Có Chồng Là Thần y

Chương 630




"Cái gì? Mày chính là, chính là thần y Sở à?"

Đầu Trọc không dám tin mà nhìn Sở Quốc Thiên, trong đầu hỗn loạn cả lên.

Có thể là nhớ đến cú đấm vừa nãy của mình.

Vậy mà người này trông vẫn bình thường, chẳng bị sao cả, ngay cả một chút nước bọt cũng không phun ra một miếng, ông ta nhận ra điều gì đó rồi chẳng chút do dự móc súng ra.

Lúc định bóp cò thì bỗng nhiên cánh tay bị kéo đi, cây súng cũng vì thế mà rơi ra khỏi tay ông ta. "A!" Đầu Trọc thét lên một tiếng kêu thảm tiếng.

Cũng ngay lúc này, ông ta mới phát hiện không biết từ khi nào tay mình bị ngân châm đâm thẳng vào. "Mẹ kiếp, thằng nhóc mày.." Đầu Trọc nghiến răng nói. Vẻ mặt Sở Quốc Thiên vẫn rất bình tĩnh, anh phủi bụi trên người mình và nói: "Là đã phải ông đến đây? Mục đích là gì?" "Mẹ nó, mày hỏi thì tao phải trả lời sao hả? Một người sắp phải chết không cần phải biết nhiều như thế!" Đầu Trọc cười lạnh một tiếng rồi nhấc chân đá về hướng Sở Quốc Thiên. "Người bên ngoài đều là người của phía chính phủ, ông cảm thấy ông còn có thể chạy thoát được à?" Sở Quốc Thiên giương mắt lên nhìn. Gan người này cũng quá lớn, giữa ban ngày ban mặt như vậy mà dám trực tiếp một mình đi đến chỗ anh thì cũng thôi đi, đẳng này còn tuyên bố muốn giết anh nữa cơ đây.

Quả thực là không coi ai ra gì mà!

Nào ngờ người đàn ông kia lại điên cuồng cười dại ra, xem thường, bảo với anh: "Cái này thì mày không biết rồi, dù cho tao có xảy ra chuyện đi nữa thì cũng sẽ có người cứu tao ra ngoài thôi, còn cái mạng nhỏ này của mày, hôm nay tao không thể không lấy được." Đầu Trọc nói thế nhưng vẫn chưa trực tiếp làm gì Sở Quốc Thiên, ông ta đóng cửa sổ lại, khóa trái thật kỹ...

Ở ngoài phòng càng không ngừng truyền đến giọng khuyên nhủ của phía chính quyền, nhưng mà Đầu Trọc hoàn toàn không có ý để tâm đến nó.

Ông ta rút con dao nhỏ trong đôi ủng ra rồi cười nham hiểm đi về phía Sở Quốc Thiên.

Với khuôn mặt đầy dữ tợn.

Vẻ mặt Sở Quốc Thiên vẫn bình tĩnh như trước: "Tôi cảm thấy tốt nhất là ông nên ngoan ngoãn mà trả lời câu hỏi của tôi đi." "Có cái con khỉ, muốn biết thì đợi kiếp sau đi nhé, ha ha, kiếp sau chúng ta mà gặp nhau thì tao nhất định sẽ phân tích giải thích thật rõ cho mày biết!"

Đầu Trọc mỉm cười, bỗng nhiên một động tác chợt thoáng qua giống như một con rắn biết bay, bay thẳng về phần cổ, nơi yếu ớt nhất của Sở Quốc Thiên.

Con dao nhỏ sắc bén xẹt qua cổ Sở Quốc Thiên, dù chỉ mới ra tay nhưng đã độc ác muốn ra chiều dồn đối phương vào chỗ chết.

Càng khiến người khác thấy kinh ngạc hơn đó là vậy mà người này lại luyện ra được chiêu thức này, cả người từ trên xuống dưới chẳng thừa một động tác nào cả, những động tác khoa chân múa tay thật sự là không thể nào so lại được.

Sắc mặt Sở Quốc Thiên trở nên lạnh lẽo, lướt đi cực nhanh.

Mặc dù không để cho đối phương được như ý muốn, nhưng Sở Quốc Thiên phát hiện trên cổ áo mình xuất hiện một vết rách. "Mạnh nhỉ?"

Sở Quốc Thiên vô cùng ngạc nhiên. "Nghe nói mặc dù mày là bác sĩ, nhưng mà thân thủ rất giỏi." Đầu Trọc cười một tiếng, "Mày đừng cảm thấy tạo cầm một cây súng thì chẳng có bản lĩnh gì, trước kia ông đây cũng là người làm chuyện lớn, hôm nay sẽ luyện mấy chiều với mày, để xem xem cây đạo quý báu này có cũ hay là chưa!"

Nói xong, Đầu Trọc xông vọt tới một cái.

Đối phương ra tay rất nhanh, rất mạnh, động tác cũng xảo quyệt khác thường.

Đây không phải là một cây đạo ngắn bình thường, nó được sức mạnh quấn lấy từ đầu đến đuôi.

Sở Quốc Thiên không ngờ rằng một ông gia Đầu Trọc này lại là một tay tổ trong nghề, thế mà lại luyện đến trình độ khống chế tự nhiên đến vậy.

Đáng sợ thật!

Trình độ của người này tuyệt đối là vượt xa Nam Cung Mộ Phong Lâm.

Là ai là người phải cao thủ này sang đây ?

Phái một cao thủ thế này cơ đấy!

Vẻ mặt Sở Quốc Thiên nghiêm túc, anh vung tay lên. Chát chát chát chát.

Vô số cây ngân châm bay ra, đâm thẳng về phía Đầu

Trọc. Nhưng dường như Đầu Trọc đã đoán ra được chiêu này của anh.

Ông ta đưa tay ra ngăn cạch cạch cạch vài tiếng đã khiến tất cả cây ngân châm rơi hết xuống đất. Sở Quốc Thiên nhíu chặt đầu mày.

Đầu Trọc lại dồn khí lực, trực tiếp đánh tiếp về phía Sở

Quốc Thiên.

Sở Quốc Thiên thấy thế thì đưa tay đập một cái, giữ khuỷu tay của người này thật chặt không để cho đối phương thuận lợi vung cây đạo ngắn kia xuống.

Trong lúc giằng co, Đầu Trọc dùng sức ép cây đạo nhỏ kia xuống, mắt thấy rồi sẽ đâm trúng ngực Sở Quốc Thiên thôi.