Cô Nhóc Kia, Hình Như Anh Đã Yêu Em Mất Rồi

Cô Nhóc Kia, Hình Như Anh Đã Yêu Em Mất Rồi - Chương 20: Xấu hổ




'' What? Cái gì thế này?'' Bella trợn mắt lên nhìn cảnh tượng trước mắt.

5 giờ sáng Bella về tới nhà trong tình trạng rất mệt mỏi thì vừa mở cửa ra một cảnh tượng hú hồn được đập vào mắt của cô. Trên cái bộ ghế sofa nhà cô đang có một nam một nữ tựa vào nhau ngủ rất bình yên. Cô tiến lại gần nhìn xem nhân vật nam ở đây là ai thì một gương mặt quen thuộc đập vào mắt. Alex smith? Sao anh ta lại ở nhà cô? Nhưng bất quá, cảnh tượng đẹp như vậy, nên được lưu lại mới phải. Nghĩ rồi Bella lấy điện thoại trong túi xách ra nhanh chóng chụp lại khoảnh khắc này. Cô hài lòng nhìn những bức ảnh trong máy, haha.... cái này mà đem lên diễn đàn Avila chắc hot lắm đây. Nhưng mà... việc này để sau, phải đánh thức cái cặp nam thanh nữ tú này cái đã. Rồi Bella cất lại điện thoại vào trong túi, thu lại bộ dáng lưu manh lúc nãy, hướng về sofa kia mà hắng giọng

'' E hèm... '' Không nghe.

''E hèm'' Lại không nghe

Trời đất ơi.... hai cái người này, đêm qua mấy giờ mới ngủ mà giờ kêu vẫn không dậy.

''Ely..... '' Cô đành phải kêu to một cái.

Qủa nhiên 2 bức tượng người đang nằm trên sofa bắt đầu nhúc nhích, rồi sau đó... nhìn nhau.... rồi mở to mắt..... rồi.....

''Chị''

''Ahhh''

Bảo Tiên nhanh chóng đẩy cái người đang ôm mình ra kia rồi đứng phắt dậy, hình như hôm qua đang nói chuyện thì cô ngủ thiếp đi lúc nào không hay, nhưng đến cả anh ta cũng như cô sao? Từ tối hôm qua là anh ta ôm cô ngủ ư? Nghĩ đến đây mặt cô chợt cảm thấy mặt mình nóng lên. Rồi nhìn qua thấy Bella đang nhìn mình với một bộ dáng..... rất lưu manh.

''Chị à... thật ra.. em....'' Cô tính giải thích nhưng lại không biết giải thích thế nào.

''À... Baby à... chị biết mà..chị hiểu... hihi... em không cần giải thích đâu, thôi... hai người cứ tự nhiên... chị lên phòng đây'' Nói rồi Bella cười một cái sáng lạng rồi nhanh chóng lên lầu.

ALex thức dậy thì mơ mơ màng màng nhìn cảnh trước mặt. Mới sáng đã ồn ào cái gì không biết. Và đầu tiên là khuôn mặt xấu hổ của Bảo Tiên đập vào mắt hắn, rồi trí nhớ như dần dần hiện về. Đêm hôm qua cô và hắn nói chuyện mãi cho đến khi cô ngủ thiếp đi trên vai hắn, không dám động đậy sợ cô sẽ thức giấc nên hắn... cũng nhắm mắt lại thiếp đi. Chưa kịp mở miệng nói gì thì hắn đã thấy Bảo Tiên đã chạy thẳng lên lầu. Hắn nhìn theo mà ngu ngơ gãi đầu. Vậy là hôm qua hai người ngủ chung sao.... rồi cười một cái rất chi là ngốc nghếch....

Bảo Tiên mang theo khuôn mặt đỏ bừng mà phi thẳng lên phòng mình, phải nói từ trước đến giờ cô chưa bao giờ thân mật với con trai thế này nha... Ngay cả Đăng cô cũng rất giữ khoảng cách, mà đằng này lại ôm người ta ngủ cả đêm. Huhu... lại còn bị chị Bella nhìn thấy nữa chứ. Trời ơi... con tim thiếu nữ của cô... sao lại đập nhanh thế này. Ngồi xuống giường cô cố gắng bình ổn tâm trạng. Rồi chuông báo tin nhắn vang lên

''Tôi về trước đây, nên nhớ cô nợ tôi một bữa ăn đó'' Alex

Gì chứ? Ăn đậu hủ người ta cả tối còn đòi này nọ nữa hả? Hừ....

