tú Anh cũng biết người đến là Hoắc tổng.Với một người cả đời muốn trèo cao như cô ta, dĩ nhiên biết Hoắc tổng trong miệng những người kia là ai. Hoắc Thiên Phong cực kì nổi tiếng, là ác ma trong thương trường, nhưng hắn chưa từng lộ diện trước công chúng, chính vì vậy càng hấp dẫn trí tò mò và óc tưởng tượng của những người khác. Nhất là các cô gái ở đây, ai cũng cố kiễng chân, nghển cổ để nhìn xem Hoắc Thiên Phong trong lời đồn hình dáng ra sao.
Một người đàn ông vóc dáng cao lớn, đôi mắt sâu thẳm như mắt ưng, sống mũi cao thẳng tắp, mày kiếm sắc bén, đường nét như tạc, phong thái hiên ngang, lạnh lẽo bước vào, khiến những tiếng ồn ào, xôn xao càng nổi lên không dứt.
“Đẹp trai quá!”.
“Tôi còn tưởng Hoắc tổng vừa già vừa xấu nên mới không dám lộ diện, không ngờ lại đẹp trai hơn cả minh tinh như thế!”.
Mọi người suýt xoa bàn tán, chỉ có Quân Tú Anh cắn môi dưới, âm thầm suy tính. Nhân vật uy vũ nhường này, nếu cô ta có thể leo được lên giường của hắn, nửa đời sau không cần lo nghĩ nữa. Đây là chỗ dựa vững chắc nhất.
Nhưng những người phụ nữ muốn bò lên giường Hoắc Thiên Phong e rằng xếp hàng dài cả cây số cũng không hết, cô ta phải làm sao để khiến hắn chú ý chứ?
Những người trong buổi tiệc lần lượt băng rượu đến làm quen, trò chuyện với Hoắc Thiên Phong, đứng giữa đám đông, hắn thực sự quá nổi bật, quá thu hút mọi người.
Rất lâu sau, khi những người quyền cao chức trọng hơn đã chúc rượu Hoắc Thiên Phong xong, Tống Quảng Diệu mới đi đến, nâng cao ly rượu.
“Hoắc tổng, xin tự giới thiệu, tôi là Tống Quảng Diệu, rất vinh hạnh được làm quen ngài”
Hoắc Thiên Phong gật đầu, chạm ly với ông ta. Lúc này Quân Tú Anh bắt được thời cơ, cũng đi tới bên cạnh, yểu điệu đứng cạnh Tống Quảng Diêu. Ánh mắt lạnh nhạt của Hoắc Thiên Phong lướt qua cô ta.
Trang điểm quá đậm, áo trễ nửa ngực, tà váy xẻ quá bắp đùi để khoe chân. Trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện cặp chân dài mịn màng, hoàn hảo như tạc bằng ngọc của Từ Mạn Nhu, cổ họng đột nhiên khô nóng, hắn đã giam cô ấy trong phòng kín cả mấy tháng nay. Cũng đồng nghĩa mấy tháng rồi hắn không được giải phóng dục vọng, bây giờ đột nhiên nghĩ đến Từ Mạn Nhu khiến hắn bức bối vô cùng, muốn ngay lập tức trở về.
Nhưng đột nhiên một suy nghĩ thoáng qua,
hắn nheo mắt, nhìn lại Quận Tú Anh, sau đó lên tiếng hỏi Tống Quảng Diệu.
“Ông Tống, đây là...”
Tống Quảng Diệu lập tức giới thiệu, “Hoắc tổng, đây là nghệ sĩ mới dưới trướng công ty tôi, tên là Arianne”.
Ánh mắt Hoắc Thiên Phong càng âm trầm, thâm sâu, hắn lên tiếng, “Arianne là tên thật của
Cô?"
Thấy Hoắc Thiên Phong để ý đến mình, còn hỏi tên mình, quan sát nãy giờ có rất nhiều phụ nữ đến tiếp cận hắn nhưng hắn đều lạnh nhạt, chỉ liếc qua bọn họ, còn không thèm nhìn quá một giây, vậy mà bây giờ ánh mắt ưng âm trầm của hắn. đang nhìn chằm chằm cô ta, còn hỏi tên cô ta, thực sự khiến trái tim Quân Tú Anh như nở hoa. Chẳng lẽ Hoắc tổng thực sự chú ý đến cô ta?
Cô ta nhất định phải nắm chắc cơ hội này, đây chính là cơ hội đổi đời của cô ta.Vì vậy liền nở nụ cười tiêu chuẩn, trả lời.
“Arianne là nghệ danh, còn tên thật của em là Quân Tú Anh ạ!”.
Nhìn dáng vẻ ngoan hiền của Quân Tú Anh, Tống Quảng Diệu khá khó chịu, cô ta dù sao cũng đang là tình nhân ông ta nuôi, ông ta cho cô ta danh tiếng, tiền bạc, vậy mà dám mắt qua mày lại với người đàn ông khác ngay trước mặt ông ta.
Nhưng tức cũng chỉ dám để trong lòng, Tống Quảng Diêu sao có lá gan tranh giành phụ nữ với Hoắc Thiên Phong kia chứ. Nếu Hoắc Thiên Phong nhìn trúng người đàn bà này, dù cho vẫn còn nuối tiếc, ông ta cũng không ngại dâng lên. Như thế có thể tạo dựng quan hệ với Hoắc thị, kiếm lợi lớn cho công ty.
Còn đàn bà trẻ đẹp, giỏi lấy lòng đàn ông là thứ công ty giải trí của ông ta không thiếu nhất.
Suy nghĩ như vậy, Tống Quảng Diệu lập tức nở nụ cười ngoác đến mang tai, ra sức giới thiệu như thế Tủ ông đang đi chào hàng, “Hoắc tổng, cô ấy là nghệ sĩ mới của công ty chúng tôi, gần đây danh tiếng cũng rất tốt.Arianne mau mời Hoắc tổng một ly”.