Cũng đã vài năm trôi qua, khách sạn cũng thêm vài người
Là một cặp vợ chồng trước là chuyên làm vườn, họ khoảng 45 tuổi là dị năng giả hệ thiên nhiên sức mạnh cũng được xem là tốt nên có thể thừa sức chi trả phòng
Tiếp đến là đôi bạn thân sát thủ, cô gái thì trầm tính còn chàng trai thì vui vẻ hoạt bát, trước kia là sát thủ kĩ năng đánh đấm của họ tất nhiên là rất giỏi còn có sự hỗ trợ của dị năng nữa thì họ có thể được xem là đại gia luôn rồi
Bây giờ những thây ma cũng dần tiến hóa nhiều, có cả nửa người nữa thú, theo như nghiên cứu thì những người đó không lây nhiễm bệnh nên được xếp vào khu vực an toàn
Một hôm cô với anh đang nghiên cứu thuốc tiêm kháng sinh cho những người mới lây nhiễm thì tiếng chuông vang lên, báo hiệu khách lạ đến
Họ nhanh chóng vào khách sạn
Vừa vào thì hai người thấy một cậu thanh niên người rắn, là người lai nửa người nửa thú
" Cậu muốn thuê phòng sao " Dạ nhìn cậu thanh niên đang sợ sệt
" Chúng tôi không có ghét người lai đừng có sợ " Hiếu nhìn, con trai gì mà cứ sợ sệt thế thì làm được cái gì
" À vâng ạ, tôi muốn thuê phòng ạ. " Cậu thanh niên
" Anh muốn thuê phòng đôi hay phòng đơn " Nguyệt đưa cuốn menu
Cậu thanh niên cầm đọc " Cho tôi một phòng đơn ạ " lấy ra tinh thạch để lên bàn
" Chìa khóa đây ạ" Nguyệt đưa chìa khóa
" Cảm ơn ạ" Cậu thanh niên cúi đầu cảm ơn rồi đi lên tầng.
||||| Truyện đề cử: Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ) |||||
" Ê ê ê chính phủ bị lây nhiễm rồi, cả căn cứ loạn hết luôn " Hương vừa đang xem ti vi, họ có gắn thiết bị quan sát ở đó lên xem được
" Đù ảo vậy sao lây được, mấy người đó toàn ở trong tòa nhà đó " Thắng kinh ngạc nhìn
" Có một người bị cắn nhưng dấu, rồi bị vậy đó " Tuyết nhún vai
" Quả này căn cứ náo loạn hết cả lên rồi " Trường xem ti vi
Khang nhún vai " Cho chừa mấy con người ích kỷ đó "
" Nhưng mà có khả năng họ sẽ kéo đến đây đó Dạ, trước bọn anh có đi quảng cáo nơi này " Tùng cười cười
" … Không vui chút nào đâu anh à " Dạ thở dài bất lực, giòe họ chỉ còn phòng đơn thôi, phòng đôi chắc còn khoảng 10 phòng đôi thì phải
" Anh nghĩ phải xây thêm chứ anh nghĩ họ sẽ kéo đến đông đấy " Hưng gật gù
" Cái này để em tính, nếu có kéo đến thì cho ở phòng đơn nếu hết phòng đôi " Dạ gật gù
" Mà Dạ này, vợ em đâu rồi " Hoa nhìn Dạ, bình thường anh cứ bám đinh lấy cô mà
Dạ lúc này mới để ý, vừa cô vẫn ở bên cạnh mà " Vừa em ấy vẫn ở đây mà "
" Vừa Tiểu Nguyệt đi ra vườn rồi " Linh đang uống nước, nghe thấy họ tò mò thì lên tiếng
Vừa nãy cô thấy Nguyệt đi mà không ai chú ý
"… con nhóc thối này, anh chị cứ ăn đi nhé em ra vườn cái " Dạ bất lực, di chuyển xe lăn ra vườn
" Dạ khổ thật đấy, em ấy chiều vợ quá luôn mà gặp phải Nguyệt thì nhí nhảnh không chú ý là chạy đi mất tiêu " Nhi cười nhẹ
Ở chỗ cô, cô vừa lẻn trốn ra vườn, đang vui vẻ thì bỗng có tiếng nói vang lên làm cô giật mình
" Anh đã bảo em mùa đông nên ít ra vườn mà vợ, lạnh ốm bây giờ " Dạ ngoắc tay
" Tại em ra xem chút xem cây của em có sao không thôi mà " Nguyệt cười cười, chạy lại ôm anh
" Sáng em có ra rồi mà, người lạnh lắm đó " Dạ ôm cô, đắp chăn cho cô
" Em không thích mùa đông gì cả " Nguyệt thụt đầu vào trong chăn
" Đói chưa, ăn gì cho ấm người nhé " Dạ ôm cô
" Em muốn ăn mì cay, em ăn 1/5 còn anh ăn 4/5 " Nguyệt cười hì hì
"Em mặc cả quá ha, ăn ít thế sao lo được " Dạ cười nhẹ
Nguyệt thò cái đầu ra " Ăn nhiều bữa là được mà " Nguyệt cười, cô là bị anh chiều hư rồi a~
" Được được, em ăn lúc nào cũng được hết " Dạ nhìn cô cưng chiều
Đúng như mọi người nói mấy ngày sau một nhóm đông đến thuê phòng, thật may họ chỉ thuê phong đơn, mà phòng đơn còn rất nhiều nên không sao những vẫn phải cân nhắc việc xây thêm tầng
" Đông thật chứ " Nguyệt vẫn còn ngỡ ngàng vì đông người đến
" Căn cứ nát rồi họ chỉ có thể chuyển đến chỗ khác thôi " Dạ nhún vai
" Không biết bao giờ mạt thế mới kết thúc nhỉ " Chi nằm ườn ra sopha chán nản
" Cái này em nghĩ ra phải tiêu diệt vua của nhóm thây ma mất kiểm soát kia, nhưng không biết nó ở đâu thôi " Nguyệt gật gù
" Vưa thây ma, nghe cái tên đã sợ rồi " Hương thở dài
" Haizzzzz " Mọi người đồng loạt thở dài
Ở mạt thế này mặc dù họ ăn uống ngủ nghỉ đầy đủ sống vẫn an nhàn nhưng vẫn muốn ra ngoài một cách tự nhiên hơn là lúc nào cũng cảnh giác
Dạ cũng dần dần tiến hành xây thêm tầng của khách sạn, do có hệ thống nên nó dễ dàng hơn rất nhiều mà không phải đụng chạm vào việc xây
Khoảng một thời gian dài, khách sạn được xây thêm nhiều tầng, cũng có nhiều người đến ở hơn, họ thuê theo tháng chứ không theo ngày nữa
Vài năm trôi qua, có một hôm họ phát hiện ra vị trí của con vua thây ma, thì ra nó ở trên đỉnh núi ỏe ngôi chùa trước cô sinh sống, nó ở đó tạo ra nhiều thây ma tấn công thành phố