Cô Dâu Gả Thay - Về Quê Làm Dâu

Chương 2: Gả thay chị




buổi tối trong phòng Tuyết San và Ngọc Hương đang nói chuyện điện thoại với nhau, Ngọc Hương nói với Tuyết San

- em thật sự muốn gả thay chị à? nếu ba ép em thì em cứ trốn ở đâu đó vài ngày đi

- dạ ba không có ép buộc em, mà chị bỏ đi vậy ba buồn chị lắm á!

- chị cũng biết nhưng mà chị không muốn thì ba cũng gả à, mà giờ chị còn liên lụy em, xin lỗi nha

- tại em thấy nhà bác Tuấn tốt nên mới đồng ý mà

- mà nhà bên đó biết người gả là em không? họ có chịu không?

- dạ mẹ nói là mẹ có cách

- thôi em nói vậy thì chị chúc mừng em, giờ chị đi chơi với bạn rồi bye nha!

- chị về sớm nha!

lúc sau bà Diệp qua phòng tìm Tuyết San và 2 mẹ con tâm sự một lúc khá lâu, khi chuẩn bị về phòng bà Diệp còn nhắc nhở

- nếu bên đó hỏi vì sao người họ cưới là con thì con đừng nói là do chị con bỏ đi hay là chị con không đồng ý để người ta đánh giá chị con chê nhà họ mà không chịu gả nghe không

- dạ

# hôm nay là ngày cưới của Bảo Minh và Tuyết San, trước ngày cưới một ngày thì bà bà Lệ có nhận điện thoại của bà Diệp và bà Diệp có yêu cầu đổi đồ cưới thành trang phục màu đỏ có khăn trùm đầu cho cô dâu, vì bà Diệp là người gốc Hoa nên bà nói muốn thấy con gái trong ngày cưới mặc đồ cưới truyền thống của trung Hoa và bà Lệ đã đồng ý. Trong suốt quá trình làm lễ và rước dâu Tuyết San luôn đội khăn trùm đầu nên không ai biết việc thay cô dâu.

Tuyết San đang ngồi ở phòng tân hôn chờ Bảo Minh vào,trong lúc chờ thì cô có vén khăn trùm đầu lên và nhìn căn phòng. Xung quanh phòng dán nhiều chữ hỉ, phòng nhìn sơ thì thấy đơn giản cũng không quá rộng nhưng nhìn cách sắp xếp đồ đạc rất ngăn nắp, ở sát vách tường có một bàn làm việc trên bàn là chiếc máy tính và vài quyển sách được để gọn gàng, Tuyết San nhìn lên trên tường thấy có tấm ảnh là ảnh cưới của Bảo Minh và Ngọc Hương, trong ảnh Bảo Minh và Ngọc Hương mặc áo dài cưới màu đỏ cũng không quá thân mật chỉ là đứng gần và nắm tay nhau, nhìn nụ cười của 2 người cũng không được tự nhiên lắm, Ngọc Hương kiểu cười mỉm nhưng nhìn hơi miễn cưỡng còn Bảo Minh thì có vẻ ngại ngùng. Thật ra Bảo Minh và Ngọc Hương chỉ gặp nhau đúng 3 có lần, lần đầu là khi ông Tuấn dẫn anh lên thành phố và ghé nhà ông Tài chơi lúc đó anh 8 tuổi Ngọc Hương 3 tuổi và chưa có Tuyết San, anh còn từng bế Ngọc Hương nữa, lần thứ 2 là lúc lên nhà Ngọc Hương hỏi cưới và đưa sính lễ và lần thứ 3 là đi chụp ảnh cưới.Còn Tuyết San chỉ gặp Bảo Minh có 1 lần là lúc anh lên nhà cô hỏi cưới chị cô và cô lúc đó chuẩn bị đi học nên chỉ gật đầu chào anh và ba mẹ anh một cái rồi đi học, bây giờ nhìn anh trong ảnh thấy anh rất đẹp trai, mãi mê ngắm nhìn thì cô nghe có người đi đến cô vội lấy khăn trùm lên đầu và ngồi ngay ngắn, hai tay nắm vạt áo.

"cạch" tiếng cửa phòng mở ra, Bảo Minh đi vào anh đi lại giường ngồi nhưng không ngồi quá gần Tuyết San, Tuyết San có thể ngửi được người anh có chút mùi rượu, cả 2 cứ ngồi im lặng rồi anh lên tiếng

- Ngọc Hương

- ....

- Ngọc Hương

- à..dạ

lúc đầu Bảo Minh thấy cô cứ ngồi im từ lúc lên rước dâu thì nghĩ Ngọc Hương không tình nguyện gả cho mình, chỉ vì ba cô nên cô mới đồng ý và chắc cũng sẽ xem thường anh vì nhà anh sắp phá sản nhưng khi anh gọi cô thì cô "dạ" một tiếng khiến anh thấy vui vẻ, giọng nói cô dịu dàng nghe rất dễ chịu

- em mở khăn ra được rồi, ra ngoài ăn chút gì đi

- dạ....em...

