Có Ma Vật Cạnh Trái Đất

Chương 80




Editor: Yuri Ilukh

Mãn Tình vừa ra khỏi kết giới thì bị hấp dẫn bởi một con mèo trắng ở cách đó không xa. Con mèo này ngồi xổm trên tảng đá ở gần kết giới nhất, một đôi mắt giống như phỉ thuý không hề nhúc nhích nhìn chằm chằm về phương hướng đi ra của bọn họ.

"Quạc!" Mika nhìn thấy mèo trắng thì lập tức kích động kêu to trong ngực của Mãn Tình, nỗ lực nhắc nhở chủ nhân rằng con mèo trắng này rất nguy hiểm...

Viêm Khải cũng đề phòng hơn, anh đứng im bảo vệ Mãn Tình ở sau người, lặng lẽ biến ảo ra huyền võ trong tay.

Nếu trước đây Mãn Tình không cảm nhận được gì thì nhìn huyền võ trong tay Viêm Khải, cô cũng có phản ứng, lập tức đề phòng bốn phía. Không phải cô không để ý đến con mèo kia, nhưng cô hoàn toàn không cảm nhận được tí nguy hiểm nào từ trên người nó, thậm chí còn có chút cảm giác thân thiết.

"Cô gái ngốc" Mèo trắng chợt mắng một câu.

"Ai?" Mãn Tình nhạy bén quay đầu, nhưng ngoại từ con mèo trắng thì cô không còn thấy gì khác nữa.

"Con mèo kia" Viêm Khải thấy Mãn Tình mãi không phát hiện thì lên tiếng nhắc nhở.

"Hả?" Mãn TÌnh không thể tin nổi trừng mắt chỉ về con mèo trắng trên tảng đá, lúc này cô mới phát hiện con mèo này đang dùng một loại ánh mắt vô cùng khinh bỉ nhìn chăm chú vào cô.

"Đã sinh sống cùng ta mười mấy năm vậy mà lại không nhận ra ta, quả nhiên ngu ngốc" Mèo trắng tiếp tục khinh bỉ.

"Nó... sao nó... lại thế này?" Mãn Tình bị đả kích làm cô nói năng có chút lộn xộn. Hơn nữa, cùng nhau sinh sống mười mấy năm là ý gì.

Viêm Khải bị đả kích ít hơn so với Mãn Tình do anh cũng đã đoán sơ sơ được thân phận của mèo trắng nên bây giờ chỉ có vẻ bình tĩnh.

"Ngươi là ma vật cấp vàng?" Viêm Khải mang theo 8 phần khẳng định hỏi.

"Nếu theo cấp bậc ma vật mà các ngươi phân chia thì ta đúng là ma vật cấp vàng" Mèo trắng không để ý nói.

"Nó là ma vật cấp vàng? Ma vật cấp vàng mà chỉ là một con mèo đáng yêu vậy thôi sao?" Mãn Tình nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới, một con ma vật vô cùng hung ác khiến cho Linh Ma Giới lâm vào khủng hoảng mà bản thể lại chỉ là một con mèo.

Mèo trắng bày ra vẻ mặt khinh bỉ, đôi mắt màu phỉ thuý hiện ra một chút đắc ý, ánh mắt của cô gái này không tệ, không uổng công nó tốn tâm tư biến ra dáng vẻ này.

"Đây hẳn là phân thân của nó, bản thể của ma vật cấp vàng là một ma thú có vẻ bề ngoài rất giống kỳ lân" Viêm Khải nói. Nếu đây là bản thể của ma vật cấp vàng thì sao lại không có một tia ma khí nào trên người thế được. Viêm Khải cũng lần đầu tiên biết ma vật cấp vàng có thể giao lưu cùng con người, hơn nữa phân thân của nó lại không mang theo chút ma khí nào, xem ra, ma vật cấp vàng còn khó giải quyết hơn so với tưởng tượng.

"Vừa rồi ngươi làm Mika bị thương hả?" Mãn Tình hỏi.

"Con vịt ngốc đó, nếu ta muốn ăn nó thì các ngươi sẽ không nhìn thấy được nó nữa rồi" Ma vật cấp vàng đổi tư thế nói.

"Vậy ngài cố ý dùng Mika gọi chúng tôi ra là có chuyện gì muốn nói cùng chúng tôi sao?" Biết anh và Mãn Tình ở trong kết giới, ma vật cấp cấp vàng chẳng những không làm khó dễ mà còn ngồi chờ ở cửa ra kết giới, chứng tỏ nó có việc tìm họ.

