Thương Ngôn nhướn mày, trên mặt thể hiện rõ nét không vui: “Tôi là người đại diện cho nhãn hàng Dior, váy hôm nay mặc do chính nhãn hàng đưa tới. Cô ta tại sao lại cố tình mặc giống tôi?”
“Cô ấy nói váy do cô ấy bỏ tiền ra mua cho nên chúng em không biết phải xử lý chuyện này thế nào. Hơn nữa, bọn em không dám đắc tội với công ty Hoa Thịnh.”
Thương Ngôn kìm nén sự bất mãn trong lòng, bình tĩnh trả lời: “Được rồi, cảm ơn em đã nhắc tôi một tiếng.”
Đợi người phụ trách rời đi, Tiểu Nhã ngồi im nãy giờ mới bất bình lên tiếng, “Ai cũng biết chị là người đại diện cho nhãn hàng Dior, mỗi khi tham gia các hoạt động đều mặc đồ của nhãn hàng. Ân Mi cố tình chọn chiếc váy giống chị. Ý của cô ta là gì đây?”
“Nhưng mà cũng chẳng sao.” Cô bé vừa uyển chuyển vừa kiêu ngạo mà nói, “Chị Ngôn Ngôn so với cô ta đẹp hơn gấp vạn lần, đến lúc đó cùng nhau đi lên sân khấu người xấu hổ chắc chắn là cô ta.”
“Chuyện này không được.” Chu Sổ trầm tư, lắc đầu mở miệng.
“Cùng nhau tham gia một chương trình, nữ chính cùng nữ phụ lại đụng hàng. Khi đó khán giả sẽ nghĩ giữa hai diễn viên bất hòa với nhau. Khiến fan hai nhà cấu xé giằng co gây ảnh hưởng không tốt trên mạng, làm xấu hình ảnh bản thân nghệ sĩ.”
“Em cũng cảm thấy như vậy không ổn.” Thương Ngôn gật đầu, suy nghĩ mãi mới nói tiếp:
“Gọi người mang chiếc váy xanh lam tới đi.”
Mặc dù nhãn hàng đã chuẩn bị sẵn cho cô bộ váy đỏ cao cấp nhưng bản thân cô sợ sẽ xảy ra sự cố nên luôn chuẩn bị thêm một bộ trang phục dự phòng.
“Nhưng mà …” Tiểu Nhã có chút do dự, “Chị mặc chiếc váy màu xanh lên sân khấu sẽ khó mà áp đảo được màu sắc bộ đồ của cô ta.”
“Nhan sắc của chị không đủ để đè bẹp cô ta sao?” Thương Ngôn tự tin nhìn Tiểu Nhã sau đó quay sang nói với chuyên viên tạo mẫu: “Phải đổi kiểu tóc khác thôi, em mau xõa hết tóc của chị xuống đi.”
Ban nãy để phù hợp với chiếc váy đỏ nên cô đã búi hết tóc lên tạo sự quý phái lạnh lùng.
Hiện tại đổi thành chiếc váy màu xanh nên phải tạo hình kiểu tóc khác.
“Màu son cũng đổi, đừng sử dụng màu son không tám của Dior. Em chọn giúp chị màu son nào dịu dàng hơn một chút.”
“Vâng ạ!” Nhà tạo mẫu nhanh nhẹn, sửa lại mọi thứ giúp cô.
Đúng chín giờ tối, ánh đèn sân khấu sáng lên. Mọi người cùng nhau bước ra trong tiếng vỗ tay nồng nhiệt của khán giả.
Vị trí chính giữa do Thương Ngôn và Trần Thiếu Tuyên đứng, còn Ân Mi và nam phụ Cảnh Hạo đứng ở hai bên.
Hiện tại Thương Ngôn đang mặc chiếc váy ren xanh dài tới đầu gối, mái tóc dài đen nhánh được uốn sóng nhè nhẹ. Dưới ánh đèn sân khấu sợi dây chuyền kim cương trước ngực cô rực rỡ lấp lánh hơn hẳn. Cả người toát lên khí chất kiêu kỳ đài các, một chút cũng không thua kém Ân Mi.
