Cô Đã Trở Lại

Chương 16




Úc Trạch không về nhà mà chiếm dụng ghế sofa mới mua ở phòng khách của Chu Tử Tri, thân hình cao gần 1m9 rúm ró lại mới tạm đủ chỗ chứa, tay chân đều thòng hết ra ngoài, oa rất khó chịu.

Nửa đêm anh trở mình ngã xuống đất, bàn tay chạm đến không phải nền đá lạnh lẽo, mà là thảm nhung ấm áp. Không biết từ khi nào trải sẵn trên mặt đất, một tầng thật dày, thật mềm.

Úc Trạch nhếch nhếch môi cười, anh từng nói anh ngủ hay xoay người, cô gái kia lại ghi tạc lời nói bâng quơ ấy ở trong lòng cơ đấy.

Ngày hôm sau Chu Tử Tri bước ra khỏi phòng, trong phòng khách người nọ ngồi trên ghế bắt chéo chân xem báo, trên bàn là bữa sáng đã được chuẩn bị.

Khung ảnh ấm áp, khiến mọi mệt mỏi trong cô bay biến.

Úc Trạch xếp tờ báo lại, nhìn thấy cô vẫn còn lơ ngơ, nhắc "Em đi đánh răng rửa mặt chuẩn bị ăn sáng nào."

Chu Tử Tri vô ý thức xoay người tiến vào buồng vệ sinh, dòng nước chậm rãi biến nhiệt, cô lấy tay thử độ ấm, không nén được quay người lại, vừa vặn lọt vào một ánh mắt thâm thúy chứa ý cười nhàn nhạt.

"Sao nào? Có phải hôm nay càng thích anh hơn hôm qua không?"

"...... Đúng vậy."

Lúc này đổi lại Úc tổng sửng sốt.

Anh cúi đầu lay lay tóc, khóe môi kìm không đặng kéo lên một độ cong, y hệt dáng vẻ đứa trẻ được thưởng kẹo, vừa phấn khích vừa lưu luyến, cuối cùng không ngăn nổi bản thân mà thật cũng chẳng muốn ngăn, bước nhanh đến ôm lấy Chu Tử Tri từ phía sau.

Chu Tử Tri thiếu chút nữa úp mặt lên bồn rửa, nói "Em đang đánh răng."

Úc Trạch cọ cằm trên đỉnh đầu Chu Tử Tri,"Anh ôm tí thôi."

Chu Tử Tri xuyên qua gương nhìn anh, trong lòng thở dài một tiếng, nở nụ cười.

Cuộc sống ắt có thăng trầm, cũng tràn ngập niềm vui, chỉ cần tiếp tục tiến về phía trước, chưa biết chừng sẽ có thu hoạch ngoài mong đợi.

Chu Tử Tri ngồi xuống bắt đầu ăn điểm tâm, là món cháo gà, bên trong có bốn năm quả táo đỏ, vài hạt sen và cà rốt tỉa hoa.

Người này ngoại trừ đôi lúc hơi tự kỷ ra, gần như hoàn hảo rồi.

"Bụng em còn đau không?"

Giọng nói bên tai đánh gãy suy nghĩ bay loạn của Chu Tử Tri, cô ngẩng đầu cười cười,"Em thấy đỡ nhiều rồi."

"Anh nấu cháo ngon quá."

Anh nghiên người kề mặt gần về phía cô, cô hợp tác không chút keo kiệt.

Xúc cảm mềm mại trên mặt rõ ràng, ánh mắt Úc Trạch thêm phần sâu thẳm.

Một bát cháo, vị ngọt vô cùng.

- ---------------------------

Bên Úc gia xấp xỉ gà bay chó sủa, Úc mẹ lải nhải,"Lão Úc à, đêm qua con trai không có về nhà đó."

Úc cha quay lưng đối mặt với bà, nhàn nhã tu kiến vườn hoa,"Sáng sớm đã nghe bà cằn nhằn rồi, có thể yên tĩnh một chút được không?"

Úc mẹ dắt Kim mao đi ra, Kim mao chạy xoay vòng bốn phía, tốc độ càng lúc càng nhanh, sau đó tìm đúng một chỗ, giơ chân, một dòng nước rầm rầm rung động.:]]]

"Lão Úc, phía sau tai trái Vương Tử nổi lên hai hột đậu kìa, tí nữa ông mang nó đến bệnh viện khám xem."

