Cô Nàng Minh Tinh Là Fan Bà Xã

Chương 30




Đến cuối cùng, chỉ còn lại Tần Mục là cô chưa cảm ơn.

Thương Ngôn vắt óc suy nghĩ một hồi, gõ xong tin nhắn tự bản thân đọc lại một lượt, cảm thấy không ổn liền xóa xóa thêm thêm mãi mới gửi được cho anh.

Thương Ngôn cô gái siêu cấp vô địch xinh đẹp: Thầy Tần, rất cảm ơn anh hôm nay đã đứng ra thanh minh giúp tôi. Chừng nào anh quay xong phim trở lại thành phố B, đến khi đó tôi sẽ mời anh một bữa.

Gửi xong cô tiếp tục tìm một icon đáng yêu nữa chuyển tiếp cho anh.

Khi nãy thức dậy cô chưa uống ngụm nước nào nên giờ cảm thấy cổ họng mình khô khốc. Vươn tay cầm ly nước đặt bên bàn để đèn chậm rãi uống một hớp, sau đó cúi đầu xem di động.

Mới nhìn thoáng qua tin nhắn cô gửi cho Tần Mục thôi, nước trong miệng chưa kịp nuốt xuống đã trực tiếp phun ra ngoài.

Cô rõ ràng gửi cho Tần Mục icon đáng yêu vậy mà vì cái gì mà chệch tay gửi thành icon ‘Muốn tạo hạt giống’ cho anh.

May mà thời gian hai phút để rút lại tin nhắn vẫn chưa hết nên cô vội vã gỡ biểu tượng icon đó đi. Cầu mong anh chưa nhìn được biểu tượng icon đó.

Cô tự an ủi chính mình, Tần Mục thường ngày bộn rộn như vậy làm gì có thời gian rảnh để xem điện thoại ngay.

Cho nên khẳng định là anh không nhìn thấy đi! Chỉ có suy nghĩ thế này cô mới cảm thấy bản thân dễ chịu hơn một chút.

Trên thực tế, Tần Mục quả thực không có nhìn thấy icon cô gửi. Anh đang quay phim vì vậy Lâm Tín là người giữ điện thoại của anh.

Chỉ là khi tin nhắn gửi đến phát ra âm thanh thông báo, Lâm Tín đã vô tình nhìn thấy lập tức chạy đến nói chỗ Tần Mục nhỏ bên tai anh: “Anh Mục, có người nói muốn ngủ với anh.”

Tần Mục nhíu mày, liếc xéo cậu ta một cái: “Nói bậy gì đó.”

“Thật mà, anh xem đi.” Dứt lời cậu ta đưa điện thoại tới trước mặt Tần Mục.



Anh bất mãn liếc nhìn tin nhắn trên màn hình điện thoại vừa lúc thấy tin nhắn trước khi gỡ xuống của cô. Sau đó, giây tiếp theo hiển thị dòng chữ ‘đối phương đã rút lại tin nhắn’. Anh cầm di động nhìn nó gần một phút đồng hồ, đặt lên lại đặt xuống không biết nên trả lời cô thế nào thì người phụ trách đến nhắc nhở anh. “Thầy Tần, bối cảnh ghi hình đã dọn dẹp xong hết rồi.”

Tần Mục “Ừ” một tiếng, một lần nữa giao điện thoại cho Lâm Tín, nhắc nhở cậu ta một câu: “Đừng đoán mò cũng đừng nhìn trộm tin nhắn bằng không tôi sẽ trừ lương của cậu.” Lâm Tín hậm hực mà mím môi, vẻ mặt hóng chuyện của cậu ta nhanh chóng biến mất.

Nửa giờ sau, Tần Mục hoàn thành việc quay phim.

Trong khoảng thời gian này, Thương Ngôn nằm dài trên giường suy nghĩ. Vì sao nam thần còn chưa trả lời tin nhắn của cô? Chắc hẳn anh vẫn còn bận chưa đọc được tin nhắn hoặc là anh đã đọc được tin nhắn đó nên cảm thấy cô là một đứa con gái tùy tiện.

Thương Ngôn vẫn đang vật lộn trong đống suy nghĩ ngổn ngang thì di động vang lên một tiếng nhắc nhở cô có tin nhắn đến. Thương Ngôn nín thở run run mở ra xem tin nhắn kia, xem xong cô liền thở phào nhẹ nhõm.

May quá! Tần Mục không có thấy biểu tượng icon đó.

Quả nhiên vẫn là cô nhanh tay lẹ mắt thành công rút tin nhắn về, bảo toàn được mặt mũi còn được anh nhận lời đi ăn cơm với mình.

