Có Thể Nhường Anh Một Chút Được Không?

Chương 5: Đi biển (1)




CHƯƠNG 5:Biển à ? Nói thế nào nhỉ ?

Được đi biển thư giãn sau những ngày thi gao gắt Diệp Linh quả thực rất thích thú.

Cô còn không quan tâm đến biển như thế nào. Chỉ vào tầm mắt cái gì là kêu đẹp.

Với cô mà nói thì thực ra BÌNH THƯỜNG cô cũng không hứng thú lắm.

Đi biển cảm thấy có hơi mệt. ra biển thì nước mặn, sóng to.

Về nhà có khi lại đen thui hơn người châu phi mất =).

Nhưng lần này, sau kì thi cử, tâm trạng thoải mái. Thế là thích, đi đâu cũng tít mắt lên. Trong lòng cảm thấy vui sướng.

Trái lại với tâm trạng vui vẻ của Diệp Linh lúc này, thì... Mạnh Thần ngồi bên cạnh mặt đen xì xì.

Anh cứ tưởng thi xong được ở nhà nghỉ ngơi, chơi game ai ngờ lại phải vác xác đi biển.

Từ lúc Ông Đồng mua xe, anh đã được đi biển bao nhiêu lần.

Lần đầu thì thấy vui, càng về sau anh... càng thấy nhàm chán hơn.

Trong đầu anh có 3 từ: Nước và cát thôi !!

đúng vậy chỉ là nước và cát thôi mờ... ( Shu: em rất thích đi biển :3)

Không chỉ có cô vui, anh buồn mà 2 vợ chồng già như cảm thấy trẻ lại.

Đi thế này để 2 cặp già ''hâm nóng Tình yêu''... =.=''

Ngồi trên xe khoảng tầm 2,3 tiếng, cứ rung lắc rung lắc một hồi, thế là mọi người đều lăn ra ngủ. Trừ ông Đồng ( Bác mà ngủ ai lái xe ? -_- )