Phạm vi thời gian hứa hẹn ngày càng rộng, lần này Hoắc Cẩn Hành không đồng ý với cô ngay.
Người cùng nhau đón năm mới mỗi năm có thể là người thân, bạn bè hoặc là…
Tâm tư giấu kín trong thời gian qua của cô gái trẻ rõ như ban ngày, Hoắc Cẩn Hành nhìn về phía xa: “Thính Thính, có lẽ sau này em sẽ gặp được người mà em càng muốn đón giao thừa cùng.”
Diệp Linh Thính nhíu mày.
Ý anh là từ chối khéo cô ư?
Phải công nhận rằng lời này đúng là một đả kích lớn với người đang yêu thầm, nhưng cô không phải kiểu người vừa gặp trắc trở đã khóc trời trách đất.
Diệp Linh Thính không lùi bước chút nào, thậm chí còn trách anh không thú vị: “Anh, lời này của anh nghe chẳng vui gì cả, rõ ràng là em chỉ muốn đón giao thừa cùng anh thôi mà.”
Cô tham lam, muốn cùng anh đón mỗi một dịp năm mới, cứ nói thẳng ra như vậy, Hoắc Cẩn Hành cũng chẳng thể làm gì được cô.
Anh có thể hiểu sự ỷ lại và tình cảm mà Diệp Linh Thính dành cho anh, nhưng anh không thể thuyết phục bản thân thản nhiên tiếp thu một cô gái nhỏ mà anh tự tay nuôi lớn.
Cơn gió lạnh len qua cửa sổ, thổi vào mặt Diệp Linh Thính làm mặt cô đỏ lên vì lạnh. Hoắc Cẩn Hành kéo cô sang một bên, đóng cửa sổ lại, vậy là không thể nhìn thấy ngôi sao nào nữa.
Bầu không khí dần dần trầm xuống, ngay trong lúc hai người đang im lặng, chuông điện thoại của Hoắc Cẩn Hành bỗng vang lên.
Người gọi tới là Tiểu Ngư.
Chuyện Tiểu Ngư cần liên lạc với Hoắc Cẩn Hành đều có liên quan đến Diệp Linh Thính. Nếu cô ấy đã gọi điện thoại cho Hoắc Cẩn Hành trong thời gian đặc thù này thì chắc hẳn phải có chuyện gì đó rất quan trọng.
Hoắc Cẩn Hành nghe điện thoại ngay trước mặt Diệp Linh Thính, giọng nói vội vàng của Tiểu Ngư vang lên trong điện thoại: “Tổng giám đốc Hoắc, Weibo của cô Thính Thính đã xảy ra chuyện rồi.”
Tiểu Ngư vừa ngủ đã nhận được điện thoại của Đoàn Văn, nói là không liên hệ được với Diệp Linh Thính, định đến chung cư tìm người. Tiểu Ngư đã theo Diệp Linh Thính mấy năm, tất nhiên sẽ biết hành tung của Diệp Linh Thính vào đêm giao thừa. Vậy nên cô ấy trấn an Đoàn Văn trước, sau đó lại nhanh chóng liên lạc với Hoắc Cẩn Hành.
Nghe câu này, Hoắc Cẩn Hành nhanh chóng chuyển sang giao diện ứng dụng rồi quay sang nhìn Diệp Linh Thính. Diệp Linh Thính lập tức phản ứng lại, nhanh tay cầm điện thoại lên.
Lúc này, trên mạng tài khoản marketing tích V đăng bài khẳng định chắc chắn thân phận của chủ nhân chuỗi Phật châu đó. Hoắc Cẩn Hành rất ít khi lộ diện trong giới, nhưng mọi người đều nhớ rất rõ về món đồ “đại diện” cho anh.
[Có thể là trùng hợp?]
[Khéo lại là yêu đương thật cũng nên.]
[Minh tinh ra mắt trong nhóm nhạc nữ và tổng giám đốc lạnh lùng? Tự nhiên thấy cặp này ổn áp quá bay ơi.]
[Đứa lầu trên không ổn nhá.]
[Chẳng phải chỉ là một chuỗi Phật châu thôi à, tui nhìn ảnh thôi cũng làm theo được, lẽ nào ai đeo Phật châu giống vậy đều là Hoắc Cẩn Hành chắc?]
Những bình luận nghi ngờ thân phận như vậy không phải là không có lý do, năm kia có một minh tinh chẳng có tiếng tăm gì muốn ké fame nên đăng một bài đăng trên Weibo, có một bàn tay đeo Phật châu xuất hiện trong ống kính. Nhìn qua thì thấy kiểu dáng của chuỗi Phật châu đó giống với cái mà Hoắc Cẩn Hành đang đeo. Lúc đó đã có người đoán là giữa hai người họ có bí mật gì đó không tiện công khai.