Úc mẹ chuyển vấn đề quá nhanh, khiến Úc cha hơi sững lại có chút không theo kịp, sau đó bước qua,"Để tôi xem."

Kim mao lắc lắc cái đuôi, ngoan ngoãn đến gần, ngưỡng cổ cho Úc cha xem.

"Dị ứng ấy mà." Úc cha nhẹ nhàng xoa xaa lỗ tai Kim mao,"Dắt nó phơi nắng sớm nhiều hơn, cho uống thêm nhiều nước nữa." ông suy nghĩ, thấy không yên lòng, vẫn là nên đến bệnh viện một chuyến.

Úc Trạch vào cửa lớn, nhóm người làm đều dùng ánh mắt ám muội đánh giá anh, chỉ một đêm không về mà làm như anh đi chỉnh mặt, đổi da không bằng.

Anh hướng sang vườn hoa, gọi "Cha."

Răng rắc răng rắc tiếng kéo sắc bén phát ra, Úc cha ừ một tiếng,"Tối qua ngủ ngon không?"

"Không ngon lắm." Úc Trạch giọng nói có hơi tắc nghẽn,"Hình như con sắp bị cảm rồi."

Úc cha rốt cuộc đem tầm mắt di dời khỏi khóm hoa, ngẩng đầu đảo qua người anh, xem kỹ nửa ngày, con trai ông đích xác không giống dáng vẻ vui đến quên cả trời đất.

"Tôi hỏi là, anh thỏa mãn chưa?"

Úc Trạch không giấu diếm, trả lời ngắn gọn sáng tỏ,"Con ngủ ở phòng khách nhà cô ấy mà."

Mắt con trai rất trong sáng, Úc cha khóe miệng co giật, một bụng lời lẽ răn dạy không thể xuất ngôn.

Trong phòng khách Úc mẹ đang thưởng thức tách cà phê, nghe có giọng nói ở hoa viên, vội vàng đặt tách cà phê lên bàn, chạy ra, ánh mắt nhìn chằm chằm Úc Trạch.

"Về rồi hả, ăn điểm tâm chưa?"

Úc Trạch nói,"Con ăn rồi."

Úc mẹ mở to mắt,"Cô ấy nấu cho con ăn hả?"

Con nấu cho cô ấy ăn, Úc Trạch dời lực chú ý,"Hôm nay có vẻ mát mẻ quá, mẹ nhỉ."

Úc mẹ kéo hai vạt áo khoác,"Nhiệt độ càng ngày càng xuống thấp, ba mươi tết năm ngoái có trận bão tuyết, phỏng chừng năm nay cũng vậy." Bà than thở một tiếng,"Con trai à, hai đứa phát triển đến bước kia chưa? Cô nhỏ bác lớn của con cứ gặp là hỏi thăm miết, nói muốn giới thiệu đối tượng cho con đó, mẹ nói con có bạn gái rồi, mấy người đó đều hỏi cô gái ấy thế nào, ra sao, chẳng có câu nào mẹ trả lời được."

Nói đến câu sau, Úc mẹ có chút thầm oán.

Úc cha bên cạnh nãy giờ vẫn không nói chuyện toát ra một câu,"Hai mươi sáu này trời nắng đẹp đấy."

"......" Úc Trạch xoa mi tâm,"Con hỏi lại cô ấy đã."

Trên đường đến công ty, Úc Trạch ngồi ở trong xe nhắm mắt dưỡng thần, sau khi suy xét kỹ càng, anh mới gọi cho Chu Tử Tri,"Hai mươi sáu cuối tuần này, em có rãnh không?"

Bên đây Chu Tử Tri vừa mới thay quần áo, chuẩn bị đến kịch tổ,đáp "Còn chưa biết nữa."

Úc Trạch đem chuyện nói ra,"Chỉ là ăn một bữa cơm gia đình thôi, anh tôn trọng ý kiến của em, nếu em không muốn, chúng ta đợi lúc khác cũng được." Anh bổ sung một câu,"Hai chị của anh đều ở nước ngoài, trong nhà chỉ có cha mẹ, một Kim mao và vài người giúp việc thôi."

