Cô Dâu Gả Thay - Về Quê Làm Dâu

Chương 42: NGOAI TRUYEN : AN GIẬN CHA RỒI




tại UBND

giờ nghỉ trưa MINH bước vào văn phòng của THÀNH với vẻ mặt mệt mỏi không mấy vui vẻ,theo sau anh là bé ÂN khuôn mặt như mới làm chuyện gì có lỗi và bé AN thì mặt vẫn vui vẻ bình thường

"mới đi họp phụ huynh về mà mặt anh quạu vậy? bộ hai đứa nhỏ học dở hả?"

" mới bị thầy giáo mắng vốn xong đó"

" mắng vốn đứa nào? AN hay ÂN?, mà chắc là AN rồi đúng hông?"

" hông có,AN hông có sai, AN bảo vệ ÂN chứ bộ " bé AN chu môi bất mãn lên tiếng

" còn không chịu sai hả? lát về nhà cha phạt con sau,cho con tối ra chuồng heo ngủ luôn" MINH nghiêm giọng nói với bé AN

"con hông chịu,hông ngủ với heo đâu"bé AN giãy nảy nói

" cha không nói chơi đâu! cho ra ngủ với heo con mới chừa, còn không thì ra chuồng gà"

bé AN vừa giậm chân vừa la làng lên " cha mới ra ngủ với heo đi! con giận cha, lát về con mét mẹ nè.. mét ông nội với bà nội luôn cho cha ra chuồng heo ngủ luôn". bé AN đá vào bắp chân MINH một cái rồi giận dỗi bỏ đi ra hành lang ngồi

" ui! con hư lắm rồi nghe AN "MINH nói vọng ra với bé AN đang ở ngoài và quay sang nói với ÂN " đi theo chị đi ÂN "

" Dạ! chị AN ơi chờ ÂN với! đừng có đi ra ngoài đó"

lần đầu tiên Thành thấy MINH la con, Thành vẻ mặt hóng chuyện lên tiếng

" bộ An nó đánh nhau nữa hả"

" ừ, con gái gì mà hung dữ quá hông biết"

" An ngoan mà, trừ khi người ta kiếm chuyện nó hay đứa nào ăn hiếp ÂN nó mới đánh mà, mà nãy nó nói bảo vệ ÂN mà"

" bữa nay nó dám trét mắt mèo lên ghế thầy giáo đó, còn bỏ nguyên con thằn lằn chết vô cặp thầy nó nữa chứ"

" haha! đúng là không đẻ con gái đời không nể! nhưng mà liên quan gì tới ông thầy, ủa mà bộ lúc nó trét mắt mèo bị thầy bắt dính hay sao?"

" chị đại nhà ta làm việc cẩn thận lắm sao bị bắt được, là nó tự vỗ ngực nhận mình làm lúc thầy giáo hỏi cả lớp đó"

"đúng là cháu em, dám làm dám nhận! có khí phách"

sau khi vừa nói xong thì THÀNH đã bị MINH cốc một cái thật mạnh vào trán

" ây...đau nghe cái thằng này! làm gì cọc vậy" THÀNH tay ôm trán và không còn anh em gì nữa mà kêu mày tao luôn

" cho chừa, cháu nó làm sai không dạy mà còn khen nữa,mà chuyện này một phần lỗi là do vợ chồng mày "

Thành xoa trán nói " liên quan gì tôi nữa! mà sao nó lại làm vậy với ông thầy "

" lúc ra chơi Ân nó bị thằng nhóc lớp bên kia kéo tóc còn giành đồ chơi nữa"

" rồi liên quan gì ông thầy,sao hông đánh thằng nhóc mà trả thù ông thầy"

" thì ông thầy là cha của thằng nhóc đó, mà chẳng phải vợ mày hay nói câu là con hư tại cha hay sao, mấy lần nó qua chơi nghe vợ mày nói nên áp dụng theo đó, nó dám nói với ông thầy đó là thầy là cha mà hông dạy con nữa chứ, còn nói thầy là con thầy làm sai thì thầy phải chịu hậu quả nữa"

