Cô Dâu Gả Thay - Về Quê Làm Dâu

Chương 34: Hình như trật lưng rồi




7h tối thì gia đình TUYẾT SAN đã vào phòng, vì giờ này sẽ không có ai giữ được 2 bé trừ cô và anh thôi

3 mẹ con cô thì ngồi trên giường, cô lấy sách thiếu nhi ra chỉ cho 2 bé nhận biết con vật, trái cây và các loại phương tiện di chuyển, mỗi thứ TUYẾT SAN dạy bé thì cô đều lặp lại mấy lần để 2 bé nhớ

" đây là xe hơi" TUYẾT SAN chỉ vào hình một chiếc xe trong sách

" xe hơi" " xe hơi" cả 2 bé nói theo cô

" xe cảnh sát"

" xe cảnh sát"" xe cảnh sát"

" tàu ngầm "

" tàu ngầm/ tàu nhằm "

" AN sai rồi, là tàu ngầm chứ không phải tàu nhằm nha" TUYẾT SAN dịu dàng nhắc bé AN

" tàu ngầm hả mẹ"giọng bé AN non nớt hỏi lại cô

" đúng rồi nè "

TUYẾT SAN định chỉ tiếp vào một chiếc xe thì có tiếng chuông điện thoại,không phải điện thoại của cô mà là của MINH,bây giờ anh đang trong phòng tắm, TUYẾT SAN ngồi ở giường lớn tiếng gọi MINH

" anh ơi điện thoại"

"anh ơi anh ơi /anh ơi anh ơi" hai bé thích thú liên tục kêu anh ơi giống TUYẾT SAN

MINH trong phòng tắm bước ra tay còn đang cầm khăn lau tóc,

thấy MINH ra 2 bé hí hửng gọi

" anh ơi/anh ơi"

MINH cười nhéo nhẹ lên chóp mũi hai bé

" anh thằng cha hai đứa chứ anh"

rồi anh lấy điện thoại từ tay TUYẾT SAN ngồi xuống cạnh cô bấm nghe, TUYẾT SAN chống hai đầu gối xuống giường cầm cái khăn từ tay MINH lau tóc giúp anh

" có gì không anh tư " (MINH nói chuyện điện thoại)

"......."

" bây giờ hả"

"......."

" vậy anh chơi trước đi,tí nữa em qua"

"........"

MINH tắt máy rồi nói với TUYẾT SAN vẫn đang lau tóc cho anh

" vợ ơi "

"dạ"

"lát anh qua bên anh tư PHƯƠNG chơi xíu nha, có mấy anh em ảnh từ thành phố về nên ảnh rủ anh qua nhậu với ảnh vài ly " ( nhà tư PHƯƠNG gần sát nhà MINH, cách một cái nhà là tới)

" dạ,anh uống ít thôi, về sớm nha "

"ừm"

khi tóc đã khô,MINH chải đầu lại rồi bỏ điện thoại vào túi quần chuẩn bị xuống giường, bé AN nhìn anh cười cất giọng non nớt học theo TUYẾT SAN nói

" anh...anh... về sớm"

" ừa ~,anh đi chơi chút xíu rồi về với em AN nha" MINH cười hôn lên má bé và cũng hùa theo xưng anh với bé luôn

bé AN nghe MINH nói đến hai từ đi chơi thì mắt sáng rỡ,đưa hai tay đòi MINH bế

" đi chơi...AN đi"

" AN ở nhà đi,cha đi chơi xíu rồi về" TUYẾT SAN đang ôm bé ÂN trong lòng nói với bé AN

" AN đi chơi....anh..đi chơi" bé AN ôm cổ MINH đòi đi theo

" AN không có khóc rồi anh cho AN đi nha" MINH ẳm bé AN lên giọng cưng chìu nói với bé

" dạ" bé AN gật đầu một cái chắc nịch

" Anh ẳm AN theo nha vợ, có con theo dễ về sớm hơn"

" dạ"

lúc MINH ẳm bé AN ra đến cửa thì bé đột nhiên nhớ ra gì đó rồi giẫy lên,tay bé chỉ vào bé ÂN rồi bắt MINH ẳm trở vào lại

MINH bỏ bé xuống giường, bé AN liền bò lại kéo tay bé ÂN

" ÂN đi" ,lúc nãy bé AN thấy bé ÂN không đi theo nên bắt MINH phải ẳm bé trở lại,bé AN đi đâu cũng phải kéo bé ÂN theo cùng mới được, còn bé ÂN thì ban ngày ở với ai cũng được nhưng đến chiều tối là bé ôm dính TUYẾT SAN thôi

" ÂN...đi " bé AN kéo cánh tay bé ÂN, bé ÂN liền đứng dậy theo chị mình, rồi bé quay lại hai tay nhỏ xíu nắm lấy bàn tay TUYẾT SAN

