Cơ Giáp Chiến Thần

Cơ Giáp Chiến Thần - Chương 39: Cứu viện




Hằng ngày Trần Lạc chỉ có mỗi việc ăn, ngủ nhìn tiểu đội tu luyện, rảnh rỗi thì lái cơ giáp đi dạo quanh chiến trường, tiện thể gặp tiểu đội cơ giáp người Nhân Ngư thì luyện tay luyện chân luôn, đám người Phong Tử ban đầu còn hồ nghĩ tại sao đội trưởng không thấy luyện tập gì mà vẫn mạnh vậy, dần dần họ cũng quen với việc đó, mọi người ám thị nhau đội trưởng không phải người thường, phương thức tu luyện của đội trưởng là nghỉ ngơi, không giống bọn họ phải tập luyện liên tục, đội trưởng khác họ chỗ đó nên đội trưởng mới mạnh vậy.



Đang sinh hoạt như mọi ngày hắn thấy Phong Tử gấp gáp chạy đến “ báo cáo đội trưởng, có tin báo cầu cứu các tiểu đội trong khu vực đến mỏ khoáng sản tây nam, mỏ khoang sản đang bị một tiểu đoàn cơ giới người Nhân Ngư tấn công, thiệt hại đã quá nữa, quân bộ phát tín hiệu cầu cứu cho các tiểu đội ở gần lập tức đến “.



Trần Lạc đang ngồi phe phẩy chiếc quạt hắn gấp từ giấy, hắn hơi nhíu mày rồi nói “ không phải mỏ khoáng sản tây nam có hai tiểu hoàn cơ giới canh gác với một tiểu đoàn bộ binh sao, chưa gì đã thất thủ nhanh vậy “.



“ đội trưởng không biết chứ một tiểu đoàn người Nhân Ngư có thể đánh tan ba tiểu đoàn cơ giới người Địa Cầu, mỏ khoáng sản tây nam mới bị thiệt hại một nửa là còn ít rồi, chúng ta có nên cứu viện không “.



“ Chuẩn bị cơ giáp đi, mười lăm phút nữa xuất phát, kêu Thanh Ba chở Lý Khắc đến trước tìm vị trí bắn tỉa ẩn núp. những người khác chuẩn bị cơ giáp xong lập tức xuất phát “



“ rõ, độ trưởng “.



Mệnh lệnh vừa ra toàn tiểu đột tất bật chuẩn bị công tác chiến đấu. A Nhị hỏi A Đại “ đại ca, ca đoán xem lần này đội trưởng có ra tay không “.



A Đại lắc đầu “ một tiểu đoàn người Nhân Ngư có lẽ chưa đến mức đội trưởng ra tay, mày không thấy lần gần nhất đội trưởng ra tay à, không còn ai nguyên vẹn thi thể, muốn thấy lại cảnh đó à “.



A Nhị mặt co rúm “ đại ca, đội trưởng còn trẻ mà đã như thế, có phải … “, A Nhị chưa nói hết cầu đã bị A Đại ngăn lại “ đội trưởng có bí mật của đội trường, đừng có bàn tán, chấp hành mệnh lệnh là trên hết, mày quên ai cho chúng ta được như bây giờ à, hay muốn sống trong sợ hãi có thể chết bất cứ lúc nào như trước “.



“ vâng đại ca, đệ sai rồi “.



“ lên cơ giáp đi, đến giờ rồi “.



Trần Lạc đi về phía cơ giáp của mình, hắn nhẩy vào khoang lái, ra hiểu toàn đội tiến lên cứu viện mỏ khoáng tây nam.



Tại mỏ khoáng tây nam lúc này quân đội Địa Cầu đang chật vật trống trả người Nhân Ngư, một linh liên lạc tiến lại báo cáo “ báo cao đội trưởng có tín hiệu phản hồi, tiểu đội mười ba ở cách chúng ta hai mươi kilomet về phía đông bắc đang tiến đến.



Có phải tiểu đổi mười ba tử vong không, đám này đến để bồi mạng thêm à, không biết tiểu đội này chết nhiều người nhất à.



