Cô Nàng Biên Kịch Yêu Thầm Tôi

Chương 57




Nói thì nói vậy, nhưng đến khi thật sự bắt đầu quay hình hai người căn bản không có thời gian lén lút yêu đương.

Có lẽ nhờ tuyên truyền của khách hàng mấy hôm trước, lưu lượng khách trong tiệm hôm nay nhiều hơn rõ rệt, ngay cả ekip vì để tiện ghi hình cũng không thể không duy trì trật tự bên ngoài, kiểm soát số người vào tiệm.

Nhưng dù là vậy, Lý Quân Nguyện vẫn bận đến chân không chạm đất ở phía trước, Viên Tư Ý lại làm ổ sau bếp làm hết phần cơm này đến phần cơm khác, hai người đừng nói đến cơ hội ở riêng cùng nhau, ngay cả liếc mắt nhìn đối phương một cái cũng đều phải nắm chắc cơ hội tình cờ gặp gỡ ở phía trước vội vội vàng vàng nhìn nhau sau đó đã tách ra.

Lý Quân Nguyện hận không thể quay lại ban sáng bịt miệng bản thân, nói gì mà k1ch thích, giờ ngay cả mặt mũi cũng chẳng gặp được mấy lần, cô ấy vừa tránh sang một bên vừa rầu rĩ cắn sandwich mua bên ngoài vừa nghĩ.

Đúng vậy, bận đến nỗi sandwich cũng là mua từ bên ngoài, cô Tiểu Viên ở phòng bếp cũng chẳng thừa sức nấu ăn cho các vị.

Đến khi giai đoạn bận rộn suốt một ngày xong, ekip chương trình lại sắp xếp trò chơi sau bữa tối cho bọn họ.

Nhìn một vòng camera xung quanh, hai người ăn ý ngồi lại hai vị trí xa xôi hôm đó, cách cả một đại sảnh còn có thể thường thường mượn danh nghĩa nhìn người khác nhìn đối phương, so với ngồi bên cạnh lại chẳng làm được gì.

Đến khi tất cả mọi người ngồi xuống, ekip chương trình mới bắt đầu tuyên bố quy tắc trò chơi hôm nay, "Trò chơi tối nay là thật hay thách."

Ekip chương trình vừa nói ra tên trò chơi đã rơi vào sự nhất trí ghét bỏ của sáu khách mời, Hứa Lãng Nguyệt lại trực tiếp ồn ào, "Cái trò quê mùa gì vậy!"

"Khụ," Nhân viên công tác không đáp lời, chỉ tự bắt đầu đọc quy tắc, "Quy tắc cũ thông qua rút bài quyết định, người thấp điểm nhất có thể chọn thật hoặc thách, người cao điểm nhất sẽ đặt câu hỏi hoặc thử thách."

"Biết rồi biết rồi," Hứa Lãng Nguyệt mất kiên nhẫn phất tay, "Bắt đầu đi."

Mấy lượt đầu tiên của trò chơi tất cả mọi người đều kiêng dè tình nghĩa đồng nghiệp thăm dò nhẹ nhàng, phần lớn câu hỏi đều là những câu có lệ như bạn thích màu sắc loại cây nào vân vân, mãi đến khi hai người ầm ĩ nhất rút phải thẻ bài thì rốt cuộc trò chơi nhàm chán này mới bị phá vỡ.

Rút được lớn điểm nhất là Thích Sá, nhỏ nhất là Hứa Lãng Nguyệt, Thích Sá nhìn cô nàng bèn nhíu mày, "Thế nào, thật hay thách?"

"Tôi đây chắc chắn là thách rồi!" Hứa Lãng Nguyệt xắn tay áo dáng vẻ hưng phấn, cuối cùng cũng đến lượt cô nàng, "Nói đi!"

"Chọn một người ở đây hôn một cái." Thích Sá nhìn biểu cảm cứng đờ trong nháy mắt của cô nàng hài lòng bật cười.

Hứa Lãng Nguyệt trừng mắt nhìn Thích Sá, "Xem như anh lợi hại."

Nói xong lập tức bổ nhào lên người Vu Sơ Ánh an vị bên cạnh cô nàng, còn chưa kịp chờ đối phương phản ứng đã nhanh chóng hôn lên mặt cô ấy một cái như đánh lén.

"Hôn tốt lắm!" Hứa Lãng Nguyệt ngẩng đầu, "Đợi tí nữa rút phải anh nhất định sẽ chết!"

Vu Sơ Ánh đưa tay lau đi nơi bị hôn, "Tại sao rõ ràng người thua không phải tôi nhưng tôi lại có cảm giác bị trừng phạt nhỉ."

"Vu Sơ Ánh cô nói gì!" Hứa Lãng Nguyệt kêu lên.

Hai người náo nhiệt này nháy mắt khiến bầu không khí trò chơi trở nên sôi nổi, đêm khuya dần người cũng dần bắt đầu sôi nổi hơn, những lượt sau trò chơi bắt đầu trở nên có phần thú vị.

