Cổ Mộ Có Một Ổ Xà Yêu

Chương 20




CHƯƠNG 20



Sắc trời tối muộn, một nhà rắn của Ngân Tiểu Tiểu bắt đầu lung la lung lay đi về nhà. Tốc độ không nhanh, tóm lại cũng không sốt ruột, tính chất chỉ là ăn xong đi tản bộ vậy thôi.

Hoa Tiểu Ngũ như trước quấn ở bên người Ngân Tiểu Tiểu, điền này khiến Ngân Tiểu Tiểu phát phiền, biết thế sẽ không mềm lòng cho Hoa Tiểu Ngũ quả trứng chim kia, từ lúc cho trứng, Hoa Tiểu Ngũ quấn lấy Ngân Tiểu Tiểu chặt hơn.

Mặc dù nói Ngân Tiểu Tiểu cắn Hoa Tiểu Ngũ một ngụm, nhưng Hoa Tiểu Ngũ làm việc và nghỉ ngơi tốt xấu gì cũng khôi phục bình thường, không cần tiếp tục một ngày một đêm điên đảo nữa, cũng đỡ gây phiền lòng cho Ngân Tiểu Tiểu, Hoa Tiểu Ngũ cũng không phải để ý tình hình của mình gần đây, chủ yếu là nó thấy gần đây Tiểu Tiểu đối xử với mình thật tốt được chứ!

Ngày hôm sau rời giường, Ngân Tiểu Tiểu phát hiện lại không thấy Ngân Đại Bạch cùng Hoa Tiểu Hoa. Đây rốt cuộc là làm cái gì a, Ngân Tiểu Tiểu không nói gì, thuận tiện nhìn vào trong sơn động, quả nhiên không quá bao lâu, Ngân Đại Bạch cùng Hoa Tiểu Hoa một trước một sau bò đi ra.

Bởi vì nguyên nhân nào đó không biết tên, ngày hôm nay Ngân Đại Bạch cùng Hoa Tiểu Hoa cùng đi ra tìm trứng, nhìn bóng lưng hai con rắn ngọt ngào mật mật hận không thể dính cùng nhau, Ngân Tiểu Tiểu rùng mình mạnh một cái.

Ngày hôm nay tất cả mọi người đều thành thật, Ngân Tiểu Tiểu đoán là bởi vì ngày hôm qua chơi ở bên ngoài cả ngày mệt chết đi được nên giờ không có ai đòi đi chơi, Ngân Tiểu Tiểu thật vui vẻ, mặc dù đi ra ngoài chơi có thể ngâm mình trong nước, nhưng cũng không thoải mái bằng ở trong sơn động râm mát.

Ngân Tiểu Tiểu như trước lắc lư ở trong sơn động, Hoa Tiểu Ngũ đi theo bên người Ngân Tiểu Tiểu, ngẫu nhiên còn vượt qua Ngân Tiểu Tiểu, giống như Ngân Tiểu Tiểu đang thi bò với nó vậy.

Vừa mới bắt đầu Ngân Tiểu Tiểu hoàn toàn xem nhẹ Hoa Tiểu Ngũ, sau Ngân Tiểu Tiểu lại cảm thấy có chỗ không thích hợp, tiếp tục lại cảm thấy nhất định có chỗ không thích hợp.

“Ngũ Ca.” Ngân Tiểu Tiểu bỗng nhiên ngừng lại, thực nghiêm túc kêu Hoa Tiểu Ngũ một tiếng.

“Hả?” Hoa Tiểu Ngũ bị kêu khẽ run rẩy, giọng Tiểu Tiểu sao lại nghiêm túc như vậy chứ.

“Có phải ngươi trưởng thành hay không?”

… …

Hoa Tiểu Ngũ mờ mịt từ đuôi nhìn lên đầu của mình, lại từ đầu nhìn đến đuôi, đầu rắn nghiêng nghiêng: “… Không biết nữa.”

Ngân Tiểu Tiểu trừng mắt nhìn Hoa Tiểu Ngũ một cái, thiệt là, thời khắc mấu chốt thật sự không đáng tin chút nào, vì thế Ngân Tiểu Tiểu duỗi đầu về phía trước hô: “Đại ca, ngươi tới.”