Tại ba cây số ngoài căn cứ khoáng sản một tiểu đoàn người Nhân Ngư đang nã đạn pháo liên tục về phía cắn cứ, căn cứ người Địa Cầu không ngừng nhận oanh kích từ đạn pháo, hệ thống phòng ngự đang yếu dần, hai tiểu đoàn cơ giáp bị tiêu diệt còn chưa được một nửa, linh bộ binh nhiều khi phải ôm bom tự sát lao vào cơ giáp của người Nhân Ngư.



Thấy người Địa Cầu điên cường người Nhân Ngư lập tức dùng hỏa lực áp chế, thận trọng từng bước, tuy bọn chúng tiêu diệt được hơn nửa số quân phòng ngự nhưng cũng lo lắng người Địa Cầu ôm bom liều chết, để giảm thiểu thương vong người Nhân Ngư bao vây mà không tiến công, dùng đạn pháo mài đi ý chí chiến đấu của người Địa Cầu.



Trong căn cứ, vị quan trưởng thấy người Nhân Ngư dùng chiến thuật bỉ ổi như vậy thì không ngừng mắng to, bọn hắn không sợ chết, nhưng không thể chết vô ích, chưa ra khỏi chỗ ẩn nấp thì đã bị đạn phảo oanh tạc cho không còn xác, làm cho cục diện tương đối giằng co, trong căn cứ đã dùng hết đạn pháo dự trữ không thế phản công được đánh phải ráng nhịn đợi cứu viện đến.



“ anh em chú ý, tiết kiệm đạn được, giờ chỉ còn đạn cho súng trường, không phá vỡ được lớp thép bảo vệ của cơ giáp, chúng ta từ từ đợi bọn chúng tiến công, hôm nay chúng ta quyết ôm chết bọn hẳn ở nơi này “.



“ Đội trưởng tiểu đội mười ba sắp đến, vừa phát tín hiệu chúng ta cố cầm cự năm phút nữa là được, một số tiểu đội khác cũng nhận được tín hiệu nhưng họ ở xa ít nhất cũng phải hơn ba giờ mới có thế đến “,




Nghe đến đây đội trưởng mặt co quắp, quanh đi quẩn lại cái tiểu đội yếu nhất lại đến đầu tiền hắn nói với lính liến lạc “ liên lạc tiểu đội mười ba đừng đến tìm chết, dù sao cũng là đồng chí chúng ta không thể để họ chôn theo được”.



“ Vâng đội trưởng “.



Sau khi oanh tạc bằng đạn pháo người Nhân Ngư bắt đầu tấn công, theo tin tình báo có một tiểu đoàn cơ giới Nhân Ngư nhưng nhìn kĩ lại có thể thấy có cả một tiểu đoàn bộ binh yểm hộ.



Quân đội Nhân Ngư càng ngày tiến càng gần, còn một kilomet, đội trưởng hét lớn, anh em cầm lấy lựu đạn nhiệt hạch, chuẩn bị khô máu với bọn chúng, cả căn cứ từ quan chỉ huy đến linh liên lạc, hậu cần ai nấy mặt đầy quyết tâm, trên tay lăm lăm hai quả lựu đạn nhiệt hạch, khuẩn mặt tử chiến không lùi. Người Địa Cầu luôn thua kém người tinh hệ khác về khoa học kĩ thuật cũng như thể chất, sức chiến đâu, duy chỉ có tinh thần cảm tử là chưa bao giờ thua người khác, vì điều đó mà Địa Cầu có thể tồn tại đến bây giờ.



Trưởng quan ra lệnh lúc sau hắn thủ thế xông lên đầu tiên, vừa định lao lên đột nhiên.



Ầm Ầm Ầm, Đoàng Đoàng Đoàng …



Đám lính bộ bị và cơ giáp đi đầu bị bắn nổ ngay trước mắt, tia lửa của mạch điện tử cơ giáp nổ vang trời,.



Siêu cấp bắn tỉa Lý Khác vừa sử dụng đạn xuyên phá bắn nổ hai cơ giáp đi đầu, một phát xuyên táo điểm yếu hai cơ giáp.