Chu Tử Tri trầm mặc không nói, một bước này tiến triển nhanh quá, khiến suy nghĩ của cô xuất hiện hỗn loạn.

"Để em suy nghĩ thêm đã."

"Được." Không lập tức từ chối, đối với Úc Trạch mà nói, có hi vọng thành công rồi.

Chu Tử Tri cúp máy, nhìn gương bôi son, đeo kính đen. Úc gia là hào môn thế gia, người giàu phức tạp, lời đồn đãi rất nhiều, tốt hay xấu đều có cả.

Cô chưa bao giờ nghĩ bản thân sẽ có một ngày dính líu với Úc gia.

Ban đêm, Chu Tử Tri một thân một mình đến câu lạc bộ Kiều Nam, đưa chữ ký Phương Nghệ cho cô.

"Cái gì đây?" Kiều Nam mở ra, vừa thấy, cô hưng phấn thét chói tai, dậm chân hai cái, một phen ôm chặt Chu Tử Tri xoay vòng vòng,"Vẫn là bạn yêu mình nhất!"

Chu Tử Tri đem một cái hộp đưa cho Kiều Nam,"Còn cái này là quà sinh nhật cho Lỗ Mãng." Nếu cô nhớ không lầm, hôm nay là sinh nhật hai tuổi bé bi của Kiều Nam.

Kiều Nam cảm thán, y xì đúc trước kia, cái đứa tỉ mỉ này.

"Bạn với Úc Trạch phát triển thế nào?"

"Rất tốt."

Kiều Nam mãnh liệt quay đầu lại, cô hiểu rõ Chu Tử Tri, nếu thản nhiên đối mặt, đó chính là dấu hiệu thật lòng.

"Bạn suy nghĩ đàng hoàng cho mình."

Kiều Nam cười hì hì hỏi,"Nói mình nghe, Úc Trạch làm gì mà đả động được bạn thế?"

Chu Tử Tri mím môi,"Anh ấy rât tốt với mình."

Thế là đủ.

Hai mươi sáu, Chu Tử Tri có một thông cáo, mỏi mệt viết rõ ở trên mặt, khi Úc Trạch tìm đến cô, cô còn đắm chìm trong nhân vật chưa thoát ra được, phản ứng có chút chậm tiêu.

Cho đến khi ngồi trên xe, người bên cạnh nắm cô tay ma sát, Chu Tử Tri mới nghĩ đến kế tiếp sẽ phát sinh cục diện gì.

Úc Trạch phát hiện cô khẩn trương, trấn an nói,"Có anh ở đây."

Lão Trần đang điều khiến xe bị dọa không nhỏ, ông làm việc cho Úc gia nhiều năm rồi còn chưa từng thấy người ngồi ghế sau trưng ra vẻ mặt ôn hòa như vậy lần nào, quả thực có chút ghen tị với thiếu phu nhân tương lai.

Xe dừng lại, Chu Tử Tri có hơi cứng ngắt, cô xoa bóp tay, cùng Úc Trạch xuống xe.

Hai bên đèn đường sáng trưng, hoa cỏ cây cối chung quanh tản ra mùi hương thanh thuần, mơ hồ có tiếng chó sủa, Úc Trạch đi bên trái nắm tay Chu Tử Tri, một khắc này, anh có loại ảo giác, con đường hai người đang đi là lối dẫn đến giáo đường.

Trong đại sảnh tráng lệ, Chu Tử Tri tầm mắt đảo qua, người đàn ông mặc áo truyền thống đại khái hơn năm mươi tuổi, hình dáng nghiêm cẩn, có vài nét tương tự Úc Trạch, người đứng bên cạnh ông đang nhìn cô là một phụ nhân ung dung hoa quý.

Cô hơi thấp đầu chào hỏi, lễ phép đúng mực,"Bác trai, bác gái."

Không kiêu ngạo không nịnh nọt, nói năng thỏa đáng, ấn tượng đầu tiên của hai cụ đều phi thường vừa lòng, Úc mẹ một bầu thắc mắc trong bụng đến lúc phun trào, bà nhiệt tình hết hỏi đông lại hỏi tây.