Ngân Tiểu Nhất đang ngây ngô nhìn Hoa Tiểu Nhị cùng Hoa Tiểu Tam, nghe được Ngân Tiểu Tiểu gọi, nó liền bò lại đây.

“Đại ca, ngươi đứng cùng Ngũ Ca đi.” Ngân Tiểu Tiểu chỉ huy.

Ngân Tiểu Nhất vẻ mặt mờ mịt đứng song song với Hoa Tiểu Ngũ.

Ngân Tiểu Tiểu bĩu môi.

“Tứ ca, ngươi tới đây một chút.” Ngân Tiểu Tiểu lại kêu gọi Ngân Tiểu Tứ đang trốn ở góc phòng không biết đang làm gì, sau đó Ngân Tiểu Tứ đã tới, đứng cùng Ngân Tiểu Nhất và Hoa Tiểu Ngũ.

“… Nhị ca Tam ca hai người các ngươi cũng tới đây một chút đi!”

Vì thế Ngân Tiểu Nhất vẻ mặt mờ mịt cùng Hoa Tiểu Ngũ Ngân Tiểu Tứ cũng vẻ mặt mờ mịt đều đứng song song với Hoa Tiểu Nhị Hoa Tiểu Tam.

… Có giống đang duyệt binh không? … vẻ mặt Ngân Tiểu Tiểu đầy hắc tuyến, vẫy vẫy đầu, vứt ý nghĩ này ra sau đầu.

Ngân Tiểu Tiểu cẩn thận quan sát mấy ấu xà trước mặt, lại nhìn nhìn hình thể của mình.

Sau đó Ngân Tiểu Tiểu buồn bực .

“Các ngươi đều dài hơn còn to lên, ta lại không có!” Ngân Tiểu Tiểu lên án nói.

“… ? ? ?” Đây là toàn bộ biểu cảm của chúng ấu xà trừ Ngân Tiểu Tứ.

Ngân Tiểu Tứ từ đại bộ đội bò ra, đứng ở bên người Ngân Tiểu Tiểu, cũng cẩn thận quan sát trong chốc lát, sau đó còn thật sự nghiêm túc nói: “Đúng vậy, Tiểu Tiểu, quan sát của ngươi là chính xác.”

Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy Ngân Tiểu Tứ đang bắt nạt mình.

Ngân Tiểu Tiểu chu miệng, nước mắt bắt đầu đảo quanh vành mắt.

Ngân Tiểu Tứ không đùa Ngân Tiểu Tiểu nữa, nếu Tiểu Tiểu khóc, chờ cha cùng ba ba trở về không nuốt sống mình mới lạ.

“Này, này… Tiểu Tiểu chỉ ảo giác vậy thôi, chúng ta đều là trứng trong một ổ nở ra, bộ dạng làm sao có thể không đồng nhất? đều là lỗi giác thôi Tiểu Tiểu à.” Ngân Tiểu Tứ tìm lý do, còn tự đắc cảm thấy lý do này rất tốt.

Nhưng một giây sau Ngân Tiểu Tứ liền biết mình rất xem nhẹ chỉ số thông minh của bọn ấu xà trước mặt, ấu xà ở đây đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn mình.

“…” Ngân Tiểu Tứ lặng lẽ .

“Tiểu Tiểu không ăn thịt.”

“Chỉ ăn trứng.”

Hoa Tiểu Nhị cùng Hoa Tiểu Tam cảm thấy Ngân Tiểu Tiểu là không đủ dinh dưỡng.

Ngân Tiểu Nhất nín một lúc lâu: “… Dinh dưỡng không đầy đủ.”

Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy gân xanh bên khóe mắt nảy lên.

“Tiểu Tiểu sinh muộn hơn chúng ta, hẳn là trời sinh dị dạng đi.” Hoa Tiểu Ngũ nhịn không được cũng đâm một câu.

Ngân Tiểu Tiểu chảy đầy nước mắt, thì ra mình là trời sinh dị dạng, dinh dưỡng không đủ nha, mình thân là một con rắn, thế mà cũng thống khổ như vậy sao?