" Mẹ...đi nữa"

" thôi,mẹ ở nhà,2 đứa đi chơi với cha nha"

bé ÂN lắc đầu không chịu" mẹ..đi Ân "( ý bé muốn nói là mẹ đi với ÂN)

bé AN thì nắm tay bé ÂN còn bé ÂN thì nắm tay TUYẾT SAN,MINH mệt mỏi với màn lôi kéo của ba mẹ con nên anh đã lấy điện thoại trong túi quần ra bỏ lên bàn rồi nằm xuống giường,hai tay dang ngang,

"hai đứa làm cha nghỉ đi luôn rồi kìa" TUYẾT SAN kéo hai bé ngồi xuống kết thúc màn lôi kéo,

bé AN trèo lên bụng MINH ngồi rồi cuời thích thú,bé ÂN thấy vui nên cũng leo lên bụng MINH ngồi, MINH co chân chống 2 bàn chân xuống giường để bé ÂN ngồi phía sau dựa lưng vào đùi anh, cả 2 vừa ngồi vừa nhúng rất vui vẻ nữa chứ, hai tay MINH giữ người cả 2 lại để bé không bị té,

" không đi nữa ạ"

"ừ "

MINH vừa trả lời thì điện thoại lại reo lên,

" alo"

" anh làm mồi rồi nè, mày qua chưa"

" dạ mấy anh chơi đi,chắc em không qua được"

"gì vậy, mới 7 giờ mà đừng nói là ở nhà ngủ nghe cha, anh dọn mồi rồi nè qua uống chơi với anh vài ly rồi về,không có ép mày uống nhiều đâu, qua nghe "

" dạ...alo....."MINH định từ chối nữa thì bên kia đã cúp máy

" hay anh qua chơi xíu đi chứ sát bên nhà mà ảnh gọi 2 lần rồi không qua kỳ lắm"

" sao mà đi được,aa.."MINH nói chất giọng nặng nề và mặt nhăn nhó vì hai bé vừa nhúng xuống một cái làm bụng anh đau điếng

" ÂN,xuống đi con"

TUYẾT SAN liền ẳm bé ÂN xuống giường, MINH giữ bé AN, kéo bé nằm xuống ngực anh ôm bé lại không cho bé ngồi nhúng nữa,

" hai đứa ở đây chơi với mẹ cho cha đi uống nước nha " TUYẾT SAN nhỏ giọng nói với 2 bé

" dạ/dạ"

" rồi đó, anh đi đi "

MINH thả bé AN ngồi xuống giường rồi nhõm người hôn vào môi TUYẾT SAN

" vợ anh dễ thương gì đâu á, anh qua ngồi chơi xíu rồi về"

" dạ"

❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️

MINH đã đi rồi, TUYẾT SAN cũng lấy điện thoại gọi cho ba mẹ cô để hai bé nói chuyện với ông bà ngoại, thấy ông bà ngoại thì 2 bé bi bô nói chuyện với ông bà,còn mét với ông bà đủ thứ chuyện, cả 2 còn chỉ cho bà DIỆP coi cái dấu muỗi cắn trên mặt hồi chiều nữa

khoảng 15 phút sau thì TUYẾT SAN tắt máy, rồi cô ngồi lấy sách ra đọc, để 2 bé tự chơi đồ chơi với nhau

8h30:

" cha cha", bé ÂN đã bắt đầu nhớ ra cha nó rồi nên nhìn quanh phòng tìm kiếm

" mẹ...cha, cha " bé AN hỏi cô

" cha qua nhà bác tư rồi lát cha về với hai đứa nha"

" hông...cha..cha về " bé AN đã bắt đầu mếu máo liên tục lắc đầu đòi cha

" AN ngoan, cho cha đi chơi xíu rồi lát cha về nha"

" cha...điện cha..." bé ÂN không mít ướt như chị mà khuôn mặt vẫn như lúc nãy giờ mà chỉ vào điện thoại TUYẾT SAN nói

" Cha về...AN điện cha"

Bé AN lấy điện thoại TUYẾT SAN để vào tay cô kêu cô gọi cho anh

" rồi rồi,mẹ điện cha về ngủ với con nghe,chịu hông " TUYẾT SAN lau nước mắt trên mặt bé AN

" dạ...cha về nhủ " ( cha về ngủ)

TUYẾT SAN cầm điện thoại mở máy lên, màn hình điện thoại của cô là cả 3 cha con MINH đang ôm nhau ngủ, hai bé nằm 2 bên, lấy cánh tay MINH làm gối ôm, còn hình nền điện thoại MINH là hình cưới của cả 2,anh và cô đang hôn nhau