Thành nghe mà ôm bụng cười như được mùa

" hahaha, quá trời còn gái anh rồi, chả biết cái nết nó giống ai nữa! chị dâu thì hiền quá trời mà,bé ÂN cũng hiền nữa mà mỗi nó là vậy "

" hơi... phải chi nó ngoan như bé ÂN cũng đỡ, thôi anh về nhà chút,trưa anh lên"

" ờ"

MINH đi ra cửa nhìn thấy hai bé đang ngồi chồm hỗm gần chậu cây đặt ngoài hành lang,bé AN một tay ôm đầu gối một tay thì vẻ vòng tròn dưới đất...nhìn bé kiểu như tự kĩ ấy,vì đây là lần đầu AN bị cha la mà bé thấy oan ức lắm,bé vẫn nghĩ bé làm đúng vì bé bảo vệ bé ÂN mà chứ có phải tự nhiên làm vậy đâu chứ

" về nè con"

" dạ" bé ÂN dạ một tiếng rồi nhanh chóng đứng dậy chạy ra xe với cha,

bé AN không nói gì cũng lủi thủi đi theo, bình thường đi xe thì ÂN sẽ ngồi đằng trước xe,còn AN ngồi phía sau ôm eo cha nhưng mà bây giờ AN giận cha thật rồi nên không muốn ngồi sau ôm cha mà leo lên ngồi đằng trước, MINH cũng không để ý AN còn giận anh nên cứ vậy khởi động xe về nhà

vừa về đến nhà AN đã xuống xe chạy nhanh vào nhà tìm người để mét

nhưng mà không thấy ông bà nội dưới nhà nên bé chạy thẳng lên lầu, mở cửa phòng thấy TUYẾT SAN đang mệt mỏi ngồi dựa lưng vào thành giường.Bé nức nở nhanh chóng lao vào ôm cô dụi đầu vào ngực cô,

TUYẾT SAN lúc này đang mang thai đến tháng thứ 3, bụng cũng hơi nhú lên rồi, ( lúc này chưa sinh PHƯƠNG BẢO nha),

lần này cô mang thai mà nghén dữ lắm, đặc biệt là nghén mùi cơ thể của MINH nên hôm nào MINH ở nhà là cứ cách 3 tiếng anh phải tắm một lần mà phải chà rất nhiều sữa tắm mới ngồi gần cô được, còn lúc ngủ thì anh sẽ đổi giường với hai bé, thấy bé AN đi học về đã ôm mình khóc thì cô cũng ôm bé lo lắng hỏi

" sao vậy con, nói mẹ nghe nè"

" huhu mẹ ơi! cha la con..cha đòi phạt con.. hức..hỏi nãy cha lớn tiếng với con... hức...cho con ra chuồng heo ngủ nữa... hưc"

" hay quá ha An! vừa về là chạy lên mét rồi đó hả" MINH vào phòng lại giường ngồi nhưng ngồi rất xa TUYẾT SAN

" chuyện gì vậy anh"

MINH kể lại mọi chuyện cho TUYẾT SAN nghe, cô nghe xong cũng thấy bé AN biết bảo vệ em là tốt nhưng chuyện này An sai rồi, nhưng mà thấy MINH đã la bé rồi mà bé thì đang cảm thấy mình không sai và đang ấm ức nên cô không thể hùa theo MINH mà la bé được,nếu cả 2 cùng la bé thì bé sẽ rất tủi thân,trong hai vợ chồng thì chỉ cần 1 người nghiêm khắc là được rồi nên cô sẽ chọn cách từ từ giải thích cho bé hiểu,cô lên tiếng

" hai đứa đi rửa mặt rồi tắm đi lát mình ăn cơm nha"

" mẹ hông la cha hả mẹ" bé AN vẫn ngồi trong lòng cô ngước lên nói

" con đi tắm đi để mẹ nói chuyện với cha "

