Cô Gái Thông Linh Sư

Chương 63




Edit: thienbao95

Tô Vũ vung tay, bà chủ hiểu ý đi ra khỏi phòng.

Tô Vũ đóng cửa lại, trong phòng chỉ còn lại Tô Vũ, Hiên Viên Tuyết Triệt và quỷ hồn Phùng Giai.

Nhìn thấy ánh mắt của Tô Vũ, Phùng Giai cảm thấy vô cùng sợ sệt, sợ đến mức lui về phía sau vài bước, có điều cô chết ở trong căn phòng này, chưa tìm được người thế thân nên không thể rời khỏi đây. Cho dù không có Tô Vũ, chỉ còn lại người đàn ông vô cùng đẹp trai mặc đồ cổ trang bạch y đứng kế bên, thì cũng có thể làm cho nơi sâu xa trong linh hồn của cô run rẩy rồi.

Tô Vũ đi thẳng vào vấn đề, hỏi: “Tôi hỏi cô, cô chết như thế nào?”

Đôi mắt Phùng Giai một mảnh mờ mịt, lắc đầu, khóc ròng nói: “Không biết, tôi không biết, ô ô......, lúc tôi thấy có nhiều người vây quanh thi thể của tôi, tôi mới biết tôi chết rồi, ô ô......”

Tô Vũ không cho rằng Phùng Giai đang nói láo, công lực của mỹ nhân Hồ rất cao, mê hoặc một người bình thường thật sự vô cùng dễ dàng, tuy vậy Tô Vũ vẫn có biện pháp khác để tìm mỹ nhân Hồ.

Mỹ nhân Hồ vừa mới hấp thu dương khí của Phùng Giai, vẫn chưa hoàn toàn luyện hóa, Tô Vũ có thể mượn linh hồn của Phùng Giai, sau đó vẽ một đạo dương chú tìm kiếm nơi ở của mỹ nhân Hồ. Vốn dĩ, cô cũng có thể dùng linh hồn của Giang tiểu thư làm việc, nhưng bởi vì có Vương đại sư ở đấy, nên chỉ có thể dùng linh hồn của người này.

Tô Vũ từ tốn nói: “Tôi có thể giúp cô tìm kiếm hung thủ, nhưng việc này cần cô phối hợp!”

Phùng Giai chết không rõ ràng, nghe được Tô Vũ nói có thể giúp cô tìm được hung thủ, liền nhanh chóng gật đầu, cô cũng không sợ Tô Vũ sẽ hại cô, bởi vì, cô cảm giác được Tô Vũ muốn giết cô thì cần một cái vung tay là đã xong việc rồi.

Tô Vũ rạch vào ngón tay, rồi vẽ ra một đạo dương chú, chấm một cái, đạo dương chú lấp lánh kim quang rơi vào trên người Phùng Giai, Phùng Giai hét lên một tiếng, cả người phát ra một chút hào quang màu vàng nhạt, trôi nổi ở giữa không trung.

“Đi thôi, dưới sự giúp đỡ của thần chú, cô đã có thể nhìn thấy hung thủ hại cô rồi đó!” Phùng Giai nghe cô nói xong, hơi suy nghĩ, rồi chậm rãi bay ra ngoài cửa sổ.

Tô Vũ và Hiên Viên Tuyết Triệt rời khỏi khách sạn nhỏ, đuổi theo linh hồn của Phùng Giai, đi ra đường Trường Phong, gọi một chiếc taxi.

Dưới chỉ thị của Tô Vũ, xe taxi đi theo linh hồn của Phùng Giai về lại khu trung tâm của thành phố Tây Giang. Rốt cuộc, trải qua hơn bốn mươi phút, linh hồn của Phùng Giai  mới chậm rãi dừng trước cửa một ngôi biệt thự, đây chính là đích đến cuối cùng. Tuy nhiên, Tô Vũ không có đi theo Phùng Giai vào trong, nếu như cô tùy tiện đi vào, có khả năng sẽ đánh rắn động cỏ, khó giữ được tính mạng.

“Bác tài xế, dừng lại đi!” Tô Vũ nói một tiếng.

Xe taxi chậm rãi ngừng lại, người tài xế lộ vẻ hâm mộ đối với Tô Vũ: “Tiểu thư, hóa ra cô quen biết nhà họ Tạ à, nếu như tôi cũng có thể giống như cô, cả đời này cũng không cần đi làm!”

Trong lòng Tô Vũ Tâm hơi động, hỏi: “Nhà họ Tạ, nơi này là nhà họ Tạ?”

Tài xế hiếu kỳ, nói: “Ở Thành phố Tây giang thì có mấy nhà họ Tạ cơ chứ? Chỗ này đương nhiên nhà họ Tạ của giới hắc đạo, hắn còn có quan hệ thông gia với nhà họ Diệp một trong tứ đại gia tộc đấy.”

Tô Vũ nhất thời rõ ràng, không nghĩ tới đi một vòng, chuyện này lại dính líu tới là tổ chức Ám Dạ nhà họ Tạ, cũng thật thú vị!

Tô Vũ xuống xe, cẩn thận suy nghĩ một chút, bây giờ vẫn chưa là lúc thuận tiện để cô đứng ra, chi bằng để cục cảnh sát điều tra nhà họ Tạ, rồi đem mỹ nhân Hồ bức ra, cô thì ngồi ở bên ngoài ngư ông đắc lợi không phải tốt hơn sao.

Nghĩ như vậy, Tô Vũ tìm đại một cửa hàng, mượn điện thoại gọi đến 110, nhỏ giọng nói: “Xin chào, đây có phải là cục cảnh sát không? Tôi có nhìn thấy người được dán trên bảng truy nã, hắn hiện tại đang ở nhà họ Tạ!”

