Có Chồng Là Thần y

Chương 867




Trong giọng điệu của anh đã có chút sốt ruột, “Tôi đang tìm Trần Thành Thái, đừng ép tôi phải nói lần thứ tư"

Bị ánh mắt của Sở Quốc Thiên nhìn chằm chằm, hai tên vệ sĩ không khỏi run lên, lạnh sống lưng. “Tìm chết!” Ngay sau đó, hai gã đàn ông to lớn giơ nắm đấm đấm thẳng vào đầu Sở Quốc Thiên!

Hai cú đấm này lực rất mạnh, vừa phát lực, một luồng gió lạnh thổi về phía anh.

Trong mắt Sở Quốc Thiên thoáng hiện lên một tia kinh ngạc, anh không ngờ rằng hai tên vệ sĩ nơi nhỏ bé này lại có sức mạnh như vậy.

Nhưng anh không quan tâm, anh chỉ kh người và né hai cú đấm này một cách dễ dàng.

Sau đó anh lại nhấc chân và bước về phía trước không chút do dự.

Cạch! Cạch!

Hai tiếng giòn giã vang lên, hai tên vệ sĩ to lớn quỳ xuống đất, hai chân trực tiếp bị bẻ gãy. "AAA! Đau quá!"

Hai tên vệ sĩ cao lớn ôm chân, toát mồ hôi hột đau đớn, nhưng vẫn nhịn không hét lên. “Tên nhãi này, mày gây chuyện ở đất của anh Thái Sơn, chính là muốn tìm chết!” Một tên vệ sĩ hung hăng nhìn chằm chằm Sở Quốc Thiên, nhưng trong lòng tràn đầy hoảng sợ và kiêng kỵ. Phải biết là, hai người bọn họ đều luyện võ từ bé, và kỹ năng của họ hoàn toàn vượt trội so với người thường.

Tuy nhiên, hôm nay bọn họ lại bị một người nhìn rất bình thường đánh bại, khiến bọn họ không thể không kiêng ky. “Chuyện gì vậy?” Động thái ở cửa lập tức thu hút sự chú ý của người trong sảnh khách sạn.

Trong tích tắc, bảy tám người đàn ông to lớn lao ra, đi trước là một người đàn ông mặc vest với hình xăm lớn trên người. “Tôi đang tìm Trần Thành Thái.” Sở Quốc Thiên trầm giọng nói với người đàn ông. “Dám gọi thẳng tên của anh Thái Sơn!” Người đàn ông nói, nhưng mắt người đó nheo lại, sau khi nhìn thấy hai người đàn ông to lớn đang quỳ trên mặt đất và đau khổ, anh ta bất giác nuốt xuống nửa lời còn lại. "Đi với tôi, tôi đưa anh đi gặp anh Thái Sơn."

Người đàn ông nhìn Sở Quốc Thiên thật sâu rồi dẫn anh vào trong.

Trong khách sạn, ánh đèn nhấp nháy, âm nhạc chói tai, sàn nhảy ở vị trí trung tâm, đám nam nữ đều lắc đầu như điên, mỗi người đều gần như phát điên.

Người đàn ông đưa Sở Quốc Thiên lên tầng cao nhất bằng thang máy, và đi thẳng đến một căn phòng. “Anh Thái Sơn, có người tới tìm anh. Người đàn ông cúi đầu, cung kính nói, “Tôi nói rồi, không gặp ai hết." Giọng nói trầm thấp của người đàn ông trung niên từ trong nhà truyền ra. “Là ông Trần Thành Thái?” Sở Quốc Thiên bình tĩnh nói vào phòng. "Đúng, cậu là..."

Giọng nói trong phòng đột nhiên cao lên, trở nên nghi hoặc, có chút suy đoán.

Người đưa Sở Quốc Thiên vào lại nhìn Sở Quốc Thiên thật sâu. Chàng trai này có thân phận gì mà có thể khiến tâm tình của anh Thái Sơn thay đổi lớn như vậy? Khoảnh khắc tiếp theo, cánh cửa mở ra, và một người đàn ông gần năm mươi tuổi đứng đó.

Người đàn ông này có khuôn mặt chữ điền, để ria mép, mặc đồ thường ngày, không khí u ám khắp người, người đàn ông này là nhân vật hàng đầu trong giới xã hội đen ở Yên Kinh, Trần Thành Thái! "Cậu là.." Trần Thành Thái nhìn thanh niên trước mặt, đồng tử co rút lại, vẻ mặt trở nên thận trọng. “Anh Thái Sơn?” Người đưa Sở Quốc Thiên ngẩn ra, đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy tâm trạng của Trần Thành Thái lên xuống thất thường như vậy.

Phải biết là, Trần Thành Thái là nhân vật hàng đầu ở Yên Kinh, dù là xã hội đen hay giới quan chức đều phải nể mặt ông ta, vì sao lại vì một thanh niên mà thay đổi thái độ như vậy? “Vào phòng nói chuyện." Vẻ mặt Sở Quốc Thiên bình thản, anh bước vào phòng.

Trần Thành Thái lập tức đóng cửa lại, đứng ở phía sau Sở Quốc Thiên cung kính nói: “Chào chủ tịch Sở!"