" dạ..mẹ nhớ la cha nha,hồi nãy cha đòi phạt An á"

" đi tắm đi con"

hai bé đã vào phòng tắm,ngoài này MINH và TUYẾT SAN nói chuyện với nhau

" vợ để anh dạy con đi,phải răn dạy từ nhỏ mới được,lần này nó dám làm vậy với thầy nó là quá đáng lắm rồi"

" dạ, nhưng mà anh đừng có phạt nặng con,nói từ từ cho nó nghe chứ anh la nó thì nó càng không nhận sai đâu"

" ừ anh biết rồi, mà giờ vợ sao? sáng giờ ăn được gì hông,"

" dạ bữa nay đỡ rồi anh,ăn cũng được 1 chén cơm"

" có 1 chén thôi hả? sao mà đứa này kỳ vậy,lúc trước mang thai vợ ăn suốt ngày suốt đêm luôn, cơm thì ăn cả chảo mà giờ ăn được có một chén "

" chắc 1 tháng nữa là hết nghén mà anh"

" nhưng anh xót vợ! bữa nay nhìn ốm lắm rồi đó " MINH ngồi xích lại gần vuốt má cô

" oẹ" TUYẾT SAN cảm thấy buồn nôn nên bụm miệng lại,tay thì chống lên ngực MINH đẩy anh ra

" anh xin lỗi! anh xin lỗi,để anh ngồi xa"

TUYẾT SAN vuốt ngực rồi nói

" em thương anh quá à,nhưng mà em ngồi gần anh là muốn ói lắm! em xin lỗi nha"

" gì mà vợ xin lỗi, anh thương vợ còn hổng hết nữa. Thôi giờ anh đi tắm nha "

" dạ"

__________________

buổi chiều sau khi đi làm về MINH đã chạy lên phòng tắm rửa sạch sẽ,

" vợ ơi vợ còn ngoài đó hông"

" dạ em đây"

" lấy giùm anh bộ đồ khác nha, anh làm rớt bộ đồ xuống nước rồi"

" dạ.Sao mà hậu đậu vậy hông biết"

TUYẾT SAN bên ngoài lấy đồ để sẵn cho anh, bé ÂN dưới nhà chạy lên gọi cô

" mẹ ơi "

"ơi mẹ đây "

" mẹ ơi,bà bảy qua mua thuốc"

" ừ mẹ xuống liền"

TUYẾT SAN bỏ bộ đồ của MINH xuống giường và xuống nhà thì bà bảy đang ngồi uống trà với bà LỆ dưới nhà, cô đi từ từ từng bước xuống cầu thang rồi chào hỏi bà bảy, bà bảy thấy cô xuống cũng theo cô ra quầy thuốc tây

" con San xuống rồi bà ra mua thuốc gì thì mua đi tôi đi làm công chuyện "

" ừ"

"ai bệnh mà cô bảy sang mua thuốc vậy ạ"

" cháu ngoại cô hôm qua nó đi học về bị mắc mưa, giờ nó nhứt đầu mà nó lạnh lắm đang trùm mền ở bển á, mà trán nó hơi nóng nữa,con lấy cho dì 2 liều nghe "

" bé Yên hả cô "

" ừ con"

"Vậy bé Yên mấy tuổi ạ để con biết đường cộng thuốc "

" 11 tuổi rồi con "

TUYẾT SAN cộng thuốc cho bà bảy, trong lúc đó thì MINH đã tắm xong rồi,anh rón rén đi từ cửa sau và ra ngoài,không biết anh định làm gì nữa

" cô gửi tiền, thôi cô về nghe "

" dạ"

TUYẾT SAN chào bà bảy xong quay vào nhà thì thấy MINH đang đứng ngay phía sau làm cô giật bắn người

" anh ra hồi nào mà hông có tiếng động vậy làm em giật mình à "

"hihi..cô bảy về rồi anh mới dám ra đó, vợ coi nè"

