Cô Nàng Đẹp Trai

Chương 8




" Woa!!! cô gái này học lớp nào vậy, xinh đẹp quá đi "

" Học sinh mới sao "

" Thật đẹp "

" Đẹp thiệt, cũng ngầu nữa~ "

" Là con gái mà khiến tim tao đập mạnh quá mày ơi "

" Soái quá "

....

Hôm nay đúng như mong muốn của Y Nguyệt, Vi Kỳ mặc đồ nữ tới thu hút cả nam lẫn nữ, cũng không ít người đen tối nhìn xuống những chỗ không nên nhìn đã bị cô chỉ đích danh

" Này tên kia! Nhìn gì đấy "

Ý! sao giọng này quen quen, cậu bạn kia tò mò hỏi

" Cậu là....? "

" Vì Kỳ, sao vậy, tôi khác lắm à "

Cực kỳ khác luôn chứ, trước đây cô là người nhìn chẳng khác nào một thằng con trai, bọn chúng luôn ghen tị, mơ ước có được nhan sắc như cô, vậy mà hôm nay cô lại trở thành một nữ thần rồi, quá khác ý chứ

" Thần kinh, từ sau đừng nhìn như thế...cẩn thận...." Rắc " " cô làm động tác bẻ tay " Nghe rõ chưa? "

Tên kia gật đầu lia lịa, hắn không phải chưa từng bị cô đánh, đương nhiên rất sợ cô rồi

Nói xong câu, Vi Kỳ quay lên lớp

Ngay khi cô bước vào, không khí lập tức im lặng, một lúc sau lại có những lời bình luận không khác lúc ở dưới là mấy

" Woa!!! cô gái này học lớp nào vậy, xinh đẹp quá đi "

" Học sinh mới sao "

" Thật đẹp "

" Đẹp thiệt, cũng ngầu nữa~ "

" Là con gái mà khiến tim tao đập mạnh quá mày ơi "

" Soái quá "

....

Cô không để ý mà trực tiếp hướng về phía bọn họ

" Cô ấy sao vậy, định trực tiếp nói " Tôi để ý anh rồi đấy " với hai hoàng tử sao "

" Quả nhiên con gái, ai cũng mê trai cả.. "

" Vậy các ông lại không mê gái chắc "

Lúc này Minh Triết, Tuyết Lệ, Cảnh Nam định nói: " Cô là ai " thì chưa kịp lên tiếng Liễu Y Nguyệt đã nhào tới ôm Vi Kỳ rồi

" Vi Vi~ cậu thế này cũng thật là đẹp quá đi, yêu cậu chết mất ~ "

Tổ hợp ba người: "... " What??? là Vi Kỳ đây sao? sao lại khác thế này. Bọn nó bị hoa mắt rồi phải không?

Cảnh Nam đột nhiên cảm thấy ngượng ngùng

Thì... không nhìn kĩ chứ Vi Kỳ này cũng không phải là xấu

" Vào lớp rồi, vào lớp rồi " Một người kêu

Cả bọn dù thấy lạ cũng phải quay về chỗ

" Hôm nay chúng ta có một bạn học mới các em vỗ tay chào đón bạn nào "

...

" Là con gái hay con trai đây "

" Mong là con gái! "

" Ước gì là một soái ca "

Đúng lúc đấy một cô gái trông rất ngọt ngào bước vào

" Hi~ xin chào mọi người! Mình là Trang Khả Nhi, mong được mọi người giúp đỡ! "

" Cảm ơn bạn học Khả Nhi, bây giờ em ngồi ở....."

" Em muốn ngồi ở kia " Cô cắt lời cô giáo chỉ ngay vào chỗ của Vi Kỳ

" Chỗ đó đầy rồi "

" Nhưng em muốn ngồi cùng Nam Nam a! "

Cảnh Nam đang ngoảnh đầu ra cửa sổ lúc này mới quay lại

" Cô biết tôi à! "

" Là em tiểu Khả của anh đây "

Lớp sau khi nghe cô nói thế, xì xào bán tán một trận

" Người kia là ai vậy "

" Hình như có quan hệ với Cảnh thiếu "

" Nhưng có lẽ anh ấy không nhớ "

Cô giáo đành phải quát

" Cả lớp trật tự! vậy Khả Nhi, em chịu khó ngồi cùng bạn học nam kia tý đi, lát nữa ra chơi sẽ có người bê thêm một cái bàn ở dưới cho em ngồi "

Bạn nam được chỉ tên ngại ngùng nói:

" Khả Nhi! bạn....bạn ngồi cạnh tớ này "

" Huhu, không chịu đâu người ta muốn ngồi cùng Nam Nam cơ, cô! ra chỗ khác để tôi ngồi cùng anh ấy "

Khả Nhi đột chỉ tay vào Vi Kỳ

Ấn tượng đầu tiên của cô, Vi Kỳ là một đứa con gái xinh đẹp, tất nhiên không bằng cô rồi, mà còn được ngồi cạnh anh ấy, điều đấy chứng tỏ, Vi Kỳ chính là muốn cướp người của cô, vậy nên cô phải trừ khử

" Tại sao chứ? đây là chỗ của tôi mà "

" Đúng vậy! cô là ai mà đòi cướp chỗ của Vi Vi " Y Nguyệt lên tiếng

" Tôi..tôi...từ nhỏ đã ở bên anh ấy, là trúc mã của anh ấy a! Nam~ anh xem, giờ anh muốn ai ngồi cạnh anh đây ~ " Khả Nhi giọng nũng nịu hỏi, trong lòng cô chắc chắn rằng anh sẽ chọn cô, dù sao thì cũng là cùng lớn lên với nhau mà, không thể chấp nhận một đứa con gái khác được

" Cô giáo đã xếp như thế nào thì ngồi như thế đi " Cảnh Nam lạnh băng trả lời

Hắn điên mới ngồi cùng cô ta, Vi Kỳ tuy không hợp ý hắn nhưng im lặng, không động đến hắn, còn cô gái kia chắc chắn sẽ làm phiền mình tuy rằng đã quen biết từ nhỏ nhưng đều là cô quấn lấy hắn

" Anh..anh...huhu anh lại chấp nhận ả...thôi được rồi, sớm muộn gì em cũng sẽ ngồi gần anh mà thôi " Vi Kỳ! mày đừng hòng cướp anh ấy với tao

Khả Nhi oán hận quay về chỗ ngồi