Nói xong, Tô Vũ không để ý tới phản ứng của đầu dây điện thoại bên kia, để điện thoại xuống, trốn vào chỗ cách nhà họ Tạ không xa, Tô Vũ tin, cho dù chỉ có một chút manh mối, cảnh sát cũng sẽ không bỏ qua.

Quả nhiên, chưa tới 20 phút, âm thanh của còi xe cảnh sát đã vang lên, mười mấy chiếc xe cảnh sát gào thét mà đến, đứng ở trước cửa nhà họ Tạ, cục trưởng Cao và Vương đại sư đi xuống, còn những cảnh sát khác thì đi bao vây nhà họ Tạ đến một con muỗi cũng không lọt.

Bảo vệ của nhà họ Tạ bị kinh động, không dám thất lễ, vội vàng chạy vào thông báo cho lão gia nhà họ Tạ.

Lúc này, Vương đại sư cũng lập tức chú ý tới linh hồn của Phùng Giai ở gần đó, hắn vừa nhìn một chút đã nhận ra, cô bé này hình như có xuất hiện trong mấy tin tức gần đây, cô gái chết đi không lâu.

Phùng Giai lập tức cảm nhận được ánh mắt của Vương đại sư, cô sợ hết hồn, lập tức nhớ tới lời Tô Vũ dặn dò, liền thu hồi sự sợ hãi của mình, lớn tiếng nói: “Tôi không cần biết ông là ai? Kẻ thù của tôi ở trong này, ông không thể ngăn cản tôi báo thù rửa hận, nếu không tôi sẽ liều mạng với ông!”

Vương đại sư hỏi: “Kẻ thù của cô là ai?”

Phùng Giai lắc đầu một cái, nói: “Tôi không biết, nhưng tôi có thể cảm giác được trên người hắn có một loại khí tức tà ác không giống người bình thường, hắn ở đây!”

Trong lòng Vương đại sư hơi động, thầm nghĩ: “Chẳng lẽ, cái chết của cô gái này có liên quan đến cái chết của Giang tiểu thư?”

Nghĩ như vậy, Vương đại sư càng thêm chắc chắc tà vật sát hại Giang tiểu thư đang ở trong ngôi biệt thự này, nhưng cùng lúc Vương đại sư cũng cảm thấy khó xử, nhà họ Tạ và nhà họ Diệp có quan hệ thông gia, nhà họ Tạ có liên quan đến chuyện này cũng không phải là một chuyện tốt.

Đúng lúc này, lão gia nhà họ Tạ mang theo con cái cùng với mười mấy vị trưởng lão đi ra ngoài. Lão gia nhà họ Tạ đã hơn sáu mươi tuổi, vẻ ngoài có dáng dấp của những người bề trên, không hổ danh là người đã nhiều năm lãnh đạo tổ chức Ám Dạ.

“Cục trưởng cao, không biết giờ này ông đến hàn xá của tôi là để chỉ giáo điều gì?” Lão gia nhà họ Tạ không tự ti không siểm nịnh nói, thần thái thong dong, không hề có một chút không tự nhiên nào.

Bình thường cục trưởng Cao có quan hệ rất tốt với hai giới hắc đạo và bạch đạo, nhưng hôm nay lại giống như không để ý đến điều đó, hắn nghiêm túc thận trọng, dáng vẻ như  phải giải quyết việc chung, nói: “Ông Tạ, không phải cục cảnh sát chúng tôi muốn làm khó gì ông, chỉ là chúng tôi vừa nhận được tin tức, hung thủ sát hại Giang tiểu thư đang ở nơi này, vì thế, chúng tôi muốn lục soát nơi này, xin ông phối hợp một chút, đừng cản trở chúng tôi phá án!”

Lão gia nhà họ Tạ và những người khác biến sắc, nếu nhà họ Tạ có liên quan đến vụ án của Giang tiểu thư, chỉ sợ sau này không có cách nào đặt chân vào thành phố Tây Giang nữa.

Sắc mặt lão gia nhà họ Tạ nghiêm nghị, nói: “Cục trưởng cao, chuyện này không thể đùa giỡn, cảnh sát các người khẳng định tin tức này không sai? Muốn lục soát nhà họ Tạ?”

Cục trưởng Cao chần chờ, đắc tội với lão gia nhà họ Tạ cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì, nếu làm không xong còn có khả năng phải mất việc, hắn chần chờ nhìn Vương đại sư một chút.

Vương đại sư cũng do dự một chút, đúng lúc này, Phùng Giai bỗng nhẹ nhàng bay lên, chậm rãi bay đến nơi vào đó ở trong biệt thự nhà họ Tạ.

Nhất thời, Vương đại sư không còn chần chờ, nói: “Cục trưởng Cao, mang theo mười mấy người nữa đi theo tôi, ông Tạ, ông cũng nên đi chung đi, nếu bần đạo lục soát không ra cái gì, bần đạo nguyện ý dập đầu nhận sai với ông, nhận đánh nhận phạt!”

Vương đại sư là người của nhà họ Diệp, nếu hắn đã nói như vậy, lão gia nhà họ Tạ cũng không có gì để phản bác.

Rốt cuộc, đám người bọn họ đi theo quỷ hồn Phùng Giai đi tới sân sau của ngôi biệt thự, nơi đó có một tòa Tự Miếu có kiến trúc hùng vĩ đứng thẳng ở đó, lúc này cửa lớn của Tự Miếu đang đóng chặt, trong màn đêm, rất có cảm giác âm trầm.