Ninh Vọng ngồi ở phòng giám sát nhìn màn hình nhếch khóe môi, dạng trò chơi này cũ mới không quan trọng, quan trọng hữu dụng là được.

Viên Tư Ý vẫn luôn không rút trúng thẻ bài chơi, mà Lý Quân Nguyện lại rút được thẻ ít điểm nhất một lần, đáng tiếc người rút thẻ nhiều điểm nhất là Hứa Lãng Nguyệt, cô nàng nhìn mặt Lý Quân Nguyện đã nuốt câu hỏi vừa chuẩn bị xuống, hỏi một câu "Cô thích vai diễn mình từng diễn nào nhất" như vậy.



Lý Quân Nguyện nghe câu hỏi như vậy lập tức nháy mắt với Viên Tư Ý, "Ừm, là nhân vật mới quay xong. Bây giờ vẫn chưa thể nói, đến lúc đó các cô sẽ biết."

"Bí ẩn như vậy sao?" Hứa Lãng Nguyệt lại có chút mong đợi, tuy rằng cô nàng rất sợ Lý Quân Nguyện, nhưng kỹ thuật diễn xuất và nhan sắc của Lý Quân Nguyện thật sự không thể chê, "Không phải lời khách sáo?"

"Thật sự không phải." Lý Quân Nguyện nói, "Xem rồi các cô sẽ biết, hoàn toàn đột phá."

Viên Tư Ý bị Lý Quân Nguyện nhìn như vậy có phần ngượng ngùng quay đầu đi, nếu câu hỏi này hỏi bản thân cô có lẽ cũng sẽ có đáp án như vậy.

Úc Ly là nhân vật thích nhất cô từng viết, sau này người diễn vai diễn này cũng thành người cô thích nhất.

Sau thêm mấy lượt, rốt cuộc Viên Tư Ý lại rút trúng lá bài nhỏ nhất, lần này người rút được lá bài lớn nhất vẫn là Hứa Lãng Nguyệt, trong lòng Hứa Lãng Nguyệt quả thật kích động đến không chịu được, cảm ơn ông trời ban cho lá bài! Cô nàng rốt cuộc có cơ hội hóng chuyện rồi!

"Nói thật." Viên Tư Ý không chút do dự lựa chọn.

Trong lòng Hứa Lãng Nguyệt có tám trăm câu hỏi, nhưng câu hỏi đầu tiên vọt tới bên miệng vẫn là, "Vậy bà điên gặp tối hôm đó rốt cuộc là ai, bạn gái cũ của cô?"

Viên Tư Ý không ngờ vậy mà cô nàng lại hỏi câu hỏi này, toàn thân đều cứng đờ, chỉ còn ánh mắt theo bản năng nhìn về phía Lý Quân Nguyện.

Chuyện này không thể nói...

Nhưng không thể nói thì phải giải thích thế nào...

"Không phải bạn gái," Viên Tư Ý nói, "Là mẹ kế của bạn tôi."

Hứa Lãng Nguyện không thể nào ngờ được đáp án lại là thế này, "Mẹ kế bạn cô chạy tới nói cô như vậy cũng kỳ lạ quá? Tại sao vậy?"

Lý Quân Nguyện lập tức chặn đứng lời nói của cô nàng, "Cô đã hỏi câu thứ hai rồi."

Hứa Lãng Nguyệt vẫn có chút sợ cô ấy, ngượng ngùng nhìn cô ấy, tiếc nuối đánh trống thu quân.

Vòng vo hai lượt, sau khi Thích Sá và Kỷ Diệp Hàng bị Hứa Lãng Nguyệt có phần quá chén chỉ điểm làm một màn chống đẩy ái muội, Lý Quân Nguyện rốt cuộc lại rút phải lá bài ít điểm nhất.

Rút lớn điểm nhất là Vu Sơ Ánh, Lý Quân Nguyện chọn nói thật, Vu Sơ Ánh vừa định mở miệng hỏi một câu, Hứa Lãng Nguyệt uống nhiều đã ghé bên tai cô ấy thấp giọng đặt ra một câu hỏi.

Vu Sơ Ánh nhìn dáng vẻ nói xong lại cười xấu xa của cô nàng thì cười khẽ, thật là rượu khiến người ta can đảm, nhưng cô ấy vẫn thỏa mãn nguyện vọng hóng chuyện của Hứa Lãng Nguyệt hỏi, "Xin hỏi cô Lý Quân Nguyện, một sự kiện khắc sâu nhất của cô đối với những bạn gái cũ là gì?"

Lúc Hứa Lãng Nguyệt nghe câu hỏi này thì có phần mù mờ, a, bạn gái cũ, vừa rồi không phải cô nàng bảo Vu Sơ Ánh hỏi bạn gái sao?

Lần này Lý Quân Nguyện không phóng khoáng trả lời, có phần chột dạ nhìn bạn gái hiện tại của bản thân, ho hai tiếng.

Tuy rằng cô ấy cực lực phủ nhận những đối tượng mập mờ trong đoàn phim trước gọi là bạn gái cũ này, nhưng lần này trước nhiều camera như vậy nói ra loại lời này dường như cũng không thích hợp lắm, chỉ có thể kiên trì nhớ lại.

