Cô Dâu Gả Thay - Về Quê Làm Dâu

Chương 29: Ăn nhiều




TUYẾT SAN mang thai đến tháng thứ 4 thì cô rất rầu rĩ vì cái gì cô cũng thèm ăn hết

mấy món mà cô chưa từng ăn mà cô cũng thèm luôn

Có bữa cô xuống nhà bếp kiếm đồ ăn, kết quả nhìn thấy bà LỆ đang xắt củ cải trong nhà bếp.

cô nhìn mà nước miếng chảy ba ngàn thước, bà LỆ tưởng cô muốn ăn củ cải, tỉ mỉ gọt vỏ lựa đoạn ngọt nhất sạch nhất đưa cô, kết quả cô chỉ vào chùm củ cải (chính là lá củ cải đó) nói:

“con muốn ăn cái này nè mẹ” Làm bà LỆ chấn động đờ ra thành tượng ngay tại chỗ. cô thỏa mãn ăn xong lại rầu rĩ vô hạn, đường đường là con người tự dưng lại giống như trâu, đi ăn cỏ…

Còn mì nữa, một tô mì to như thế,MINH cũng chỉ ráng được một nửa thế mà cô ăn sạch sẽ, ăn xong còn thèm thuồng nhìn tô của anh, cười hì hì: “anh không ăn hết à, em ăn giùm cho nha”

Còn có bữa, đột nhiên buổi tối cô rất thèm món cơm chiên mà MINH thì đang tính sổ sách nên cô tự mình xuống bếp làm một chảo lớn, hào hứng bưng lên phòng tính chia với MINH.

Kết quả MINH hoàn toàn không hứng thú với món này, chỉ ngồi bên chống má nhìn cô ăn.

Hay thật, cơm chiên chung với tôm khô, thế mà cô ăn sạch một chảo cơm tới nỗi bụng ễnh lên trời. Buổi sáng MINH còn nói với bà LỆ là đêm qua TUYẾT SAN ăn nhiều lắm đến mức không đứng dậy nổi luôn làm bà LỆ lo lắng, bà trách cô nói cô không nên ăn nhiều như vậy, cô bất mãn với MINH rõ ràng cô chỉ ăn nhiều hơn một chút mà

☘️☘️☘️☘️☘️

TUYẾT SAN mang thai đến tháng thứ 6 rồi nhưng bụng cô đã to như người người ta sắp sinh vậy

thân hình cô bây giờ đã ục ịch nhìn xuống không thấy được bàn chân luôn rồi, hai em bé trong bụng cô là bé gái mỗi đứa được khoảng 3kg rồi

bác sĩ dặn cô phải hạn chế việc ăn uống không được ăn đồ béo và đồ ngọt, tốt nhất nên ăn nhiều rau và trái cây nhưng trái cây nhiều đường cũng không được ăn vì mang thai đôi mà để em bé nặng quá không tốt

mấy hộp bánh ngọt MINH mua cho TUYẾT SAN ăn nhưng bây giờ bác sỹ không cho cô ăn nữa nên MINH lấy đem cho mấy đứa con nít gần nhà hết rồi

bây giờ cô giống như người bị cách ly vậy phải ăn cơm riêng vì nếu ăn chung với gia đình thì cô nhìn đồ ăn sẽ thèm đành để cô ăn riêng

kể từ lúc mang thai tháng thứ 5 thì bụng cô đã to lên nhiều rồi nên MINH luôn giúp cô gội đầu vì cô không tự khom xuống gội đầu được,

MINH còn giúp cô cắt móng chân nữa,anh cắt rất khéo mà không bị phạm vào thịt, móng nào cũng tròn vành vạnh và đều nhau , cắt xong anh còn dũa lại để khỏi bị xước nữa,anh còn bóp chân cho cô, nhìn bàn chân cô bây giờ mũm mĩm đáng yêu lắm

buổi chiều ông TUẤN và bà LỆ đang ăn cơm dưới nhà, TUYẾT SAN đang ngồi trong phòng chuẩn bị ăn cơm, cô nhìn mấy món ăn mà thấy ngán nên vẫn chưa cầm đũa,

tiếng cửa phòng mở ra, TUYẾT SAN không cần quay đầu nhìn thì cũng biết là MINH, MINH vào phòng tay cầm theo một chén cơm và một đôi đũa, ngày nào MINH cũng cầm theo chén cơm lên ăn chung với cô hết, nhưng vì chế độ ăn uống của cô chỉ toàn rau xanh nên MINH cũng ăn không nhiều mà chỉ ăn một chén với cô cho vui thôi và nữa đêm anh thường lén cô xuống bếp ăn cơm một mình, cô nhìn anh thương mình vậy thì rất cảm động, bà LỆ thì chiều nào cũng chừa lại đồ ăn cho MINH hết