- bộ không đói hả? để anh mở cho

Bảo Minh vương tay vén khăn trùm đầu của Tuyết San ra, Tuyết San lúc này đang cúi đầu không nhìn rõ mặt

- sao vậy, đi, anh dẫn ra ngoài ăn

Bảo Minh nắm cánh tay Tuyết San thì cô ngẩng đầu lên nhìn anh, Bảo Minh nhìn thấy Tuyết San thì liền buông tay

- cô là ai?

- em...em là Tuyết San, là em của chị Hương

Bảo Minh nghe cô nói thì nhớ ra lúc anh lên hỏi cưới ngọc Hương có gặp 1 cô gái đang mặc đồng phục chuẩn bị đi học, cô có đi ngang qua cúi đầu chào anh, lúc đó cô thắt 2 bím tóc và anh cũng không để ý khuôn mặt nên không nhớ nhưng nghe cô nói thì mới nhớ

- vậy là người từ lúc sáng giờ vẫn là cô?

- dạ...

- à hèn gì lại chọn đồ cưới có khăn trùm đầu, có phải chị cô không muốn lấy tôi rồi ba cô bắt cô lấy tôi phải không? nếu vậy thì bây giờ tôi đưa cô về

Bảo Minh đi đến kéo tay Tuyết San ra cửa phòng, Tuyết San không muốn nên vừa đi vừa gỡ tay anh ra nhưng không được. Bà Lệ đang trong phòng nghe tiếng của Bảo Minh và Tuyết San thì đi ra, nhìn thấy con trai và con dâu vừa mới cưới mà đã lôi kéo như vậy bà lại ngăn cản, lúc này bà đang nhìn Bảo Minh hỏi tội nên không chú ý Tuyết San

- Minh, làm gì mà mẹ nghe vợ con khóc rồi con kéo tay nó đi đâu vậy?

- mẹ nhìn xem đây là ai

Minh chỉ tay vào Tuyết San, bà Lệ quay lưng lại nhìn thấy cô đang đứng cúi mặt khóc thúc thít nhưng nhìn kĩ thì không phải Ngọc Hương

- Con là Tuyết San? tại sao lại là con?

- con đã nói nhà mình như vậy nên không có ai muốn lấy đâu,chỉ có ông Tài muốn trả ơn mới đồng ý nhưng chắc Ngọc Hương không chịu nên mới để em gái thay thế

- Phải vậy không? hay chị cô chê nhà tôi nghèo ( bà Lệ hỏi Tuyết San)

- dạ...ức... không phải vậy đâu mẹ...

- chắc cô cũng không muốn lấy tôi đâu bây giờ tôi đưa cô về

- không phải..hức...không phải chị con chê anh Minh.. tại...tại vì em thích anh nên em xin chị Hương để em lấy anh

- thích tôi?

- dạ... từ...từ lần đầu gặp em đã thích anh nên em năn nỉ chị Hương đổi chứ ba mẹ em không biết.

Thấy Minh không lôi kéo nữa Tuyết San nói tiếp

- anh ơi...anh cho em làm vợ anh nha, em mới được gả đi mà giờ bị anh trả về tội cho ba mẹ em lắm! nha anh!

"khụ khụ" tiếng ho của ông Tuấn từ trong phòng, bà Lệ quay về phòng để xem ông, trước khi đi bà nói

- tạm thời để nó ở lại đi Minh rồi ngày mai mình cùng lên nhà trên đó gặp ông Tài nói chuyện rõ ràng, đâu phải muốn đổi là đối,lại còn giấu đội khăn che mặt nữa,không thể chấp nhận được

(chuyện là sau khi xưởng gạo gặp chuyện mấy ngày bà Lệ có gặp ông thầy bói nói là tuổi của Ngọc Hương hợp với nhà bà, nếu lấy về thì việc làm ăn sẽ suông sẻ, bệnh tật tiêu tan mà bà thì rất mê tính nên khi bà biết việc cô dâu bị đổi thành người khác khiến bà không chấp nhận,và khi bà nghe Tuyết San nói không phải Ngọc Hương không muốn gả mà do cô xin Ngọc Hương để được gả thì bà lại càng không có thiện cảm với cô). Nói rồi bà trừng mắt nhìn qua Tuyết San rồi đi vào phòng, Minh cũng không nói gì mà vào phòng thay đồ rồi đi ra xưởng gạo.1

Còn lại một mình Tuyết San cô cũng vào phòng thay đồ rồi đi ra dọn dẹp nhà cửa rồi cầm chổi quét sân trước, sân sau sạch bóng rồi cô vào phòng lấy đồ Minh vừa thay ra đem đi giặt.

Trong phong ông Tuấn, bà Lệ vào phòng rồi kể cho ông Tuấn nghe chuyện đổi cô dâu, thấy ông cứ ho thì bà chửi bâng quơ

- nếu lấy Ngọc Hương thì có thể xung hỉ bệnh tật tiêu tan rồi còn con nhỏ này mới rước về mà ông bệnh nặng thêm rồi xui xẻo mà!

- bà đừng có mê tính, muốn hay không thì nó cũng là con dâu mình rồi cũng được mình rước về đàng hoàng, tôi cũng gặp con bé này rồi thấy nó cũng ngoan ngoãn lắm

- nhưng mà ngày mai vẫn phải lên đó nói cho rõ ràng chắc chắn ông Tài cũng việc việc đổi cô dâu này