Những lời này giống như hỏi đến điểm chính, ma vật cấp vàng đứng lên, há miệng phun ra một thứ gì đó làm cho nó bay thẳng về phía hai người. Sắc mặt Viêm Khải trầm xuống, đầu tiên là đưa tay kéo Mãn Tình về phía sau lưng rồi giơ tay đón được đồ vật bay tới. Chờ đến khi anh nhìn thấy rõ ràng đồ vật trong tay thì lập tức ngây ngẩn cả người.

"Đây là... máy tính bảng của em?" Mãn Tình liếc mắt một cái liền nhận ra, trong tay Viêm Khải đang cầm máy tính bảng cô mang từ Trái Đất tới, bên trên thậm chí còn có bộ sạc.

Cái máy tính bảng này không phải bị mất hai ngày trước rồi sao? Lúc đó tiểu mập mạp còn nói là bị một con mèo trộm đi, một con...

Mãn Tình không nổi nhìn chằm chăm con mèo mặt đầy vẻ không kiên nhẫn kia, không phải là con mèo này trộm đó chứ. Ma vật cấp vàng đi Tinh thành trộm máy tính bảng?

"Ngươi..." Mèo trắng chợt dùng đuôi chỉ về phía Mãn Tình kiêu ngạo ngẩng mặt ra mệnh lệnh, "Về Trái Đất download cho xong Hải tặc vương cho ta, ta mới xem được 300 tập Hải tặc vương, 10 năm trước mới chỉ ngừng ở tập 300"

Hải tặc vương??

"Còn nữa, bên trong chỉ có phim điện ảnh và phim truyền hình của Tần Dao, gameshow đâu, chương trình truyền hình đâu? Cô một cái cũng chưa download."

Chương trình... truyền hình?

"Tại... tại sao muốn tôi download mấy thứ này?" Mãn Tình hỏi lại theo bản năng.

"Không download?!" Đôi mắt mèo trắng lập tức nhíu lại, cả người đứng dựng lên, "Cũng được thôi, mai ta xé Giới môn tự mình tới đó".

Hả? Xé Giới Môn, đó là thứ kết nối Linh Ma Giới và Trái Đất. Hai người nhìn nhau, đều nhìn thấy được sắc mặt tái nhợt của mình trong tròng mắt của nhau.

"Chúng ta đi thôi" Viêm Khải lập tức đáp ứng.

"Cũng không tệ lắm" Mèo trắng lập tức vừa lòng, quả nhiên người này có mắt nhìn.

"Nếu chúng tôi làm theo ý ngài thì có phải ngài sẽ không công kích Giới môn nữa có phải không?" Viêm Khải hỏi thử.

"Tạm thời ta không có ý định này" Mèo trắng dùng chân trước gãi gãi cằm, "Nhưng sau này thì chưa biết, chắc ngày nào đó ta lại muốn đi Trái Đất chơi cũng nên"

Ma vật cấp vàng đi Trái Đất chơi? Đây là muốn chơi hỏng cả Trái Đất luôn còn gì. Lúc Mãn Tình tức giận muốn đi tới nói vài câu thì chợt bị Viêm Khải kéo cánh tay lại. Mãn Tình sửng sốt, cô biết Viêm Khải đã có sự tính toán khác nên miễn cưỡng nhịn lại.

"Được, tôi đã hiểu, chúng tôi sẽ lập tức mang đồ của ngài yêu cầu đến cho ngài" Viêm Khải cung kính đáp.

"Vậy nhanh đi đi. Đúng rồi..." Mèo trắng nhìn chằm chằm Mãn Tình, dùng vẻ mặt kiêu ngạo ra lệnh, "Ở bộ phim thứ 2 trong máy tính bảng có một cái dây treo điện thoại không tệ, đi lấy một cái tới đây"

"Được" Viêm Khải thay Mãn Tình đáp ứng, sau khi mèo trắng không có thêm yêu cầu nào khác thì Viêm Khải cũng nói được làm được lập tức mở Giới môn tạm thời trước mặt ma vật cấp vàng, mang theo Mãn Tình và Mika cùng đi vào Giới môn.