TUYẾT SAN không gọi video mà chỉ gọi thường cho MINH, sau hai tiếng chuông anh liền bắt máy, cô mở loa ngoài để hai bé nghe

" anh nghe nè vợ"

" cha cha...cha về " bé ÂN nói

" cha ơi nhủ (ngủ)...AN ôm cha", bé AN mếu máo nói từng chữ

" ừ cha về liền, hai đứa xếp gối của cha lại rồi cha về ôm hai đứa ngủ nha"

" dạ..cha ơi...về nhanh"

" rồi, cha về liền nè,"

sau khi cúp máy, hai bé lôi cái gối của MINH ra để sát mép giường chỗ thường ngày anh nằm, rồi lần lượt lấy gối của TUYẾT SAN và 2 cái gối nhỏ xíu của 2 bé ra,còn không quên hai con gấu bông nữa

chỗ nằm của 4 người lận lượt là: MINH và TUYẾT SAN nằm sát phía ngoài rồi đến con gấu bông to đùng sau đó là bé ÂN rồi thêm một con gấu bông nữa mới đến bé AN nằm phía trong vách,

TUYẾT SAN nhìn mà buồn cười,bé AN kêu cha nó về cho nó ôm ngủ vậy mà nó nằm tuốt ở trong còn có thêm con gấu bông nữa, trong khi cha nó nằm phía ngoài vậy thì ôm cái kiểu nào được

3 phút sau MINH về tới, 2 bé đang nằm uống sữa,thấy anh về thì cả 2 bỏ bình sữa qua một bên rồi bò lại,mỗi đứa ôm hôn MINH vài cái rồi ngoan ngoãn nằm xuống cầm bình sữa lên tiếp tục uống,

MINH nhìn hai bé đang nằm mà mặt đen lại,

gì vậy nè! rõ ràng là kêu cha về đi con ôm cha ngủ, tưởng đâu tối nay hai đứa nó bỏ hai con gấu bông khỏi giường vậy mà giờ coi đó, hai đứa nằm chiếm hơn nửa cái giường còn thêm 2 con gấu bông to đùng nằm kế bên nữa chứ

" AN hông ôm cha hả " MINH kê sát mặt mình lại và nhỏ giọng nói với bé AN

" anh để cho con ngủ" TUYẾT SAN nói nhỏ với anh vì tay bé đang cầm bình sữa mút sắp hết rồi và mắt cũng đã lim dim

Sau khi uống hết sữa trong bình thì hai bé buông bình sữa để lăn lóc ra giường, hơi thở cả 2 đều đặn và đã ngủ say

TUYẾT SAN lấy hai bình sữa đi rửa rồi trở ra nằm xuống giường, MINH bật đèn ngủ và tắt đèn lớn rồi nằm nghiêng ôm cô vào lòng, anh cọ vào gáy cô còn thở ra hơi nóng làm cô rụt cổ né tránh, rồi xoay người lại ôm ngang eo anh

( vì 2 vợ chồng mà không ôm nhau là MINH lọt xuống giường liền, vì chỗ nằm của anh có chút xíu)

" anh uống nhiều lắm hay sao mà người nóng vậy"

" chừng 10 ly à ( chính xác là 16 ly) "MINH vừa nói vừa hôn vào cổ TUYẾT SAN, tay còn mò vào áo bóp ngực cô nữa,

TUYẾT SAN né ra sau,giữ tay anh lại,anh mặc kệ bàn tay đang giữ tay mình, vẫn tiếp tục xoa rồi nắn

" vợ nè"

"dạ"

"lúc còn đi học vợ muốn học ngành gì"

"em muốn học dược sĩ... nhưng mà.."giọng cô hơi buồn

" em muốn học đại học không"

- dạ... thật ra là muốn nhưng mà... sao đi học được ạ, em đi học sao phụ mẹ chuyện nhà với lại còn bé AN với bé ÂN nữa

MINH hôn lên trán cô

- mẹ chưa có già mà, lúc trước chưa có con dâu mẹ vẫn làm được đó, nhưng mà may là vợ học được sĩ nên con vợ khỏi lo, lúc vợ đi học anh nhờ SUN qua chơi với hai đứa nó, với lại giờ con đâu có uống sữa mẹ nữa đâu

"mà anh nói học dược không lo chuyện nhà là sao ạ"

"thì chắc gì em thì đã đậu mà đi học"

"anh này"Cô nhéo nhẹ lên ngực anh"

"aa a.. anh nói giỡn mà, anh có đứa em họ cũng học dược sĩ,một tuần thì chỉ học có thứ 7 và chủ nhật thôi, nên buổi sáng anh chở vợ lên tỉnh học rồi tối về

" thật ạ"