Tần Mục: Hiện tại còn phải quay thêm mấy ngày nữa, khi nào trở về thành phố B tôi sẽ báo với em.

Thương Ngôn cô gái siêu cấp vô địch xinh đẹp: Vâng! Tôi sẽ chờ tin nhắn của anh. Tần Mục nhấn gửi một chữ “Ừ” với cô sau đó trong đầu không tự chủ được mà nghĩ tới biểu tượng icon khi nãy trong lòng dâng trào cảm xúc khó thể nói hết được.

Ở thành phố B, Thương Ngôn nhắn tin với anh xong liền lên Weibo xem bình luận đoạn video ghi lại toàn bộ quá trình ghi hình chương trình khi đó của cô.

“Ai cũng biết Cố Hà Tinh và Thương Ngôn có mối quan hệ bạn bè thân thiết. Lúc họ nói chuyện điện thoại với nhau Ân Mi xen mồm vào làm cái mẹ gì vậy? Rõ ràng là muốn chiếm sóng đây mà.”

“Cố Tinh Hà nghe giọng cô ta không thể nhận ra cô ta là ai vậy mà còn muốn đi ăn cơm cùng anh ấy. Ân Mi đúng là loại phụ nữ không biết xấu hổ.”

“Mẹ ơi! Bạch liên hoa thực sự là Ân Mi.”

“Buổi sáng tổng duyệt chương trình tôi có đến để chụp ảnh thần tượng. Lúc đó chỉ có Thương Ngôn, Trần Thiếu Tuyên, Thôi Cảnh Hạo thôi. Còn Ân Mi, cô ta không hề đến tổng duyệt.”

“Nếu như lầu trên nói thì thương Ngôn Ngôn quá. Chị ấy rạng sáng vẫn còn ở thành phố Z quay phim. Sau đó mới ngồi máy bay chạy tới thành phố B tham gia duyệt chương trình. Chuyện nghiệp như vậy mà vẫn bị bôi đen, thật đáng sợ.”



“Không phải fan của Thương Ngôn nhưng tôi cảm thấy cô ấy thật thảm. Bị bôi đen tới mức đáng thương chỉ vì kỹ nữ Ân Mi làm trò.”

Hiện tại phía bên Ân Mi không dám thanh minh gì hết, có thể thấy rõ cô ta có tật giật mình. Hai ngày trước cô ta oai dũng dẫm đạp lên cô giờ thì hay rồi, ngã đài thảm hại. Thương Ngôn cảm thấy cô ta rất xứng đáng nhận hậu quả như vậy.

Dẫu biết một điều nhịn bằng chín điều lành nhưng khoan dung độ lượng không phải phong cách của cô.

Nghĩ tới đây, Thương Ngôn liền phát một tin tức mới trên Weibo.

@ Thương Ngôn V: Vừa kết thúc cảnh quay cuối cùng ở bộ phim《 Non Sông Ngày Mai 》tôi liền đi tới thành phố B duyệt chương trình. Mấy ngày nay lại trải qua nhiều biến cố như vậy nên quản lý Chu đã cho tôi nghỉ mấy ngày, cuối cùng cũng được nghỉ ngơi rồi〈 Rải hoa 〉

Kèm theo dòng chia sẻ này là một tấm ảnh cô ở phòng hóa trang của chương trình hôm ấy. Mặc một chiếc váy Dior đỏ cao cấp, dưới Weibo rất nhanh đã có bình luận.

“Tiểu Ngôn vất vả rồi, đừng để ý tới mấy kẻ xấu xa đó.”

“Tôi có gặp Thương Ngôn trong chuyến bay từ thành phố Z đến thành phố B. Cô ấy rất lễ phép, nói chuyện với tiếp viên dịu dàng cực kỳ. Tôi không hiểu nổi vì sao cô ấy bị bôi nhọ luôn!”

“Có ai phát hiện ra bộ váy Thương Ngôn mặc ở phòng hóa trang gần giống trang phục của Ân Mi khi quay ở chường trình không?”

“Tôi là nhân viên trong chương trình hôm đấy. Tôi có thể chứng minh Ân Mi cố tình chọn chiếc váy cùng nhãn hiệu cùng màu sắc kiểu dáng giống Thương Ngôn. Trong lòng cô ta

tính toán thứ gì chắc mọi người tự hiểu.”

“Con mẹ nó, cố ý đụng hàng? Ân Mi quả nhiên không biết xấu hổ, định bôi đen Thương Ngôn đây mà.”

Thương Ngôn đọc tất cả các bình luận này, trong lòng không ngừng vui vẻ.

------oOo------