Có Gan Viết Đồng Nhân Thì Có Gan Mở Cửa Đi!

Chương 60: Nghĩ không ra tên chương




Máy tính bên kia một lúc lâu vẫn không thấy đáp lại.

Ôn: Anh không giận thật?

Bán nữ hài lão *** sài: Ừ

Ôn Hướng Hoa do do dự dự gõ: Thế cuộc điện thoại cách đó nửa tiếng là thế nào?

Chu Nam Kinh đáp: Đó là do lúc xuống dưới tầng nhắn một lần, sau đó tôi lại lên ăn cơm, sau đó nhắn tiếp.

Thực ra là lúc xuống lầu, muốn gọi điện thoại, nhưng nghĩ thế nào lại chuyển sang nhắn tin.

Ôn: Thế tin nhắn kia là sao?

Chu Nam Kinh: Thì ý ngoài mặt chữ đó.

Ôn: Anh không biết gõ cửa à QAQ?

Chu Nam Kinh: Dưới tầng có ba hộ, tôi quên mất nhà cậu là bên trái bên phải hay ở giữa.

Điện thoại đã gửi tin rồi, còn gõ cửa làm gì nữa. Thực ra Chu Nam Kinh cũng muốn đi gọi cửa nhà người kia lắm chứ, nhưng lại sợ đối phương mặc áo ngủ vừa mở cửa vừa dụi mắt, hắn sẽ chịu không nổi mà đạp cho một cú mất.

Đạp cậu ta thì không sao, nhưng nếu bị đạp lại thì chỗ này sẽ xảy ra án giết người đó!!!

Ôn: …… [:з」∠] Cái đấy mà cũng quên được sao??!!

Nhìn kiểu gì cũng không giống nói thật.

Bán nữ hài lão *** sài: Già rồi, trí nhớ không tốt.

Ôn: //// Em nói thật đây này!!!! Nam Kinh anh cực trẻ luôn!!! Vừa trẻ trung vừa đẹp trai!!!! Bụm mặt chạy đi!!!

Khóe miệng của Chu Nam Kinh cong cong lên, nhưng lại bị hắn cố gắng ép xuống.

Tuy rằng đủ kiểu “Tác giả thiệt đệp troai”, “Sao càng lúc lại càng anh tuấn thế này”,…. đều đã nghe qua, nhưng được Ôn Hướng Hoa khen quả thật Chu Nam Kinh vẫn thấy hưởng thụ. Kỹ năng thuận mao GET.

Chưa kịp để Chu Nam Kinh nhắn lại, Ôn Hướng Hoa đã cấp tốc: Nam Kinh, Nam Kinh, chúng ta giao hẹn với nhau đi [:з」∠] Nếu anh giận em thì clone của anh sẽ không ra chương mới nhé?

Ê! Cái giao hẹn này hình như chẳng có lợi gì cho hắn thì phải!! Sao hắn phải cố duy trì cái clone này chứ, thế có mà chết à!!!

Chu Nam Kinh quyết định trả lời thật nhanh: Không cần =L=

Ôn: ….. emo ngọn nến

Việc khiến Ôn Hướng Hoa càng muốn đốt nến chính là, tối đó clone của Chu Nam Kinh không ra chương mới. Chẳng lẽ đây là bi kịch của việc chơi dại trong truyền thuyết?!

– Quả nhiên là giận thật… sao?

Chu Nam Kinh châm điếu thuốc ngồi trước bàn máy tính, trang web đang mở trước mặt hiện rõ dòng chữ “Thông báo tuyển dụng giáo viên của trường tiểu học thực nghiệm Hải Điến Bắc Kinh. Bên dưới là một loạt “Thông báo tuyển dụng của trường XX”, “Trường OO cần tuyển giáo viên”, “Tuyển dụng giáo viên online”….

Không thể không nói, làm nghề giáo viên thật đúng là không có tiền đồ! Tiền lương cơ bản có trên dưới ba ngàn… Ở Bắc Kinh thì ba ngàn chẳng đủ tiền cơm nước, thuê nhà, điện nước cùng mua thuốc cho hắn đâu….

