Có Chồng Là Thần y

Chương 756




Anh bất ngờ nhấc chân đá mạnh về phía đùi đối thủ. Rằng rắc! Chỉ có một âm thanh nghẹt thở của tiếng xương gãy phát lên.

Ngay sau đó, tiếng hét thấu tim của Thẩm Công Thành vang lên. “A...... chân của tôi, a.....

Tiếng la hét giống như tiếng mổ lợn nổ tung ở bên trong nhà hàng, Thẩm Công Thành dường như muốn ngất xỉu trong giây tiếp theo.

Sở Quốc Thiên lạnh lùng nhìn Thẩm Công Thành đang nằm co quắp ôm chân trên mặt đất, không nói gì.

Lâm Thanh Di cảm thấy thật khó có thể tin được tất cả những gì cô vừa nhìn thấy, Sở Quốc Thiên thực sự đã đánh gãy chân của Thẩm Công Thành sao?

Trời ạ, người đàn ông này là con trai cả của nhà họ Thẩm, Sở Quốc Thiên đã hại anh ta như vậy, nhà họ Thẩm làm sao có thể để dễ dàng bỏ qua cho anh?

Nghĩ đến đây, Lâm Thanh Di cũng bắt đầu cảm thấy lo lắng cho sự việc mà Sở Quốc Thiên vừa gây ra. “Mày, mày đã không chịu nghe lời tạo, ông còn dám đánh gãy chân của tao, a...... mày chết chắc rồi! mày chờ đó, chờ đó cho tao.....

Thẩm Công Thành đôi mắt đỏ hoe nhìn chằm chằm Sở Quốc Thiên, cơ thể anh ta run rẩy, anh ta lấy điện thoại di động ra liên lạc với một người có lẽ là vệ sĩ.

Vài phút sau, một nhân viên bảo vệ áo đen xuất hiện trong nhà hàng.

Người đàn ông vừa tới thân thể cao lớn nhưng hói đầu, từng thớ thịt trên người phình to ra trông rất đáng sợ. Chỉ cần hắn ta đứng đó, luồng khí đáng sợ toát ra cũng có thể buộc một đám đông phải rút lui. “Cậu chủ, cậu đã xảy ra chuyện gì vậy, cậu chủ...

Thạch Mạnh Hậu nhìn Thẩm Công Thành đang nằm co quắp trên mặt đất, trong lòng vừa kinh ngạc vừa tức giận. Hắn ta vốn cho rằng Thẩm Công Thành chỉ rong chơi không lâu nên cũng không nghĩ nhiều, kiên nhẫn chờ đợi ở bên ngoài.

Nhưng trong mười phút này, Thẩm Công Thành thực sự đã bị ai đó phế đi một chân!

Vốn dĩ, nhà họ Thẩm đã quen coi người con cả này như bảo bối rồi, nếu nhìn thấy bộ dạng của cậu chủ bây giờ chắc chắn hắn ta sẽ bị ăn tươi nuốt sống. “Con mẹ mày bị mù à? Tao bị đánh gãy chân rồi! Mày còn muốn tao giải thích với mày nữa à?” Thẩm Công Thành vừa đau vừa tức nói. “Cậu chủ, là tôi không có năng lực. Cậu nói cho tôi biết là người nào không có mắt đã động đến cậu, tôi sẽ bắt hắn ta phải đền tội!” Thạch Mạnh Hậu nhận ra rằng nếu có tội lỗi thì phải lập công may ra hằn mới có thể biến nguy thành an, nên nói một cách vội vàng “Chính là hắn ta, tao muốn hai tay cùng hai chân của tên đó, mày phải làm cho hắn ta vì tao mà đứt gân!”

Thẩm Công Thành chỉ thẳng vào mặt Sở Quốc Thiên, ánh mắt anh ta nhìn chằm chằm Sở Quốc Thiên dường như sắp phun ra tia lửa. "Mày cứ ra tay đi, nếu có chuyện gì đã có nhà họ Thẩm của ta lo liệu!” “Vâng! Cậu chủ yên tâm đi. Thạch Mạnh Hậu trả lời.

Hắn ta đứng thẳng người lên, sắc mặt tối sầm nhìn Sở Quốc Thiên, quát lớn: “Tên chết dẫm, mày là người dám đánh công tử nhà chúng tạo đúng không? Như thế chứng tỏ mày không muốn sống nữa, hôm nay mày có biết cái giá phải trả cho việc làm hại cậu chủ của chúng tao không? Cho dù mày có thể giữ lấy được chút hơi thở cuối cùng mà quay trở về thì ngày mai cả nhà mày sẽ cùng mày chôn cất cùng một lỗ!”

Sở Quốc Thiên vẫn giữ vẻ mặt không cảm xúc. “Đừng đứng đấy mà nghĩ rằng tao đang sợ mày, một lát nữa tao sẽ cho mày biết thế nào là lễ độ. Tất cả những sự việc của bọn tao gây ra ngày hôm nay đều sẽ do nhà họ Thẩm gánh vác hết. Bọn tao sẽ không phải chịu bất cứ trách nhiệm nào khi giết chết mày!”

Thấy bên kia vẫn không có phản ứng gì, Thạch Mạnh

Hậu tự nghĩ rằng anh ta đang sợ hãi nên không thể không trở nên kiêu ngạo hơn một chút. “Hahaha, tao dọa mày sợ ngu người luôn rồi à, hối hận rồi, con mẹ mày muộn mất rồi!”

Trong giây tiếp theo, nằm đấm to bằng bao cát của Thạch Mạnh Hậu hướng đến đập mạnh vào bên thái dương của Sở Quốc Thiên và lực đẩm kéo theo một cơn gió mạnh giống như đường vẽ cầu vồng “Sở Quốc Thiên, cẩn thận!” Trái tim của Lâm Thanh Di gần như vợt ngược lên cổ họng, tuyệt vọng hét lên.

Thẩm Công Thành tỏ vẻ chế nhạo: “Cẩn thận? Đối mặt với sức mạnh tuyệt đối đi, có cần thận cũng vô dụng, người đẹp, chuẩn bị thật tốt thu xác thẳng ranh này đi.

Theo quan điểm của Thẩm Công Thành, Sở Quốc Thiên nhất định sẽ chết, cho dù không chết đi cũng sẽ biến thành kẻ vô dụng.