MINH lấy một quả trứng ngỗng to đùng dấu phía sau ra trước mặt Tuyết San

"anh lấy trứng ngỗng ra làm gì "

" hồi nãy lúc cô bảy đứng đây mua thuốc anh lén chạy qua bên đó ăn trộm được đó"

"anh khùng hả! nhà mình cũng có tự nhiên đi trộm của người ta "

" anh trộm về cho vợ ăn,nghe nói có bầu ăn trứng ngỗng đi trộm mới hay"

" hết nói nổi anh luôn,mà anh sợ người ta không biết anh đi trộm hay sao mà lông ngỗng cấm đầy đầu kìa" TUYẾT SAN đi lại gỡ mấy cái lông ngỗng dính trên đầu Minh xuống rồi phủi bụi trên tóc anh

" hì hì..mà con ngỗng đó dữ lắm vợ, nó mổ đỏ tay anh luôn nè"

" anh trộm trứng của nó thì bị nó mổ đúng rồi..

mà khoan...đừng có nói là cái lần lúc em mang bầu AN với ÂN anh cũng có luộc cho em cái trứng ngỗng...đừng có nói là cũng đi trộm nha"

" hì hì...vợ anh khôn thế, chính xác luôn nè, người bị trộm cũng là cô bảy đó"

" ui trời ơi! tại tôi mà chồng tôi trở thành ăn trộm luôn rồi"

" giờ anh vô luộc trứng cho vợ nghe "

" dạaaa"

_____________________

buổi tối trong phòng

TUYẾT SAN thì ngồi đeo tai nghe để nghe nhạc, còn bé AN ngồi với cô và vẫn còn đang giận dỗi MINH,

bé ÂN lay cánh tay MINH giọng ngọt sớt lên tiếng nũng nịu

" cha ơiiii, làm ngựa cho con cưỡi đi mà!"

" dẹp đi ÂN, con nặng quá trời cuỡi trên lưng cha sao cha chịu nổi hả?"

" nổi mà cha, cha của con mạnh như siêu nhân vậy á, đi mà cha con muốn ngồi trên lưng cha à. Nhaaaa cha! nha nha nha cha ơi!"

" thôi được rồi,leo lên đi cô nương"

" hihi "

bé ÂN vui vẻ ngồi trên lưng MINH để MINH bò xung quanh trên giường

" cha ơi hí lên đi, ngựa là phải hí lên mới giống"

" híii híiiiii"

MINH hí lên một tiếng làm bé ÂN thích thú cười sằng sặc, bé AN thấy cha và em chơi vui nên cũng cười vui vẻ quên mất là mình đang giận cha

" cha ơi cho AN lên với"

MINH giả vờ mặc kệ bé AN rồi bò lướt qua bé

AN cũng bò lên ngồi chắn trước mặt MINH

" cha ơi con chơi với, con cũng muốn cưỡi ngựa nữa"

" nhưng mà cha không thích chơi với con"

" cha cho chị AN chơi với cha " bé ÂN ngồi trên lưng MINH nói

" cha không thích chơi với mấy người không ngoan không biết nhận sai đâu"

nói rồi MINH tiếp tục chơi với bé ÂN và vẫn lén liếc nhìn phản ứng của bé AN.

TUYẾT SAN cũng mặc kệ ba cha con mà tiếp tục nhắm mắt dựa lưng vào giường nghe nhạc,

thật ra bé AN đã biết mình sai từ lúc chiều rồi vì Tuyết San đã có nói chuyện với bé nhưng vì bé vẫn còn giận MINH lúc chiều la bé nên bé không chịu lên tiếng xin lỗi

" hic...cha ơi...AN xin lỗi cha"

bé AN nước mắt nước mũi tèm lem giọng nghẹn ngào nói

" AN làm gì sai mà xin lỗi" MINH dừng lại cho bé ÂN leo xuống rồi hỏi AN

" AN hông nên trét mắt mèo vô ghế của thầy giáo...hông nên nói thầy hổng biết dạy con..hic...AN sai rồi"

" còn gì nữa" MINH hạ giọng hỏi AN

" AN đá vô chân cha...hic...AN xin lỗi cha...cha đau hông ạ...hic..."