Chu Nam Kinh nhả một ngụm khói thuốc, tiếp tục rê chuột xem xuống dưới….. Trường Cánh Nhiên của Hải Điến không nhận giáo viên ngữ văn, chỉ cần một người dạy thể dục. Chẳng lẽ là cho giáo viên thể dục đi dạy ngữ văn chắc, nếu không thì sao lại không thiếu người dạy văn vậy?

Nếu không phải hắn chỉ muốn xin dạy tiểu học… Không thì hắn đã gửi đơn đi làm công ở trường mầm non bên cạnh rồi!

Chu Nam Kinh đăng nhập QQ, mở nick chính ra tìm Lý Qua Qua.

Chu Nam Kinh: Tôi có một tin tốt nói cho cậu.

Lý Qua Qua: Hôm nay cậu ra hai chương?

Chu Nam Kinh: Không, tạm thời tôi sẽ không đi làm giáo viên.

Lý Qua Qua: =口= Chứ không phải cậu nói không muốn bị bao dưỡng hả?!

Chu Nam Kinh: Đúng vậy.

Lý Qua Qua: Thế sao lại đổi ý?

Chu Nam Kinh: Tiền lương giáo viên quá thấp.

Hiện tại, hắn viết tiểu thuyết, mỗi tháng cũng độ mười vạn…. Đi dạy học đã mệt thì chớ, nói không chừng còn bị trễ truyện, lại chẳng may gặp phải mấy thằng lỏi “anh hùng rơm” thì thế nào? Tháng trước còn có vụ học sinh đâm chết thầy giáo đó, nghề giáo sư thật nguy hiểm làm sao!

Ê ê, đừng có mà bại lộ tiết tháo một cách thô bạo vậy nhé, giáo viên là một nghề cao quý lắm đó! Vì nhân dân phục vụ mà, một giáo viên tốt có thể uốn nắn nên những học sinh tuyệt vời đó!

Lý Qua Qua: Làm biên tập đi, tiền lương bốn ngàn còn được trích phần trăm!

Chu Nam Kinh: Không hứng thú.

Lý Qua Qua: Vì sao?! Biên tập viên không tốt à? Vừa có tam hiểm nhất kim vừa được nghỉ lễ lại được du lịch miễn phí!!!

Chu Nam Kinh: Cậu nói cho tôi xem, trừ sáng tác ra thì còn nghề nào kiếm ra được hơn mười vạn mỗi tháng nữa?

Lý Qua Qua: … Tôi nghĩ đến một cái, thế nhưng cậu muốn nghe thật à?

Chu Nam Kinh: Nói.

Lý Qua Qua: Làm giai bao….

Chu Nam Kinh: ….

Lúc nhìn thấy ba chữ kia, Chu Nam Kinh nháy mắt bày ra vẻ Mạnh Khương nữ khóc Trường Thành. Đặc biệt là những câu tiếp theo của Lý Qua Qua còn làm hắn như bị sét đánh.

Lý Qua Qua: Đừng có mà ghét trai bao! Nói tử tế đi! Mỗi tháng có khi còn kiếm được nhiều hơn cậu viết văn đó! Sau này cầm bút không nổi nữa cậu có thể đến club đêm, lén tiếp khách cũng được!

Chu Nam Kinh: Cậu rành nghề này ghê nhỉ, làm rồi à?

Lý Qua Qua: Không có!!! Tôi là xử nam thuần khiết!!!!!!

Chu Nam Kinh: Xử nam hai mươi sáu tuổi, ha ha.

Lý Qua Qua: Xử nam hai mươi bảy tuổi, ha ha.

#Đầu gối lại trúng thương hệ liệt# #Thực ra tôi sắp hai tám rồi# #Dù sao vẫn thấy bi thương là sao thế này#

Cứ thế, Chu Nam Kinh mất nửa tiếng loanh quanh trang web, lại bỏ thời gian đi đọc tin tức, cuối cùng lòng vòng đến hai ba giờ chiều mới onl clone.

Bởi hôm qua viết quá nhiều, một nửa được lưu làm bản thảo nên hôm nay không phải gõ chữ nữa. Điều này làm Chu Nam Kinh rất vui vẻ.