Nhưng chẳng bao lâu sau, Hoắc Thị đăng bài đính chính, cấm lan truyền tin đồn trên internet, nếu không sẽ truy cứu trách nhiệm pháp luật.
Tài lực của Hoắc Thị dồi dào, lại còn liên quan đến pháp luật, người bình thường thấy vậy thì không dám phát biểu lung tung nữa.
Những sự kiện kiểu vậy còn có rất nhiều, nhiều người mong muốn được dính dáng tới anh, nhưng cuối cùng đều bị chính chủ vả mặt. Trong đó, lần nghiêm trọng nhất còn bị gửi văn bản của luật sư, nên bây giờ gặp được trường hợp như vậy, dân mạng có kinh nghiệm hóng hớt nhiều năm đều rất ít khi bốc đồng phát biểu ý kiến.
Nhưng có không ít người mới nên thi thoảng kiểu tin tức không đáng tin này vẫn sẽ bị lan truyền.
[Thôi, lần này mị không đoán nữa.]
[Ngồi chờ chính chủ đính chính.]
[Cãi nhau đê, cãi nhau um xùm lên! Chưa biết chừng chính chủ có thể ngoi lên vả mặt trước khi tôi đi ngủ.]
Khi Diệp Linh Thính nghe điện thoại, cô bị Đoàn Văn mắng liên tục cứ như nã pháo: “Cuối cùng cũng biết nghe điện thoại rồi à? Weibo của em thành mớ hỗn độn rồi đấy biết không? Ai da, chị lên cơn đau tim mất.”
Diệp Linh Thính cố gắng an ủi: “Chị đừng nóng, chuyện gì cũng có cách giải quyết mà.”
Thái độ thong dong của cô lại làm ngọn lửa trong lòng Đoàn Văn cháy bùng lên: “Em đúng là điếc không sợ súng, chuyện ảnh chụp là sao?”
“Em không cẩn thận chụp trúng.” Đây là câu trả lời thật lòng.
Trong lúc cô selfie, cô không chú ý tới chuyện Hoắc Cẩn Hành đang đứng sau lưng cô. Vừa rồi Diệp Linh Thính kiểm tra ảnh chụp trong điện thoại, có hai bức ảnh bị dính tay anh, đúng lúc bị cô chọn để đăng lên.
“Trên thế giới làm gì có chuyện trùng hợp đến vậy!” Đoàn Văn nhớ tới màn “anh hùng cứu mỹ nhân” ở địa điểm thử vai lần trước, chỉ biết cảm thán rằng hai người này thật sự có duyên.
Nhưng fans mặc kệ chuyện có duyên hay không có duyên, bọn họ chỉ cần một lời phản hồi, lời phản hồi có thể khiến họ sẵn lòng tin tưởng.
Diệp Linh Thính nghiêm túc, bắt đầu nghĩ cách: “Vậy nói là Phật châu này không phải Phật châu kia?”
“Tình huống này từng xảy ra rồi, một khi Hoắc Thị đăng bài đính chính, đầu mâu sẽ nhắm thẳng vào em.” Đoàn Văn không đồng ý.
Một là Hoắc Thị có thực lực khiến bao người sợ hãi, một là minh tinh nhỏ đứng ở nơi đầu sóng ngọn gió, một khi thế cân bằng bị đánh đổ, người sau sẽ phải chịu đựng mọi áp lực đến từ lời đồn đãi.
Cư dân mạng sẽ không tin tưởng Diệp Linh Thính chỉ vô tình đăng ảnh, càng không tin việc cánh tay kia không có hàm ý đặc biệt nào. Hoặc là nói, không phải không tin tưởng mà là tâm lý xem trò hay làm họ càng thích bịa đặt những lời đồn giả dối.
Trong mắt Đoàn Văn, biện pháp này không ổn thỏa, Diệp Linh Thính thử đưa ra phương án khác: “Hay là cứ mặc kệ đi, qua mấy hôm là sẽ sóng yên biển lặng ấy mà.”
Đoàn Văn vẫn lắc đầu: “Nhưng chuyện này sẽ trở thành tai hoạ ngầm, thường bị người khác đào ra mắng chửi.”
“Cũng đúng.” Đoàn Văn nói có lý, cô cũng đồng ý nghe theo: “Vậy chị bảo xem nên làm sao bây giờ?”
Trong màn hình, Đoàn Văn cau mày, thở dài thườn thượt: “Mọi người đều biết Hoắc Cẩn Hành tin Phật, mà em yêu thích kinh Phật, nếu hai bên cùng nhau nói rằng tình cờ gặp nhau trong lúc đi chùa, tuy lý do này nghe hơi máu chó nhưng dễ khiến người khác tin tưởng hơn.”