Oanh..




Đạn laser của cơ giáp DDC003 hiện ra trên chiến trường, mấy lính bộ binh đứng cạnh cơ giáp chưa hiểu chuyện gì đã bị Trần Lạc điều khiển cơ giáp bắn nổ tung tại chỗ, quân đối phương cứ từng người từng người hoa thành mảnh vỡ tại chỗ, những người khác sợ choáng váng, định xoay người chạy núp sau đám cơ giáp, đang định lừi về phía sau chỉ gặp năm đài cơ giáp DDC003 từ phía sau đánh tới, cả đám người nhìn nhau. Ở lại chiến đấu cũng chết, đường lui thì bị đoạn, bên ngoài thì có sát thủ bắn tỉa, chỉ cấn ló đầu ra khỏi tầm chắn của cơ giáp là một súng nổ đầu, đến cả cơ sĩ cũng phải che chắn khoang lái.



Năm đài cơ giáp đề cao tốc độ lao vào đám lính Nhân Ngư, cả đám giật mình sao lại tiến lên nhanh đến vậy, cơ sĩ cấp mấy mà có tốc độ di chuyển nhanh thế.



Tình hình chiến đấu càng trở lên kịch liệt, hai tiểu đoàn người Nhân Như bị sáu chiếc cơ giáp và một tay súng bắn tỉa bao vậy, tiêu diệt từng bộ phận.



Trong căn cứ đám lính nhìn ngoài chiến địa “ Đội trưởng, kia là tiểu đội mười ba tử vong ngài hay nhắc đến à “.



“ Đánh rắm, sao tiểu đội mười ba có thực lực như thế được “.



Lính liên lạc ấp úng nói “ đội trưởng, đúng là tín hiệu của bọn họ, ngài xem “ hắn đưa míc cho đội trưởng bên trong có âm thanh Phong Tử nói “ tiểu đội mười ba đang bao vây hai sư đoàn người Nhân Ngư, thỉnh cầu hộ trợ từ căn cứ, cho cơ giáp bao vây tiễu trừ vòng ngoài, lính bộ binh tiêu diệt quân địch chạy trốn “.



Nghe giọng nói từ trong mic trưởng quan sợ ngây người,đúng là tiểu đội mười ba phế vật, hắn nhìn binh lính quát “ còn đứng ngây người ra đó à, cơ sĩ bao vây tiêu trừ hỗ trợ tiểu đội mười ba, linh bộ binh cấm súng tiêu diệt bọn linh đào ngũ, nhanh chân lên, đừng cho lão tử mất mặt, một tiểu đội người ta đang đánh nhau với hai sư đoàn kìa “. đội trưởng vừa hét vừa cầm báng trúng và lựu đạn lao lên, đám binh lính thấy đội trưởng hét vọi vàng làm theo.



“ Satttttttt, cho ta giết ra ngoài! “



Từ trong căn cứ lão ra một đoàn cơ giáp tấn công cơ giáp người Nhân Ngư, theo sau là đám linh bộ binh trào ra như nước lũ.




Chỉ huy người Nhân Ngư biết tình thế không ổn cố gắng động viên binh tính, “ giết mấy đài cơ giáp này, bọn chúng chỉ có sáu người thôi, chúng ta có một tiểu đoàn cơ giới mà, giêttttttt “.



Bị chặn đường rút lui cả đám lính điên cuồng tấn công về phía Trần Lạc và đám người Phong Tử. Lâu lắm rồi Trần Lạc không thấy nhiều kẻ địch như vậy.



Quang mạng chợt hiên, một đường đao titan sắc nhọn lướt qua.



Ba đài chiến sĩ cơ giáp bị xuyên thẳng khoang lái!



Đừng nói đám lính Nhân Ngư sợ ngây người cả đám linh từ trong căn cứ trào ra cũng choáng váng, con bà nó, đây là thao tác cơ giáp của thần à, một nhát chém tiêu diệt ba đài cơ giáp, cả đời đi linh bọn họ chưa nghe qua bao giờ!