Vừa onl, hắn không thấy bất ngờ gì khi thấy ngay tin nhắn của Ôn Hướng Hoa.

Ôn: Chu Nam Kinh QAQ Hôm qua clone của anh không có chương mới!

Ôn: Chẳng lẽ là giận em thật sao?! QAQ Em sẽ không dụ dỗ anh làm gì nữa!! Anh giận rồi em biết làm sao!!!

Ôn: Còn chưa onl chưa onl sao? [:з」∠] Âm thô của đoàn em cũng làm xong rồi….

Bởi vì tâm trạng của cậu không tốt lắm nên phối âm đại nhược công rất hợp…. Cái gì hợp không dám nói, nhưng cái khí chất u buồn kia không gì để chê.

Bán nữ hài lão *** sài: Tôi đây.

Ôn: Hăng tiết vịt sống lại tại chỗ

Bán nữ hài lão *** sài: Hóa ra người chuyện phiếm cùng tôi trước kia là người chết à?

Ôn: Đùa vậy không vui đâu nha, thân.

Rõ ràng là tự cậu ta bảo mình sống lại cơ mà, liên quan gì đến hắn chứ!

Chu Nam Kinh không trả lời, tiếp tục đọc tin tức… Thế nhưng mấy tin tuyển dụng còn chưa đọc hết đã có tin nhắn đến.

Ôn: Nam Kinh Nam Kinh, anh dạy em cách để theo đuổi anh đi có được không?

…. = = Sao vẫn còn “theo đuổi” thế này? Mới hôm trước tác giả còn vỗ ngực “bọn họ đang yêu nhau rồi” đó, giờ thì biết phải quay mặt đi đâu hả!

Tác giả là chỉ chị Thất.

Chắc là Ôn Hướng Hoa đã nhận ra sai lầm của mình, nên cấp tốc sửa lại.

Ôn: Ý của em là, thầy giáo Nam Kinh! Anh dạy em cách yêu được không?╰[°°]╯

Chu Nam Kinh hắn lúc ấy bị chấn kinh. Yêu đương thì dạy dỗ kiểu gì? Là một thằng hai mươi bảy, sắp sang hai tám tuổi mà là (xóa) xử nam ( xóa), vào lúc này chắc chỉ cười mỉm thôi nhỉ.

Hơn nữa hắn là giáo viên ngữ văn… Nhân tiện nói luôn, cái môn tâm lý học này này, điểm hắn không bao giờ cao. Bởi Chu Nam Kinh luôn tin tưởng vững chắc rằng nhân tâm là một thứ không thể phỏng đoán dễ dàng, nên suýt nữa thì bị bàn tay của giáo sư bộ môn tâm lý học… quạt thẳng vào đầu.

Bây giờ nói mình rất ngốc có được không….

Không, có lẽ phải nói, vấn đề này hắn rất ngốc!!!!!

Bán nữ hài lão *** sài: Tôi chỉ dạy ngữ văn.

Ôn: Vậy em đi tìm giáo án dạy cách yêu nhé! Anh nói có hữu dụng không nào? [:з」∠]

So với việc đi tìm cái đó thì thà tìm hiểu cách ML không bị đau còn hơn.

ML: Make love

Bán nữ hài lão *** sài: Vô dụng thôi =L= IQ đã thấp thì không thể dựa vào mấy thứ tài liệu đó cứu vãn đâu.

Ôn: ….. Được rồi [:з」∠]

Bán nữ hài lão *** sài: Chúng ta tính lại một chút nhé, chuyện ngày hôm qua sao giống như kiểu đã thành quen vậy.

Ôn: … Cái này chỉ là ngoài ý muốn thôi mà.

Chu Nam Kinh vơ lấy gói thuốc, rút ra một điếu.

Bán nữ hài lão *** sài: Nếu còn có lần thứ ba, thì hoặc là cậu cút, hoặc là cậu cút!

Ôn: QAQ Chỉ cần anh không đi là được rồi! Để em xem đã, cạnh nhà anh còn có hai hộ có thể mua!!!

Bán nữ hài lão *** sài: ….

Cho nên mới nói, hắn ghét nhất là kẻ có tiền.