" anh không ăn cơm với cha mẹ đi sao lên đây nữa vậy"

" thôi, đồ ăn đầu mỡ không ngán lắm ăn rau mới tốt"

nói rồi MINH ngồi xuống đối diện cô rồi gắp rau bỏ vào chén,nhìn mặt anh có vẻ ngán lắm nhưng vẫn ra vẻ như ăn ngon lành

TUYẾT SAN trong lòng ngập tràn hạnh phúc nhìn anh mỉm cười

" vợ ăn đi không đồ ăn nguội hết,ăn đồ nguội không tốt đâu,"

"dạ"

TUYẾT SAN dạ nhưng vẫn chưa cầm đũa. MINH gấp một miếng cà rốt bỏ vào chén cho cô

" mấy nay ăn toàn mấy món này anh biết vợ ngán lắm mà ráng ăn đi khi nào sinh mình ăn bù nha"

" dạ~ " TUYẾT SAN dạ một tiếng ỉu xìu

ăn xong thì MINH dọn chén xuống nhà rửa rồi lên phòng xoa bóp lưng cho TUYẾT SAN

" được rồi anh, trễ rồi mình ngủ nha"

" ừ"

TUYẾT SAN hôn lên má MINH một cái" cảm ơn anh nha"

"vợ mang thai vất vả mà anh có chia sẻ được gì đâu chỉ có biết đấm lưng cho vợ thôi thì có gì mà cảm ơn"

MINH đỡ TUYẾT SAN nằm xuống giường rồi hôn lên môi cô một cái rồi lại hôn lên bụng cô sau đó mới nằm xuống,

nghe bác sĩ nói là mang thai tháng thứ 6 vẫn có thể sinh hoạt vợ chồng được chỉ cần nhẹ nhàng, nhưng MINH thương cô và thấy bụng cô to quá nên sợ không dám làm gì,mỗi đêm đều ôm cô ngủ thôi, nhưng mà cái thói quen đặt tay lên ngực TUYẾT SAN mới ngủ được của anh vẫn còn, TUYẾT SAN thấy MINH chỉ để yên tay trên ngực cô như vậy thôi chứ không làm gì nên cũng không cấm anh

buổi tối khi ngủ thì MINH không có ngủ say vì TUYẾT SAN có dặn MINH nếu cô ngủ nằm ngửa thì anh phải nghiêng người cô lại vì TUYẾT SAN rất hay vô thức nằm ngửa khi ngủ, đêm nào anh cũng phải giúp cô nằm nghiêng người 1 đến 2 lần

sáng sớm hôm sau MINH ngồi dậy vươn vai một cái rồi chuẩn bị xuống nhà để cho heo ăn,

MINH sợ bà LỆ không xách nổi xô cặn, lúc trước thì bà vẫn làm được nhưng vì lúc này bà xách đồ nặng thì lưng của hay bị trật,

có hôm MINH thức sớm rồi dậy luôn cũng có hôm anh chỉ thức cho heo ăn rồi lại trở lên phòng ngủ tiếp,

TUYẾT SAN thì khoảng 6 mới dậy vì cô dậy sớm bà LỆ cũng giành làm hết mọi việc không cho cô làm việc nhà gì hết, bây giờ việc duy nhất bà để cô làm là nấu ăn phụ bà hoặc ngồi nhặt rau giúp bà thôi,

đáng lẽ bà cũng không muốn cho cô nấu ăn phụ bà đâu vì thấy cô nhìn đồ ăn rồi lại thèm bà thấy cũng tội, nhưng thấy cô cứ đòi phụ nên bà đành để cô làm,

xuởng gạo trên tỉnh của nhà MINH lúc này buôn bán rất tốt nên ông TUẤN cũng thường xuyên lên đó bàn chuyện hợp đồng bỏ mối gạo cho mấy tiệm gạo nhỏ lẻ

hôm nay chủ nhật nên MINH không đi làm, cả nhà vừa ăn cơm sáng xong thì ông TUẤN chạy lên tỉnh, còn TUYẾT SAN đang ngồi ngoài chiếc bàn ở ngoài vườn nói chuyện với vợ chồng THÀNH, hôm nay THÀNH chở vợ qua chơi với TUYẾT SAN ( ngoài vườn có trong mấy cây ăn quả to nên rất mát, MINH đóng cho TUYẾT SAN bộ bàn ghế để ngoài vườn để chiều mát cô ra đi vòng vòng rồi có chỗ ngồi)

" sao không chở bé SUN qua vậy NHẬT HẠ "

" dạ tại mấy nay cô Ý với bé NGHĨA về nhà chơi nên nó ở nhà chơi với bé NGHĨA rồi chị, chiều nay cô Ý về nhà chồng rồi nên sáng giờ SUN nó cứ bám theo nựng bé NGHĨA suốt thôi, chắc tới chừng nào chị sinh là SUN nó ăn ở nhà chị luôn quá"