- ----------------------------------------------------

Bên này Bella khoái chí nhìn bức ảnh mình mới vừa chụp được trên điện thoại, một đôi nam nữ đang dựa vào nhau ngủ, cô gái mặt mày xinh đẹp, đôi má phúng phính hây hây hồng, tóc xoăn rũ hờ xuống vai chàng trai, chàng trai thì mặt mày tuấn tú như điêu khắc, dịu dàng dùng đôi tay của mình ôm lấy cô gái trong lòng, hai người yên lặng tựa vào nhau, những tia nắng ngoài kia rọi vào như tô điểm thêm bức tranh đẹp đẽ này. Hai cái người này như đi chụp ảnh poster vậy. Thật là uổng phí nếu cô xem một mình nha. Haha.... sẽ như thế nào nếu...... sinh viên Avila biết công chúa phương đông của bọn họ nhẹ nhàng e ấp bên hoàng tử lạnh lùng vạn người mê này đây... thú vị nha... hihi

- ---------------------------------------

Ngày hôm nay là ngày học chính thức của Bảo Tiên. Vừa đến cổng trường, cô đã gặp Sun và Julia.

''Ely.... mấy ngày không gặp vẫn đáng yêu như vậy nha'' Sun thường lệ đi tới khoác lấy vai cô nói

'' Hì hì... chào hai cậu... '' Sun vẫn bộ dáng soái tỷ như vậy, còn Julia thì vẫn bộ dáng nhẹ nhàng xinh đẹp. Cô tươi cười nhìn hai người chào.

''Xem kìa... sinh viên trường này đi đâu cũng nhìn cậu đến đó'' Sun trêu chọc cô. Ai kêu Bảo Bối nhà cô dễ thương quá làm chi, bộ dáng người gặp người thích, ngay cả cô cũng suốt ngày muốn véo cái má bánh bao của cậu ấy.

'' Ngưng trêu tớ đi, bây giờ thì vô lớp nào'' Cô mỉm cười phản bác, cô cũng có muốn như thế này đâu, chỉ tại bên đây cuồng những cô nàng có bộ dáng đáng yêu mà.

Sun và Bảo Tiên vô tư đùa giỡn mà không biết có một ánh mắt nhìn theo hai người ngày một âm trầm có cả ghen ghét.

- -----------------------------------------------

Bên trong văn phòng hội học sinh.

Sau khi học xong, ba chàng trai quay lại với địa bàn của mình, Alex lười biếng ngồi xuống sofa, ngửa nửa người ra sau nghịch điện thoại. Mở ra messenger có tên cô mà trầm ngâm suy nghĩ, có nên nhắn tin cho cô ấy không ta, sao đột nhiên nhớ nhớ cái cô nàng đáng yêu đó.

Alan và Johnson thấy người bạn thân hiếm khi đờ đẫn như vậy thì nghi hoặc nhìn nhau. Ai có thể giải thích cho bọn hắn bộ dáng này là sao không. Alan điệu bộ lưu manh mon men đến gần, sau khi nhìn vào điện thoại Alex cầm trên tay thì hai mắt mở to tràn ngập hứng thú, Wow, nhanh như vậy đã add facebook nói chuyện này nọ rồi à. Có khi nào trong vụ cá cược này hắn sẽ thua không

''Nhanh như vậy đã có bước tiến triển rồi à''

Đang miên man suy nghĩ thì giọng nói ngạc nhiên của Alan vang lên bên tai hắn. Lúc này quay lại hắn mới thấy khuôn mặt bất ngờ kia. Bèn nở nụ cười ngạo nghễ:

''Hừ...Tớ đã nói... ba cái chuyện này đơn giản thôi mà... cậu chịu thua dần đi'' Xem tên này còn dám khinh thường hắn

'' Coi như cậu lợi hại, nhưng mà cô ấy còn chưa đồng ý cơ mà, thắng thua vẫn còn chưa rõ đâu'' Chỉ có add được facebook thôi, người ta còn chưa đổ, làm như người yêu tới nơi rồi ý.

Johnson bên này màn đối thoại của hai người, khuôn mặt vốn dĩ dịu dàng phá lệ hiện lên tia khó chịu:

'' Alex, cậu có từng nghĩ, nếu sau này cô ấy biết được cậu tiếp cận cô ấy chỉ vì cá cược với Alan thì sẽ như thế nào không?''

Không gian chìm hẳn vào im lặng. Alex nhíu mày suy nghĩ, nhưng không ai nói làm sao cô ấy biết được, vốn dĩ hắn đã thích cô thật, cá cược bây giờ chỉ là vấn đề nhỏ, và kèm theo để tên Alan kia chịu thua thôi. Hắn tin chắc chắn cô sẽ không biết được, cho dù có biết, thì có sao đâu, đây cũng chẳng phải chuyện gì to tát. Có lẽ cô ấy còn phải cảm ơn vụ cá cược này mà có được sự yêu thương của hắn. Nhưng Alex không biết Bảo Tiên không phải như những người con gái hắn đã gặp, và cũng không biết sau này hắn phải khốn khổ ra sao với suy nghĩ này. Nhưng đó là chuyện của sau này.