"ừm, để mai anh nói cha mẹ, vợ đi học đi chứ để quá tuổi không thi đại học được đâu"

"cảm ơn anh"

TUYẾT SAN hớn hở khi sắp được học nghành nghề mà cô mơ ước rồi, cô ngẩn đầu hôn lên môi MINH một cái như chuồn chuồn lướt rồi buông ra, cô bị MINH giữ chặt gáy hôn sâu đến khi cô không thở được liền vỗ tay lên ngực anh

" mùi rượu không à"

" chê hả"

"ừm"

MINH nghe câu trả lời của TUYẾT SAN liền ôm chặt cô lại cúi đầu hôn xuống cổ cô

TUYẾT SAN nhột nên rụt cổ ngửa đầu về sau né tránh

MINH nhẹ nhàng lật người nằm đè lên người TUYẾT SAN,hai cánh tay chống xuống giường, hôn lên trán cô một cái rồi nhỏ giọng nói

" nhớ quá à,mấy ngày không làm rồi đó"

" anh xuống đi...con nằm đây làm cái gì mà làm"

" anh buông ưm........"

MINH chặn môi TUYẾT SAN lại bằng một nụ hôn, một tay luồng vào lưng áo TUYẾT SAN mở móc áo ngực rồi kéo chiếc áo ra khỏi ngực vứt xuống giường,

TUYẾT SAN nghiêng người qua trái qua phải nhưng không thoát khỏi được anh, cô cũng không dám lên tiếng hay tạo ra tiếng động

" anh,đừng mà, có con ở đây"

" anh làm nhẹ thôi,vợ đừng lên tiếng con sẽ không thức " MINH nói nhỏ vào tai cô rồi hôn từ vành tai xuống xuống quai xanh cô,

TUYẾT SAN biết bây giờ anh đã muốn làm thì sẽ không thể nào thoát được nên chỉ biết kìm nén không phát ra âm thanh xấu hổ

MINH vén cao áo ngoài cô lên rồi ngậm vào đầu ti cô, bên còn lại thì vân vê xoa nắn

đang say sưa mút ngực cô thì TUYẾT SAN quay sang nhìn thấy bé ÂN đang trở mình như sắp tỉnh giấc, cô hốt hoảng lấy chân đạp một phát vào bụng anh làm anh lọt luôn xuống giường lăn thêm một vòng dưới gạch

" ơ..hư..hức..mẹ..mẹ " bé ÂN nằm mơ nên giật mình, nói mớ gọi cô, giọng bé như sắp khóc, bàn tay nắm lại, mắt vẫn còn đang nhắm

" ơi mẹ đây mẹ đây, con ngủ đi, không sao, không sao, " TUYẾT SAN vỗ nhẹ lên người trấn an giúp bé ngủ lại

" mẹ ơi.. mẹ"

" không sao rồi, mẹ ôm con nghe"

TUYẾT SAN nằm sát vào bé ôm bé lại,khoảng 2 phút sau thì bé ÂN đã ngủ say

bây giờ cô mới nhớ ra MINH, anh vẫn còn chưa lên giường, TUYẾT SAN nhìn xuống giường thì thấy anh đã nằm ngủ luôn dưới gạch, mặt anh có hơi nhăn nhó, TUYẾT SAN xuống giường lay lay người anh

" anh lên giường ngủ nè, anh, dậy đi "

" ưm...đau quá vợ ơi" giọng anh hơi lè nhè vì rượu và có chút rên nhẹ vì đau

" em xin lỗi,nãy em hơi mạnh chân" TUYẾT SAN xoa bụng MINH

" anh ngồi dậy lên giường nằm, dưới gạch lạnh lắm"

" anh hết nhúc nhích nổi rồi"

" sao vậy"

" nãy anh té xuống lăn thêm vòng nữa,không biết trúng đâu mà trật lưng luôn rồi"

" giờ anh ngồi được hông " TUYẾT SAN lo lắng hỏi

" đỡ anh "

TUYẾT SAN nhẹ nhàng ôm người MINH ngồi dậy rồi đỡ anh đi lại giường nằm xuống,

cô nhẹ nhàng lấy hai con gấu bông hai bé đang ôm ra chỗ khác,rồi bế bé ÂN nằm xích vào trong một chút để chỗ nằm của MINH được rộng hơn,

nhưng mà cũng không rộng được bao nhiêu nên cô nằm nghiêng ôm ngang hông anh để sợ anh lăn qua sẽ té thêm lần nữa,

đây là hậu quả của hai chữ " nhớ vợ " của MINH, buổi sáng anh phải nằm luôn trên giường và xin nghỉ làm, TUYẾT SAN phải dùng thuốc rượu xoa bóp lưng cho anh cả buổi sáng anh mới ngồi dậy được