Nụ cười treo cả đêm trên mặt Viên Tư Ý rốt cuộc tối sầm, nơi nào đó trong lòng như đột nhiên xuất hiện một lỗ hổng nho nhỏ, im lặng phun trào sự mất hứng tựa như một dòng suối nhỏ.

Lý Quân Nguyện quan sát thấy biểu cảm càng ngày càng khó coi của bạn gái nhỏ của bản thân, "Khụ khụ, là người trước khi thử vai gặp được, muốn ăn vạ, bị tôi đuổi đi."



Hứa Lãng Nguyệt lầm bà lầm bầm, "Oa, cô Lý vô tình quá, cũng không nhớ rõ người ta tốt thế nào chỉ nhớ người ta sau khi chia tay thì ăn vạ."

Lý Quân Nguyện cũng không có tâm tư đi để ý con ma men rõ ràng đã uống say này, liếc mắt sang bạn gái nhà mình, ừm, khóe miệng hình như miễn cưỡng không hạ xuống nữa.

Nhưng trò chơi kế tiếp Lý Quân Nguyện như tiến vào một động đen không đáy, không ngừng rút phải lá bài thấp điểm nhất. Ngay cả Hứa Lãng Nguyệt sợ cô ấy nhất cũng đã uống say, những người khác đương nhiên cũng không kiêng dè bầu không khí, bắt đầu không nể nang hỏi một vài câu hỏi về tình cảm.

Từ "mối tình đầu năm bao nhiêu tuổi" đến "lần đầu tiên hôn môi ngoài đóng phim là lúc nào", Lý Quân Nguyện trơ mắt nhìn khóe môi Viên Tư Ý hạ xuống từng chút một, cuối cùng cả người đều im lặng đi trông thấy.

Lý Quân Nguyện hận không thể tát vào mồm, lúc trước chọn chỗ ngồi không nên làm gì mà từ xa nhìn lại, giờ thì tốt rồi, bạn gái mất hứng ngay cả một đường dỗ dành cũng không có, chỉ có thể trơ mắt nhìn.

Cũng may thời gian có hạn, trò chơi cũng rất nhanh đã kết thúc.

Vừa về đến phòng Lý Quân Nguyện đóng cửa che camera xong đã định đi dỗ bạn gái nhà mình, nào ngờ Viên Tư Ý nhìn cũng không liếc mắt nhìn cô ấy một cái, lập tức thu dọn đồ dùng tắm rửa đi vào trong phòng tắm.

Cửa phòng tắm không chút lưu tình bị đóng lại, nhốt Lý Quân Nguyện mặt mày mờ mịt bên ngoài.

Lần này thật sự nguy rồi, Lý Quân Nguyện ảo não nghĩ, chưa từng thấy Viên Tư Ý phát cáu thế này.

Nhưng mà...

Cô ấy vừa ảo não vừa nhớ tới biểu cảm không dễ nhìn lắm của Viên Tư Ý, hình như cuối cùng bạn gái nhỏ đã học được cách ghen rồi.

Viên Tư Ý đứng dưới vòi hoa sen, rầu rĩ không vui.

Thật ra lúc này cô đã không đơn thuần vì quá khứ của Lý Quân Nguyện mà cảm thấy không vui, trước đây cô đã từng điều tra rất nhiều lần, cũng biết những người lui tới ngoài miệng Lý Quân Nguyện thật ra đều không xem là gì.

Chỉ là cô cảm thấy bản thân nói thế này lại làm thế khác, cảm thấy rất thất vọng với bản thân.

Thời điểm khi hai người các cô lần đầu hẹn hò cắm trại trên núi bản thân còn nói khoác không biết ngượng rằng đó đều là chuyện của Lý Quân Nguyện nếu cô ấy không muốn nói thì không cần giải thích, nhưng hiện tại chỉ nhắc tới những người đó cũng khiến cô mất hứng.

A...

Viên Tư Ý nghiêng đầu dưới vòi sen muốn khiến bản thân tỉnh táo hơn chút, như vậy là không đúng.

Đến khi cô tắm rửa xong ra ngoài, Lý Quân Nguyện đã không ở trong phòng chẳng biết đi đâu.

Chút không vui vừa mới khá hơn chút của Viên Tư Ý nháy mắt lại ngóc đầu trở lại, tuy cô biết tâm trạng của bản thân là vô lý, nhưng cô vẫn rất không vui.

Người này chạy đi đâu cũng không biết dỗ cô.

Chút không vui trong lòng theo thời gian dần tăng lên theo cấp lũy thừa, đến khi Lý Quân Nguyện mang đồ quay lại phòng cũng chỉ thấy một Viên Tư Ý tức giận mặt viết đầy sự không vui ngồi trên giường oán hận nhìn cô ấy.

Lý Quân Nguyện nhìn biểu cảm kia của cô, bị đáng yêu đến nỗi cười thành tiếng.

Được rồi, cô ấy cười, Viên Tư Ý lại càng trở nên tức giận thêm nữa.