Cô Nàng Giỏi Võ

Chương 27




Vào một hôm cô đang ăn thì…

" Ọe " Nguyệt bịt miệng, chạy vào nhà vệ sinh nôn

Gia đình 3 người nhìn nhau

" Ahhh có cháu rồi " Mẹ anh vui mừng hét lớn

" Nói nhỏ thôi em " Bố anh cười nhẹ

Anh cầm cốc nước vào, vỗ lưng cô

" Em không ăn nữa đâu, ọe " Nguyệt tái mặt, ôm bồn cầu

" Không ăn tanh nữa là được rồi bảo bối, em mà không ăn là không tốt cho con của chúng ta đâu đó " Dạ vén tóc cô lên, xoa bụng cô

" Có bầu á " Nguyệt nhìn anh, kinh ngạc

Anh gật đầu cười nhẹ " Có thai rồi, bây giờ làm gì cũng phải cẩn thận nhé "

Nguyệt gật gật đầu

Sau khi súc miệng sạch sẽ thì anh cũng bế cô lên phòng ngủ

" Muốn ăn gì bảo bối " Dạ để cô ngồi dựa trong lòng mình xem điện thoại

" Trà sữa, em muốn trà sữa " Nguyệt ngẩng đầu nhìn anh

Dạ nhìn cô, cúi đầu hôn nhẹ vào môi cô " Ăn bánh bao rồi uống trà sữa nhé "

Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu, mặc dù không muốn ăn nhưng vừa anh bảo phải ăn để con ăn nữa nên cô mới ăn

Trong lúc mang thai anh chăm sóc cô cẩn thận từng tí một, nghỉ ngơi đúng giờ giấc, cô muốn gì được đó

Thế giới cũng bắt đầu trong công cuộc xay dựng lại, khách sạn cũng được nâng cấp nhiều tầng càng ngày càng nhiều khách đến ở

Cận kề ngày cô đẻ, trong khách sạn có khá nhiều bác sĩ nữ nên cũng không lo về việc sinh đẻ

Đến hôm cô đẻ, mọi người ngồi ở bên ngoài lo lắng, cô thì hét lên trong phòng

Sau khi nghe tiếng khóc của em bé thì cũng thở phào

" Là một bé trai, bố cháu có muốn…" Bác sĩ bế đứa bé ra

" Đưa cho họ đi " Dạ chạy vào phòng xem cô thế nào

Bác sĩ cứng đờ người

" Haha ngại quá, thằng bé nó quá lo lắng cho vợ để tôi " Mẹ anh cười gượng, ngại thật

Bà nhẹ nhàng bế đứa cháu trong tay, vui vẻ

" Em vất vả rồi bảo bối " Dạ xoa đầu cô

" Ưm" Nguyệt cười nhẹ

Đứa bé được đặt tên là Thiên Vũ Thắng biệt danh là Gạo

Mấy ngày sau

" Oe oe " Gạo khóc toáng lên

" Ưm " Nguyệt tỉnh dậy, bế đứa bé cho bú sữa

" Trời ơi đêm rồi đó con, không cho mẹ con ngủ à " Dạ bất lực, cho cô dựa vào mình

Đứa bé cười, bú sữa

" Em cứ ngủ tiếp đi " Dạ xoa đâu cô, nhẹ nhàng nói

" Vâng " Nguyệt gật đầu, dựa vào anh ngủ tiếp

Dạ ngồi ôm cô, tay đỡ con

" Con làm khổ mẹ quá nha, mai sau mà không chiều mẹ thì biết tay ta đó " Dạ nói nhỏ

3 năm sau

" Mami " Thắng chạy vào nhà

" Hửm? Con vừa đi đâu sao người bùn đất vậy " Nguyệt nhìn con trai người toàn bùn đất

" Lại đi nghịch gì đấy, bẩn thế " Dạ bê đồ ăn ra đưa cho cô, nhìn con trai mà chán nản dùng dị năng thủy rửa sạch

" Con ra ngoài chơi gặp thây ma đánh nhau với nó lên té xuống ao " Thắng cười hì hì

" Cười cái gì, lên thay đồ đi rồi xuống ăn cơm " Dạ phất tay

"Vâng " Thắng chạy lên lầu

" Không biết là con người hay con báo nữa " Dạ bất lực, dựa lưng vào sopha

Khi Thắng lớn lên một chút nữa, anh đã để Thắng tiếp quản khách sạn còn mình với vợ chơi

Thế giới cũng dần quay trở lại như trước, Dạ trở thành chủ tịch nước tiếp quản mọi thứ vì anh vừa có năng lực và so về mức độ giàu có, không ai có thể giàu hơn nhà họ

Nên anh dễ dàng ngồi vào chiếc ghế chủ tịch đó

Khách sạn vẫn dần thêm tầng, cũng nhiều người đến ở

Làm chủ tịch nước anh chỉ đóng dấu mấy tờ giấy còn đâu cho nhóm A0 làm hết, anh rất lười chỉ muốn chơi với vợ thôi