Đừng bao giờ tin vào lời ước hẹn. Cô đã học được một bài học sau khi yêu anh. Anh quá hoàn hảo, giống như một vị thần tỏa sáng, khiến cô không thể với tới. Cô ở mặt đất, nhưng anh lại có đôi cánh để bay lên thật xa, xa khỏi nơi trái tim mong manh yếu ớt này của cô. Thời gian có thể làm lu mờ tất cả. Lời hứa mà anh trao cho cô, chỉ giống như một cơn gió mát lành, chóng đến, rồi cũng chóng lụi tàn trong phút chốc. Chẳng biết từ khi nào, khoảng cách của anh và cô ngày càng xa. Cô không thể nghe thấy giọng nói ấm áp của anh năm xưa, không thể cảm nhận được bàn tay to lớn của anh nắm lấy.
Cô yêu anh. Cho dù thời gian có trôi qua bao lâu, tình cảm của cô vẫn tràn đầy như thế, chưa bao giờ dừng lại. Nhưng cô biết, anh và cô có lẽ duyên đã tận. Buông tay, đó chính là sự giải thoát cho anh, cũng là giải thoát cho cả chính cô. Ngày cô quyết định rời xa anh, trong tim liền dâng lên sự trống rỗng cùng hụt hẫng vô cùng. Hết rồi! Hết thật rồi! Vẫn biết là ngày này sẽ đến, nhưng sao trái tim vẫn đau đớn đến quằn quại?
Không sao hết! Chỉ cần anh hạnh phúc, cô sẽ không hối hận. Cô sẽ dành cả thanh xuân để yêu một người, dành cả đời để nhung nhớ một người.