" cha không có đau,nhưng mà con biết lỗi thiệt hông"

" dạ..hic...AN sai thiệt rồi, AN hổng làm vậy nữa đâu! cha đừng có nghỉ chơi với AN nha cha, huhuhuhu"

MINH ôm bé vào lòng chùi nước mắt nước mũi cho bé rồi dịu dàng nói

" con nín đi cha thương,cha giả bộ thôi chứ đâu có nghỉ chơi với con đâu"

" hic..thiệt hông ạ.."

" ừ...nhưng mà hồi chiều con không chịu nhận sai mà còn đá cha nữa làm cha giận lắm đó...mai mốt không có làm vậy nữa nghe,

con gái là phải thùy mị như em ÂN vậy đó không có hở chút là đánh nhau vậy nữa"

" dạ con biết rồi...nhưng mà bạn đó ăn hiếp ÂN mà cha"

" thì con mét thầy cô chứ không nên làm vậy"

" dạ" bé AN gật đầu một cái rồi cười với MINH

bé ÂN thấy vậy cũng vui vẻ rồi tiếp tục đòi chơi cưỡi ngựa

" cha ơi con lên nữa nha" bé AN nói

" OK, nhưng mà lên một đứa thôi chứ hai đứa làm sao cha chịu nổi"

" thôiiiii....hai đứa đi mà cha"

chưa để MINH trả lời cả 2 bé đã leo lên lưng MINH ngồi xuống vui vẻ đung đưa chân nữa

MINH bò quanh giường được 2 vòng thì nằm bẹp luôn xuống giường thở hồng hộc

" ôi! còn gì cái thân già này nữa"1

" hihi cha ơi con đấm lưng cho cha nha " bé AN vui vẻ nịnh nọt bóp tay chân rồi đấm lưng cho cha

" ÂN cũng đấm lưng cho cha nữa "

" bên này nè hai đứa! đấm trên vai cha nữa nè"

bên này nữa! xuống dưới một chút..đúng rồi! đấm mạnh lên"

sau một hồi bé AN không còn hăng hái đấm lưng cho MINH như lúc đầu nữa, bé đấm mà thua cả gãi ngứa

" AN mệt quá à lát cha đấm lưng lại cho AN nha"

" lát cha đấm lại cho ÂN nữa nha"

" rồi! đấm cho cha xíu đi lát cha đấm lại cho hai đứa"

2 phút sau thì cả hai đã mệt rồi nên cả 2 nằm sấp xuống chờ MINH đấm lưng cho,

MINH chuẩn bị đấm lưng cho hai bé nhưng nhìn qua thấy TUYẾT SAN có vẻ mệt mỏi đưa tay xoa vào vai gáy mình, MINH bỏ rơi hai bé đang nằm chờ mình bên này bò qua chỗ cô

" anh bóp vai cho vợ nha "

" dạ! mỏi ở đây nè anh"TUYẾT SAN chỉ vào vai mình

MINH ngồi phía sau xoa bóp vai cho cô

2 bé bên này chu môi bất mãn, rõ ràng là cha nói đấm lưng cho mình vậy mà giờ lại qua làm cho mẹ vậy đó,kì cục thiệt chớ!

"ÂN! đấm lưng cho chị đi"

" hoi! ÂN cũng mệt mà"

" đấm cho chị đi lát chị đấm lại cho"

" dạ" bé ÂN dạ một tiếng ỉu xìu những vẫn đấm lưng cho AN

nhưng mà tội nghiệp bé ÂN

nhiệt tình đấm lưng cho chị nhưng sau khi xong thì phát hiện chị đã ngủ mất tiêu,ÂN kêu cỡ nào AN cũng không dậy mà còn ngáy o o nữa chứ,bé ÂN đành ấm ức mà đi ngủ