___

Ở bên kia, Bà Bạch Phương chờ ở tiệm thuốc Quý tộc đến tận buổi tối mà cũng không thấy Viêm Khải và Mãn Tình trở về, cuối cùng thất vọng mang theo Bạch Phương Ngọc Kỳ rời khỏi Tinh thành. Đương nhiên, lúc đi còn thuận tiện mang theo trận bàn bà thấy được trong chậu Tinh nguyệt phong lan. Trở về tộc địa, bà mang trận bàn đưa cho chồng Bạch Phương Trọng, mà Bạch Phương Trọng cũng bắt đầu làm công tác chuẩn bị để phong ấn. Đã nửa tháng trôi qua, chắc là ma vật sẽ nhanh chóng dung hợp xong ma hạch.

___

Trong biệt thự Mãn Tình thuê ở thành phố S trên Trái Đất.

Nạp điện, kết nối mạng, lựa chọn thứ cần download trên máy tính bảng. Làm xong tất cả mọi thứ thì Mãn Tình mới quay đầu hỏi chàng trai vẫn luôn suy tư: "Tiếp theo phải làm sao bây giờ? Kế hoãn binh này cũng không dùng được bao lâu"

Mãn Tình cũng không nghĩ tới ma vật cấp vàng lại thích xem phim, càng không nghĩ tới phim của mẹ cô lại có thể thành công cụ cứu vớt thế giới, ít nhất cũng có tác dụng cứu nguy trong chốc lát.

"Anh đang nghĩ tới một chuyện" Viêm Khải ngẩng đầu.

"Chuyện gì?"

"Ma vật cấp vàng tại sao không tự mình đến Trái Đất mà lại muốn em giúp nó download phim?" Viêm Khải hỏi.

"Chắc là nó cũng biết rõ ràng Giới môn không thể bị mở ra dễ dàng." Mãn Tình nói.

"Chắc là có khả năng khác" Viêm Khải dò hỏi Mãn Tình, "Không phải nó cảm thấy tới Trái Đất mất công mà là nó không muốn huỷ hoại Trái Đất".

"Anh nói gì?" Mãn Tình thiếu chút nữa bị Viêm Khải chọc cười, "Cũng là anh nói ma vật cấp vàng sẽ huỷ diệt thế giới, giờ cũng chính là anh nói nó muốn bảo vệ Trái Đất?"

"Từ trước tới nay cũng chưa có ai có thể giao lưu với ma vật cấp vàng" Viêm Khải nói, "Em cũng nói là máy tính bảng này là do nó cố ý đi tới Tam Môn học viện trộm, lúc trộm thậm chí còn mang theo cả đồ sạc. Điều kiện đưa cho chúng ta cũng chỉ là về Trái Đất download phim. Tất cả mọi chuyện này cho thấy nó vô cùng thích xem phim"

"Còn có..." Viêm Khải phân tích tiếp, "Em có chú ý tới câu đầu tiên nó nói với em không?"

"Nó mắng em ngốc" Chuyện này mãn Tình nhớ rất rõ.

"Cái này không phải trọng điểm" Viêm Khải cạn lời, "Câu sau của câu đó"

"Em biết. Nó bảo hoà bình sinh sống với em mười mấy năm" Mãn Tình nói, "Cái này cũng không sai, đúng là ma hạch của nó bị phong ấn trong cơ thể em mười mấy năm"

"Những lời này chứng tỏ trong thời gian bị phong ấn nó có ý thức" Viêm Khải đưa ra kết luận, "Còn nữa, nó có đề cập qua rằng đã coi 300 tập của Hải tặc vương vào 10 năm trước, chứng tỏ nó đã cùng em xem qua Hải tặc vương. Em cũng xem rồi đúng không"

"Chắc chắn đã từng xem, nhưng bộ manga anime này còn có số tuổi lớn hơn cả em, em cũng không nhớ đã xem từ lúc nào" Mãn Tình nghi hoặc nói, "Theo cách nói của anh thì mười mấy năm qua ma vật cấp vàng ở trong thân thể em, có thể thông qua đôi mắt của em để xem xét sự vật bên ngoài sao. Em thấy cái gì thì nó cũng có thể thấy cái đó sao?"

"Chắc là vậy" Viêm Khải gật đầu, anh cơ bản có thể kết luận. nhưng còn cần một chút chứng cứ để khẳng định, vì vậy Viêm Khải tiếp tục hỏi, "Mười mấy năm nay có chuyện gì lạ kỳ xảy ra với em không, ví dụ như bỗng nhiên ăn thứ em không muốn, làm chuyện em không muốn?"

"Chuyện này thì bình thường, ăn cái gì cũng tuỳ vào khẩu vị lúc đó... A!!!" Mãn Tình bỗng kêu lên một tiếng sợ hãi.