" chưa thấy ai mà mê em bé như SUN luôn đó, hay HẠ sinh thêm em cho SUN đi"

Nghe TUYẾT SAN nói vậy NHẬT HẠ nhìn lên mỉm cười với THÀNH mắt chớp chớp nhìn đáng yêu, THÀNH liền làm lơ quay qua chỗ khác

" đừng có nhìn anh"

" hứ " NHẬT HẠ không thèm nhìn THÀNH nữa mà quay lại nói chuyện với TUYẾT SAN

MINH từ trong nhà đi ra tay cầm theo một quả táo ( quả bom) đi lại chỗ cái bàn 3 người đang ngồi

MINH cắt táo thành bốn phần bằng nhau,chỉ nhìn mắt thường tuyệt đối không phân biệt được lớn nhỏ, đầu tiên đưa cho TUYẾT SAN, lại đưa NHẬT HẠ, sau đó tự cắn một miếng, phớt lờTHÀNH vẫn hăm he nhìn anh, cầm miếng cuối cùng quay lại ngồi cạnh TUYẾT SAN.

" anh không thấy em à, em ở đây này!” THÀNH không thể không xụ mặt nhắc nhở sự tồn tại của mình

“anh.. THÀNH chưa có kìa.” TUYẾT SAN thật tình không nhẫn tâm thấy THÀNH lần nào cũng chịu đãi ngộ như thế, thành thử cũng nhắc giúp.( Vì dạo gần đây mỗi khi vợ chồng THÀNH qua chơi thì đều như vậy)

MINH nhìn táo trong tay, lại nhìn TUYẾT SAN, sau đó đưa miếng mình đã cắn một nửa cho THÀNH, có vẻ mất hứng trừng THÀNH một cái.

THÀNH bất mãn: " anh quá đáng vừa thôi chứ, tự mà ăn đi tôi không cần…” Sau đó ai oán ngồi lại chỗ cũ, NHẬT HẠ không nhịn được cười trộm, nhìn chồng cô lăn xuống địa vị gì thế này, đồng tình nhét miếng táo của mình vào miệng THÀNH

TUYẾT SAN kéo tay áo nói với MINH: “sao anh ham ăn vậy làm gì mà kỳ cục quá à,ai lại cắn rồi đưa người khác chứ".

NHẬT HẠ thấy MINH làm vậy với THÀNH mà hả hê lắm, ai biểu không chịu cho cô sinh con chứ, giờ qua đây chỉ có MINH mới trị được THÀNH thôi

MINH vẻ mặt tủi thân: “anh cất lại cho vợ ăn mà.” Sau đó đưa một phần tư miếng táo còn lại cho TUYẾT SAN.

NHẬT HẠ nghe MINH nói mà cảm động, véo mũi THÀNH: “ANH coi chồng người ta kìa, có gì ngon cũng để dành cho vợ, còn anh toàn để dành cho con gái anh thôi, hứ!”.

TUYẾT SAN thừa lúc hai vợ chồng kia đang mắng yêu không chú ý, mỉm cười khều tay MINH

“em muốn ăn nữa anh vô nhà lấy thêm trái nữa nha còn miếng này cho THÀNH đi"

MINH gật đầu, lại cho miếng táo đã cắn một nửa vào miệng, nghĩ nghĩ, cắn xong lại đưa đến trước mặt TUYẾT SAN.

TUYẾT SAN hiểu ý há miệng cắn một miếng nhỏ, anh mới vào nhà lấy thêm quả nữa quả ra gọt. Sau đó chia làm bốn,lấy một miếng ra đưa cho THÀNH

" Nè, còn nguyên chưa cắn miếng nào đâu"

"......"

" em Xin lỗi, mời anh THÀNH ăn với em một miếng nha" MINH nhìn THÀNH hạ giọng nói

THÀNH mừng đến phát khóc, trời xanh rốt cuộc cũng mở mắt rồi sao?, hôm nay được MINH gọi là anh nữa chứ,

lúc nhỏ ( khoảng chừng 3, 4 tuổi) THÀNH cứ kêu tên MINH mà không chịu gọi anh vì 2 người bằng tuổi, THÀNH còn muốn làm anh của MINH nữa chứ vì THÀNH sinh trước MINH 2 tháng nhưng mà MINH nhất quyết không chịu còn giảng dạo lý cho THÀNH nghe nữa, nói cha của anh lớn hơn cha của THÀNH thì cho dù THÀNH lớn bao nhiêu tuổi cũng phải làm em thôi, THÀNH cầm lấy miếng táo MINH đưa ăn ngon lành