Chiết Chi và Thần Tài cùng nhau rời đi, Chiết Chi trước kia chưa từng nói qua chuyện yêu đương, đối với những việc này hoàn toàn không có tí kinh nghiệm nào. Không có kinh nghiệm, nên không biết xử lý tình huống lúc này như thế nào, thành ra lại rất bình tĩnh.
Thần Tài còn càng bình tĩnh hơn, hắn khôi phục ký ức, mấy ngàn năm trước là những người yêu nhau, đã quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn.
Cho nên hai người rõ ràng vừa rồi mới xác định tâm ý của nhau, bây giờ lại giống như đôi vợ chồng già.
Còn ở trong mắt Hoa Cường và Hoa Tư Hàm, hai người này đã dìu dắt nhau đi qua những năm tháng gian nan nhất, nên bọn họ yên lặng quyết định, phải bảo vệ thật tốt cả hai!
Đây là một hiểu lầm vô cùng lớn.
Bởi vì Vương Quế Phân đem toàn bộ tội lỗi ôm hết vào mình, đoạn ghi âm kia cũng chỉ có Hoa Cường và Hoa Tư Hàm nghe được.
Hoa Tư Điềm cuối cùng bị phán sáu tháng tù treo, chung cư lúc trước Hoa Cường cho cô ta không lấy lại, toàn bộ đồ vật của cô ta ở Hoa gia đều được đưa đến chung cư, cắt hộ khẩu, từ nay về sau bọn họ không còn quan hệ gì với nhau nữa.
Toàn bộ lòng trắc ẩn, sau khi nhìn thấy cuộc sống của Chiết Chi mấy năm nay, đều biến mất sạch sẽ, nếu Hoa Tư Điềm vô tội, bọn họ có lẽ còn đắn đo, sẽ có chút khó chịu, nhưng cho dù nhìn từ góc độ nào, Hoa Tư Điềm cũng hoàn toàn không vô tội.
Nếu không vô tội……
Bọn họ cũng tận tình tận nghĩa.
Đối với quyết định dứt khoát của Hoa Cường, Chiết Chi vậy mà lại có chút kỳ quái: “A Bảo, tiểu thuyết không phải viết như vậy!”
“Tiểu thuyết viết như thế nào?” Thần Tài tiếp tục chịu thương chịu khó bán bao cao su, đây lại là một hiểu lầm vô cùng vô cùng đau đầu.
Hoa Tư Hàm vào một buổi tối mang đồ ăn khuya đến cho bọn họ, phát hiện bao cao su lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy từ từ biến mất, sắc mặt có chút xấu hổ đi ra cửa.
Nửa giờ sau, lại có thêm hai rương.
Hoa nhị tiểu thư vừa mới kiếm được cả trăm vạn từ công việc kinh doanh, vui vui vẻ vẻ tiếp tục mở Taobao, đăng bán.
Bởi vì Taobao kỳ ba quá nhiều, thường xuyên có những người nhắn tin đùa giỡn Chiết Chi, cho nên tài khoản Taobao đều là Thần Tài quản lý.
“Bọn họ hẳn là phải nhớ mãi không quên cái đồ giả mạo kia mới đúng!” Chiết Chi trong lòng có chút sợ hãi bất an. Cô sợ Hoa Cường và Hoa Tư Hàm đối với cô chỉ là nhất thời áy náy, sau này sẽ thay đổi……
“Bọn họ đối với Hoa Tư Điềm tốt như vậy, là bởi vì bọn họ cho rằng Hoa Tư Điềm là em. Hiện tại em đã trở lại, bọn họ còn ôm cái hàng giả đó làm gì? Thích tự làm khổ mình sao?” Thần Tài dứt khoát lưu loát giải quyết xong một tên kỳ ba, kéo đen, không một động tác thừa.
“Hóa ra là như thế sao?” Chiết Chi nhỏ giọng hỏi.
“Ba và chị của em đâu phải đồ ngốc, ruột thịt không cần, muốn đi yêu thương đồ giả.” Thần Tài nói rất đương nhiên, tuy rằng sự tình đúng là giống y như lời Chiết Chi nói, hai người nuôi cô ta nhiều năm như vậy đâu có dễ buông.
Nhưng mà Li Nguyệt và Văn Khúc cũng không phải ăn chay, hai người tìm mọi cách làm Hoa Cường và Hoa Tư Hàm xem nhẹ Hoa Tư Điềm.
Hiệu quả cũng không tệ lắm.
Huống chi bên này có hắn nhìn chằm chằm, sẽ không có việc gì.
“Cũng đúng, em là ruột thịt mà.” Chiết Chi nằm ở trên giường ôm chăn liều mạng an ủi bản thân.
Thần Tài thu thập xong kỳ ba, nằm trên mặt đất ngủ, hắn không phải người phàm, không hiểu rõ lắm cái loại tâm tư thấp thỏm này, còn Chiết Chi lại tới đâu hay tới đó.
Cô có thể cảm nhận được Hoa Cường và Hoa Tư Hàm đối với cô có yêu thương, đó là thứ mà không bao giờ cô cảm nhận được trên người Vương Quế Phân, cho nên thanh thản ổn định mà ngủ.
Hoa Cường đang xem tin tức về địa ốc, liền lập tức gọi con gái lớn của mình ra, sắc mặt vô cùng ngưng trọng: “Hàm Hàm, lúc trước chúng ta mua nhiều đồ cho Hoa Tư Điềm như vậy, bây giờ có phải cũng nên mua cho Chi Chi hay không?”
Lúc Hoa Cường nói những lời này, thật ra trong lòng cũng có chút thấp thỏm, thấp thỏm nhìn Hoa Tư Hàm, dù sao cả hai đều là con gái mình, ông làm như vậy có phải bất công quá không?
“Con phát hiện gần đây có mấy căn đang đăng bán, phong cách không tồi, không bằng mua luôn mấy căn cho Chi Chi tự chọn?” Hoa Tư Hàm nói mua nhà không khác gì so với người ta nói mua củ cải.
Hoa Cường nghe được cô nói như vậy cuối cùng cũng yên tâm: “Tháng sau ba định đi Mỹ, ba sẽ mang Chi Chi và A Bảo qua đó chơi, thuận tiện liên hệ với khoa thần kinh bên đó, xem thử có thể khôi phục ký ức hay không.”
Hoa Cường đã coi A Bảo thành người nhà.
Đáng thương Thần Tài hoàn toàn không biết, bất tri bất giác, bản thân đã trở thành một người bệnh, cần phải đi điều trị ở khoa thần kinh.