Sau khi từng người giới thiệu về bản thân mình, MC Lý Uyển cùng cộng sự Chúc Gia cười nói: “Gia Gia, anh có phát hiện dàn diễn viên của bộ phim《 Bởi Vì Gặp Được Em 》 giá trị nhan sắc đặc biệt cao không? Hôm nay họ tới với chương trình chúng ta tôi liền cảm thấy sân khấu này trở nên bừng sáng hơn.”
“Đó là chuyện đương nhiên!” Chúc Gia thuận thế tiếp lời: “Không chỉ có giá trị nhan sắc cao mà dáng người của họ cũng chuẩn. Ban nãy họ bước lên sân khấu thiếu chút nữa tôi cho rằng đạo diễn chương trình mời người mẫu tới tham gia.”
“May mà tôi dự đoán được trước nên đã đi giày cao gót tám centimet. Gia Gia, hôm nay anh có độn lót giày lên không vậy?”
“Cô đừng có mà coi thường tôi nhé Lý Uyển. Tôi mà cần lót giày độn sao? Giày da của tôi vốn dĩ đã độn cao sẵn rồi.”
Chúc Gia vừa dứt lời cả trường quay đều cười, bầu không khí sôi động lên không ít.
“Tôi nghe nói trong quá trình quay phim, Thiếu Tuyên gặp sự cố ngoài ý muốn phải không?” Lý Uyển nhìn về phía bọn họ hỏi.
Trần Thiếu Tuyên một thân tây trang phẳng phiu, nghe vậy lập tức gật đầu, “Khi đó đoàn phim ước tính thời gian chưa chính xác cho nên khi quay pháo nổ đã nổ trước ba giây khiến một vài mảnh pháo nhỏ bắn vào lưng tôi.”
Người hâm mộ của anh ta ở dưới khán đài đau lòng ồ lên một tiếng, có vài người tố chất tâm lý kém đã trực tiếp rơi nước mắt.
“Hình như phim của các bạn khởi quay vào lúc nóng nhất trong năm. Hẳn là trong thời gian đó cậu đã rất khó khăn khi lưng thì bị thương mà vẫn phải mặc trang phục dày dặn để đóng phim.”
“Đúng vậy, nhưng ngoài cách đó thì chẳng còn cách nào.” Trần Thiếu Tuyên cười cười: “Tôi không thể vì bản thân mình mà khiến tiến độ quay của đoàn phim bị trì hoãn được. Dù khó khăn nhưng tôi vẫn luôn kiên trì hoàn thành vai diễn của mình.”
Trên mặt Chúc Gia không che dấu nổi tia ngưỡng mộ, “Có thể thấy được Thiếu Tuyên là một diễn viên rất có tâm. Các bạn khán giả cho cậu ấy một tràng vỗ tay cổ vũ nỗ lực của cậu ấy được không nào?”
Dưới đài, tiếng vỗ tay như sấm vang lên, người hâm mộ của anh ta đồng loạt kêu: “Thiếu Tuyên, anh là giỏi nhất!”
Thương Ngôn hòa theo khán giả vỗ tay hướng mắt nhìn vào màn hình đang chiếu ảnh chụp vết thương của Trần Thiếu Tuyên. Trong lòng cô biết rõ vết thương của anh ta nhìn không đáng sợ như tấm hình được chiếu. Chỉ là anh ta muốn lấy thương cảm của fan kiếm lời nên bày ra trò này.
Dù sao giới giải trí, nói thật hay nói dối đều không quan trọng, quan trọng là lấy được hảo cảm từ khán giả.
MC chương trình kết thúc câu chuyện của anh ta, chuyển hướng qua phỏng vấn những diễn viên khác, hầu hết mọi lời nói đều giống trong kịch bản cả. Giúp cho bầu không khí chương trình lúc nào cũng duy trì ở trạng thái tốt nhất. Không bao lâu liền tới thời gian tham gia trò chơi.
Sau khi rút thăm xong xuôi kết qua là MC Lý Uyển cùng Trần Thiếu Tuyên chung đội. Thôi Cảnh Hạo và Trúc Gia là một cặp còn Thương Ngôn đành phải cùng đội với Ân Mi. Cô nhìn cái tên trong tờ giấy bốc thăm chỉ cảm buồn bực. Tuy nhiên tới khi trò chơi bắt đầu cô mới biết rằng bản thân mình khi nãy tức giận quá sớm rồi.
------oOo------