"Sao vậy?" Viêm Khải lo lắng nhìn qua.

"Nửa năm trước bỗng nhiên bụng em sẽ vô cớ bị đau..." Mãn Tình ngơ ngác nhìn Viêm Khải, có chút không tin nổi nói, "Nhưng sau đó lại bỗng nhiên lại hết đau. Em phát hiện, hình như mỗi lần đau bụng em đều đang xem phim"

"Quả nhiên là vậy!" Viêm Khải khẳng định nói, "Nửa năm trước đúng lúc em đụng vào trận bàn làm suy yếu phong ấn. Nói cách khác là trước kia ma hạch có thể thông qua đôi mắt em để quan sát bên ngoài, nhưng vì bị phong ấn nên không thể động đến em. Nhưng nửa năm trước phong ấn bị suy yếu nên nó có thể tác động đến cơ thể em, cho nên lúc em không muốn xem phim mới kíƈɦ ŧɦíƈɦ em"

"Chắc giống như anh nói, lúc em đau bụng đều đúng ở vị trí gần hồn hạch, đồng thời cũng là vị trí của ma hạch lúc đó.

"Thật tốt quá!" Viêm Khải chợt cười ha hả, "Nếu ma vật cấp vàng thật sự suy nghĩ như vậy thì chúng ta có thể không cần phải đối mặt trực diện với nó rồi"

"Không phải là anh muốn dùng phim, anime ở Trái Đất để ngăn cản ma vật cấp vàng đó chứ, tuy mấy thứ này ở Trái Đất không thiếu nhưng sớm muộn gì cũng sẽ hết tác dụng" Mãn Tình nhắc nhở.

"Không đơn giản chỉ là mấy thứ này" Viêm Khải giải thích, "Ma vật cấp vàng không muốn huỷ diệt Trái Đất, chứng tỏ nó rất thích nơi này"

"Cho nên..." Mãn Tình vẫn chưa hiểu Viêm Khải muốn làm gì.

"Chúng ta có thể đàm phán" Viêm Khải kích động nói với Mãn Tình, "Mãn Tình, ma vật cấp vàng còn muốn gì nữa thì phải chuẩn bị cho tốt, lấy hết đồ vật thì chúng ta quay về Linh Ma Giới"

"Sao nhanh thế được, 500 tập phim phải download đến tận chiều, nó còn muốn một cái dây treo điện thoại nữa" Mãn Tình mở tệp tin ra, tìm được bên trong đó bộ phim mà ma vật nhắc tới.

Máy tính bảng này là Nhạc Bác Sinh đưa cô, bên trong đều là phim do Tần Dao làm diễn viên chính, bộ phim này cũng không ngoại lệ. Mãn Tình xem khúc đầu một chút, phát hiện hình như cô có chút ấn tượng với bộ phim này, hẳn là cô đã xem qua. Nhưng từ màu phim cũng thấy được chắc là đã được quay từ lâu. Cũng may hình ảnh của nữ chính rất nhiều, Mãn Tình lập tức tìm được dây đeo điện thoại mà ma vật nhắc tới.

Mãn Tình lấy di động của mình ra, chụp một tấm ảnh, sau đó dùng trình duyệt tìm kiếm hình ảnh. Rất nhanh đã tìm ra một đống thứ về dây đeo điện thoại này.

"Có rồi" Mãn Tình hô lên.

Viêm Khải nghe tiếng thì dừng ánh mắt trên giao diện Taobao trên điện thoại cô sau đó nhíu mày, "Quà tặng tuyên truyền phim của Tần Dao, làm riêng cho fan là sao?"

"Chính là đưa quà cho fan" Mãn Tình nói, theo bản năng làm động tác thường làm khi mua đồ trên mạng - xem bình luận.

[Tuy là sơn trại nhưng giống hàng thật như đúc]

[A a a, biết rõ là hàng sơn trại nhưng vẫn muốn mua vì không tranh được bản gốc]

....

Cả đống bình luận, mấy ngàn bình luận đều nói về hàng sơn trại.

"Sơn trại là sao?" Viêm Khải cũng phát hiện được từ xuất hiện nhiều nhất trong phần bình luận.

"Chính là hàng giả, hàng nhái, mô phỏng theo hàng thật" Mãn Tình trả lời.

Nếu là đồ giả thì không thể mua, Mãn Tình lần nữa bắt đầu tìm lại, cố ý bỏ thêm hai chữ hàng thật phía sau dòng tìm kiếm. Tìm cả nửa tiếng nhưng chỉ thấy được hàng nhái.