Thấy biểu cảm khó chấp nhận được của Ngân Tiểu Tiểu, Ngân Tiểu Tứ hung hăng dữ tợn uy hiếp Hoa Tiểu Ngũ một chút, sau đó Ngân Tiểu Tứ bò tới trước mặt Ngân Tiểu Tiểu: “Tiểu Tiểu, ngươi đừng buồn, ngươi nghĩ đi, ngươi không có trí nhớ truyền thừa, lại không thích ăn thịt, đương nhiên sẽ không giống chúng ta rồi, nhưng ngươi cũng đừng sốt ruột, sau này ngươi cũng sẽ lớn như chúng ta thôi.”

“… Thật vậy chăng?” Ngân Tiểu Tiểu nâng đầu, ánh mắt tràn ngập mong đợi nhìn chằm chằm Ngân Tiểu Tứ.

Ngân Tiểu Tứ dùng sức nhiều gật đầu rắn: “Đương nhiên, Tiểu Tiểu ngươi không không tin Tứ ca sao!”

Ngân Tiểu Tiểu bĩu môi, đương nhiên tin ngươi tương đối ổn, không tin ngươi chẳng phải nói rõ ta sẽ lớn không được sao.

Đầu Ngân Tiểu Tiểu xoay đi, ở chung với chúng nó, chúng nó nhất định lớn nhanh hơn ta, làm sao ta có thể biết mình rốt cuộc có lớn lên hay không, hẳn phải nghĩ biện pháp mới được.

Ngân Tiểu Tiểu không để ý tới chúng xà thoạt nhìn như an ủi kì thực đang đả kích mình, bò qua bò lại trong sơn động nghĩ biện pháp, Hoa Tiểu Ngũ như trước đi theo sau Ngân Tiểu Tiểu.

Đúng rồi! hai mắt Ngân Tiểu Tiểu tỏa sáng, dứt khoát dừng lại, Hoa Tiểu Ngũ đi theo sau Ngân Tiểu Tiểu không kịp phanh lại đụng phải người Ngân Tiểu Tiểu.

Ngân Tiểu Tiểu bất chấp biện pháp tốt mình vừa mới nghĩ đến, đen mặt xoay người lại, mặc dù nói thắt lưng của nữ nhân không được đụng, nhưng thắt lưng của rắn cũng không thể tùy tiện đụng có được không!

“… Ta, ta, không cố ý.” Hoa Tiểu Ngũ co rúm lại một chút, thưa dạ nói.

Lần này Ngân Tiểu Tiểu khó được không rít gào Hoa Tiểu Ngũ, thậm chí nghe Hoa Tiểu Ngũ giải thích xong còn tâm tình tốt cười cười với Hoa Tiểu Ngũ, sau đó quay đầu lại tiếp tục nghĩ phương pháp mình vừa mới nghĩ đến.

Ngân Tiểu Tiểu càng nghĩ càng cảm thấy được phương pháp này khả thi, cực kỳ hứng thú mà chuẩn bị thực hành.

Ngân Tiểu Tiểu bò tới vách đá trong sơn động, cẩn thận tìm kiếm một nham thạch dài hơn thân mình của mình rất nhiều, hơn nữa mặt ngoài nham thạch phải trơn nhẵn, cá nhân Ngân Tiểu Tiểu cảm giác mình giống như là người đi đắn đo nhìn kỹ từng cement tường vậy, tìm xong nham thạch rồi, Ngân Tiểu Tiểu liền chuẩn bị tiến hành bước sau.

Ngân Tiểu Tiểu xoay người liền thấy được Hoa Tiểu Ngũ, nhìn Hoa Tiểu Ngũ từ đầu tới đuôi, hơn nữa lúc nhìn thấy răng nanh của Hoa Tiểu Ngũ, Ngân Tiểu Tiểu thất vọng rồi, đem ánh mắt nhắm ngay những ấu xà khác, đợi lần lượt đều nhìn mấy lần lúc rồi, Ngân Tiểu Tiểu ý thức được, chuyện này nhất định phải chờ Hoa Tiểu Hoa cùng Ngân Đại Bạch trở về mới tiếp tục làm được!