Chu Tử Tri dùng dư quang cầu cứu nhìn Úc Trạch.

Úc Trạch đem cánh tay thò ra sau, dừng tại thắt lưng Chu Tử Tri, một tư thế bảo hộ cực kỳ,"Mẹ à, còn nhiều thời gian mà, không cần phải một lần đào tới đáy đâu."

Thấy con trai mình đẻ ra lại che chở người ta như vậy, Úc mẹ có hơi ghen,"Mẹ tùy tiện hỏi một chút thôi mà."

Nhìn lại nhìn, bà nghĩ thầm, Chu Tử Tri này cử chỉ ngôn từ đều rất tốt, khí chất cũng tốt nữa, chỉ là...... Như thế nào nhìn quen thế nhỉ, giống như thấy ở đâu rồi.

"Tử Tri con đang làm công việc gì?"

Chu Tử Tri đáp chi tiết,"Dạ, con là diễn viên."

Nụ cười hiền hoà trên mặt Úc mẹ lập tức cứng ngắc, khó trách bà cảm thấy quen quen, không phải nữ diễn viên xuất hiện trong bộ phim [ hiệp đường ] mà Gia Gia tham gia mới đây sao?

Bà bình thường không hay xem TV, chỉ xem bộ phim Gia Gia nói, không ngờ lại trùng hợp thế.

Chu Tử Tri là người mẫn cảm, cô xác định Úc mẹ nghe đến chức nghiệp bản thân tỏ ngay thái độ phản kháng, bài xích, thậm chí chán ghét.

Không khí trở nên nặng nề, nhanh chóng lan tràn toàn bộ đại sảnh.

Sắc mặt Úc mẹ khó coi, bà không nói một lời đứng dậy vào phòng riêng.

"A Trạch, con tiếp đãi bạn gái cha lên lầu một lát."

Úc cha ngẩng đầu nhìn Chu Tử Tri rồi cũng trở về phòng, ngồi trên giường đối diện với Úc mẹ nói,"Bà muốn gặp người, bây giờ người ta đến, lại trưng ra sắc mặt này là làm sao vậy hả?"

"Cô ta là diễn viên!" Úc mẹ ngữ khí khó nghe,"Trong giới giải trí có thể sạch sẽ sao."

Đối tượng của đứa con cả trước kia cũng là vị ảnh đế nào đó, cuối cùng không phải mỗi đứa một nơi, tính cách không hợp hay sao.

"Bà đây là có thành kiến với người trong giới giải trí, quơ đũa cả nắm." Úc cha ngữ khí tràn ngập khí phách,"Nếu một người không biết giữ mình thì dù ở ngành nào cũng giống nhau cả thôi."

Ông còn nói,"Mấy lời bà nói để Gia Gia mới sơ nhập giới giải trí nghe thấy, nó sẽ nghĩ thế nào?"

Úc mẹ lảo đảo, lên giọng,"Úc Thành Đức, ông đứng về phía cô ta phải không?"

Nhìn bạn đời của mình, Úc Thành Đức hừ một tiếng,"Khâu Dung nữ sĩ, bà nên nhớ vị trí của mình, đối tượng con trai bà tìm là vợ nó, sau đó mới là con dâu bà."

Khâu Dung nghẹn họng, hơn phân nửa đời, nói đạo lý vĩnh viễn không nói lại người này.

"Dù sao tôi cũng không đồng ý để cô ấy tiến vào Úc gia đâu."

"......" Úc Thành Đức chắp tay sau lưng,"Không biết nói lý!"

Trên lầu, Chu Tử Tri không yên lòng,"Mẹ anh hình như rất để ý em là diễn viên."

Úc Trạch trầm giọng nói,"Là anh không công tác tư tưởng đến nơi đến chốn."

Chu Tử Tri nghiêng đầu nhìn anh một cái,"Bây giờ làm sao mới được?" Về không chào hỏi rất không lễ phép, tự tiện ló mặt ra chỉ sợ càng không ổn.

Úc Trạch vén tóc mái trên trán cô, tại vết sẹo kia hôn một cái,"Cứ để anh xử lý, em đừng lo."

Vợ anh sẽ chỉ có thể là Chu Tử Tri, không phải người nào khác.

4/,Rw