"Một cái hàng chính hãng cũng không có, sao lại kỳ cục vậy" Mãn Tình nghi hoặc nói, mấy thứ quà tuyên truyền phim này hẳn phải nhiều mới đúng chứ.

"Hay là tìm bác gái hỏi một chút?" Viêm Khải hỏi.

"Phim này đã được quay từ 6 năm trước, chưa chắc mẹ em đã còn giữ" Mãn Tình chần chừ chút rồi nói, "Hay... là cứ hỏi một chút vậy"

Mãn Tình vừa nói vừa lục thông tin danh bạ gọi điện thoại cho Tần Dao, cuộc gọi được kết nối rất nhanh, nhưng người nhận điện thoại không phải Tần Dao mà là người đại diện của Tần Dao, Nhạc Bác Sinh.

"Mãn Tình?" Nhạc Bác Sinh nhìn thoáng qua Tần Dao đang phỏng vấn, quay người đi tìm một chỗ yên tĩnh.

"Chú Nhạc" Nhạc Bác Sinh là giám đốc, chuyện này tìm ông ấy còn có khả năng cao hơn so với tìm Tần Dao, Mãn Tình lập tức không do dự, nói thẳng yêu cầu của mình ra, chỉ là đổi ma vật cấp vàng thành một người bạn của mình.

"Bạn học của cháu là nam đúng không" Nhạc Bác Sinh nghe xong bỗng nhiên nói một câu như vậy.

"A... đúng ạ" Cô làm gì biết con mèo kia là mèo đực hay mèo cái.

"Sản phẩm đó năm ấy chỉ sản xuất có 100 cái, tất cả đều đưa cho fan hâm mộ của Tần Dao, trong công ty cũng không có đồ dư" Nhạc Bác Sinh nói.

"Một cái cũng không có sao?" Mãn Tình chưa từ bỏ ý định hỏi, "Lúc sản xuất chắc cũng có dư một chút chứ"

"Không có, dù cho có thì cũng không phải hàng chính hãng"

"Tại sao?" Mãn Tình khó hiểu nói.

"Vì 100 phần quà kia là kế hoạch đặc biệt để tặng cho fan, ngoài trừ dây treo điện thoại còn có một tấm ảnh chứa dấu môi của Tần Dao" Nhạc Bác Sinh giải thích, "Cái này lúc đó làm để phù hợp với cốt truyện bộ phim, Tần Dao đưa cho fan Nụ hôn Thần Tình Yêu"

Viêm Khải cũng lập tức ngây ngốc.

"Nếu bạn học của cháu là fan của Tần Dao thì chắc chắn là muốn nụ hôn Thần Tình yêu của Tần Dao" Nhạc Bác Sinh khẳng định.

"Vậy... có thể bảo mẹ đưa cho cháu một nụ hôn thần tình yêu được không??" Mặc kệ là muốn gì, cứ lấy đã rồi tính.

"Cháu cũng nhiệt tình vì người bạn học này quá nhỉ" Nhạc Bác Sinh cạn lời.

Đúng, đúng là cô biết giúp bạn học lấy dấu môi của mẹ mình thì có chút biếи ŧɦái, nhưng mà...

"Chú Nhạc, cháu nhất định phải có được, chú giúp cháu một chút đi"

"Được, để chú về tìm một chút rồi gửi qua cho cháu" Nhạc Bác Sinh trả lời.

"Chúng ta tự tới lấy" Viêm Khải nhắc nhở Mãn Tình.

"Không cần phiền chú, bây giờ mọi người đang ở đâu, bọn cháu trực tiếp tới lấy, nhân tiện gặp mẹ cháu một chút" Mãn Tình cũng hiểu bây giờ thời gian rất gấp rút.

"Được" Nhạc Bác Sinh biết Tần Dao nhất định cũng rất muốn gặp Mãn Tình, vì vậy lập tức đáp ứng, dùng di động gửi địa chỉ cho Mãn Tình.

"Ở đài truyền hình" Mãn Tình vui vẻ nói, không thể tưởng tượng được Tần Dao vậy mà lại đang ở đài truyền hình của thành phố S.

"Chúng ta đi thôi" Hai người lập tức đứng dậy, nhân lúc máy tính đang download phim thì đi đài truyền hình lấy đồ về.

Lời của editor: Chỉ còn 3 chương nữa là hết truyện rồi. Truyện này không có ngoại truyện nên mai mình đăng nốt 3 chương luôn :D