Trưởng quan thấy vậy hét lớn “ đừng coi cái gì, công kích a, tiến công a, xông lên! “



Nhìn thấy sự lợi hại của Trần Lạc,đám lính từ căn cứ xong ra như được ăn thuốc kích thích, ai nấy tuy không tấn công điên cuồng được như Trần Lạc nhưng cũng dùng đủ mọi cách để tấn công quân đội người Nhân Ngư, đội trưởng nhìn đám lính mà há hộc mồm, bình thường đánh nhau đâu có loại này chiến đấu, hôm nay bọn này ăn gì mà sung vậy.



Vụt …



Trần Lạc lại lướt vào đám cơ giáp Nhân Ngư, hắn muốn tiêu diệt cơ giáp trước để hạn chế tối đa tử thương cho quân bộ binh, lại có năm đài cơ giáp ngã xuống dưới chân hắn, đao titan như lưỡi hái tử thần, đi đến đâu là có cơ giáp nằm xuống đến đó, lúc này tinh thần chiến đấu của người Nhân Ngư hoàn toàn bị sụp đổ.



Một mực bị đè nén, quân đội căn cứ tây nam rốt cục có thể phát tiết, có mạnh mẽ cơ sĩ Trần Lạc trợ giúp, bọn hắn mở ra hỏa lực, điên cuồng bắn về phía người Nhân Ngư, lựu đạn nhiệt hạch, đạn súng trường, súng cối thi nhau bắn về đám lính bộ binh, đám lính Nhân Ngư bỏ chạy tán loạn.



Một số cơ sĩ Nhân Ngư nghĩ định quay đầu chạy thị bị đám người Phong Tử chặn tiêu diệt. tuy không thao tác được như Trần Lạc nhưng đám người Phong Tử giờ trình bộ ngang ngử cơ sĩ cấp chín, cả Địa cầu cơ sĩ cấp chín đếm trên đầu ngón tay, thế mà ở chiến trường đã có ít nhất năm người là cơ sĩ cấp chín.



Từ khi đám người Trần Lạc cứu viện đến lúc kết thúc chiến đấu chỉ dùng ba mươi phút, chỉ có bẩy người hiệu suất tiêu diệt quân địch cao đến dọa người.



Từ binh người Nhân Ngư đầu hàng phải gần một tiểu đoàn, đang xếp hàng chờ bị đưa về căn cứ, đám lính Nhân Ngư mặt xám như tro, vừa mới là người chiến thắng giờ đây đã bị bắt làm tù bình, ai nấy mặt mày ủ rũ, bị áp giải đi vào mỏ chờ tiếp viện quân bộ đến đưa về.



Một lính liên lạc đến trước mặt đán người Trần Lạc nói “ ai là đổi trưởng, trưởng quan của chúng tôi thỉnh cầu được gặp mặt “.



Đám người Phong Tử tập hợp với Trần Lạc, tuy nói Trần Lạc là đội trưởng nhưng trên danh nghĩ Phong Tử vẫn là cấp cao nhất của tiểu đội, hắn đến chỗ trưởng quan báo cáo “ Báo cáo, tiểu đội mười ba gồm tám người phụng mệnh quân bộ đến giải cứu, nhiệm vụ hoàn thành, thỉnh cho phép về căn cứ của tiểu đội “.



Trưởng quan trợn tròn mắt, đám linh bên cạnh cũng vậy, đây thật sự là tiểu đội mười ba phế vật trong miệng đội trưởng sao, lần này tiểu đội mười ba lập công, ai còn dám nói họ là phế vật, lần này tiểu đội mười ba không đến kịp thì hộ đã bị tiêu diệt không sót một mống, đám người quân bộ chỉ tay năm ngón cho thông tin sai lệch, hộ tý còn đuổi tiểu đội mười ba đi, may mà không bị chấp nhặt, ai nấy mặt mày cảm kích, có ngưỡng mộ nhìn về đám người Phong Tử, nhất là Trần Lạc, đây là sự kính nể của quân nhanh dành cho quân nhân.



Quân nhân nhìn cái gì?



Thực lực là hết thẩy.