Có Chồng Là Thần y

Chương 562




Nghe vậy, sự ngạc nhiên trên khuôn mặt của Mô Phong

Lâm và Lâm Thanh Di rõ ràng đã lên đến cực điểm.

Đặc biệt là Mô Phong Lâm.

Thân phận của Lâm Thanh Di là như thế nào, cậu ta là người biết rõ nhất.

Chỉ là tổng giám đốc của công ty y dược Thanh Di, chỗ nào đáng để Lewis phải chú ý tới?

Cậu ta không thể hiểu được.

Rốt cuộc làm thế nào đối phương biết được y dược

Thanh Di, từ nơi nào mà nghe được thông tin về Lâm

Thanh Di? "Anh Lewis, chẳng lẽ anh thật sự đã từng nghe nói qua tôi sao?" Lâm Thanh Di nhìn Lewis trước mặt đầy hoài nghi. “Thật là cô ư? Chúa ơi, thật là may mắn!"

Lewis không kìm được sự phân khích, anh ta vội vàng đứng dậy và trịnh trọng bắt tay Lâm Thanh Di. "Cô Lâm Thanh Di, tôi không ngờ rằng cuộc gặp gỡ đầu tiên của chúng ta lại ở đây!" "Hahaha.." Lewis vui vè mìm cười, tầm mắt vẫn đặt ở trên người Lâm Thanh Di.Chuyện gì đã xảy ra the này?

Những người xung quanh nãy giờ chú ý đến tình hình bên đây cũng có chút bối rối.

Người có liên quan Lâm Thanh Di bị sự phấn khích của đối phương làm cho mờ mịt, căn bản không biết chuyện gì đang xảy ra.

Mộ Phong Lâm đang đứng bên cạnh cũng giống vậy, hoàn toàn không hiểu đây là loại tình huống gì

Vốn dĩ chuyện Lewis biết rõ đối phương, nghe nói qua về đối phương cũng đã làm cho người ta phải kinh ngạc rồi, nhưng hiện tại, Lewis lại còn lộ ra vẻ hưng phấn như vậy, chuyện này chắc chắn không phải chỉ là nghe nói qua một cách đơn giản như vậy được.

Tình huống này, thấy thế nào cũng giống như là gặp được một nhân vật tại to mặt lớn mới có thể lộ ra vẻ mặt vui mừng đến như vậy. “Xin lỗi, anh Lewis, anh có thể nói một chút về tình huống này được không?" Mộ Phong Lâm ngữ khỉ có chút ngượng ngùng. "Haha, nói như thế nào, duyên phận, đều là duyên phân!"

Lewis vẫn chưa hết ngạc nhiên và phấn khích. “Thật sao? Rốt cuộc là duyên phận gì vậy? Chúng tôi cùng với người xem đều đang rất tò mò. Còn có, công ty y dược Thanh Di anh như thế nào mà anh nghe nói về nóvậy?"

Lewis khoát tay, bởi vì giờ phút này anh ta hoàn toàn chìm đắm trong hưng phấn, cũng không hề có tâm tư đề đi phản ứng lại với Mộ Phong Lâm. “Cô Lâm, mặc dù công ty của cô vẫn đang trong giai đoạn đầu phát triển và chưa có nền tảng vững chắc nhưng nếu cô bằng lòng, tôi rất mong được một lần hợp tác với cô!" "Đương nhiên, chuyện này là thật sao?" Lâm Thanh Di trong lòng thật sự đã nở hoa rồi, vừa nghe đối phương nói xong liền kích động nhảy dựng lên. "Cái này." Mộ Phong Lâm đứng ở một bên, hoàn toàn bị trở thành một người tàng hình.

Mà Lewis lúc này đã đưa Lâm Thanh Di đi tìm một nơi thích hợp để bàn chuyện hợp tác.

Về phần Mô Phong Lâm, cậu ta hoàn toàn bị hai người gạt sang một bên.

Sắc mặt Mộ Phong Lâm lúc này quả thật vô cùng khó coi.

Nếu Lâm Thanh Di và Lewis thực sự đạt được mối quan hệ hợp tác, thì dòng giá trị tồn tại của anh ta gần như không còn nữa! "Anh Lewis thời gian không còn nhiều nữa, anh xem, chúng ta nên lên sân khấu phát biểu rồi?" Mộ Phong Lâm bước tới, cười chen vào trong câu chuyện của haingười. "Chà, suýt chút nữa tôi đã quên chuyện chính sự rồi, quả thật là phải lên sân khấu phát biểu rồi!” Lewis bất lực mìm cười, quay đầu nhìn sang nhìn Lâm Thanh Di mang theo một chút cảm giác có lỗi: “Tôi xin lỗi, cô Lâm, tôi vẫn còn việc phải làm, nên tôi đành phải tạm thời xin lỗi không tiếp chuyện cùng cô được. Cô có thể đợi tôi một chút được không, ngay khi tôi hoàn thành công việc của mình tôi sẽ qua tìm cô ngay lập tức. Sau đó, chúng ta cùng nhau bàn bạc thêm về vấn đề hợp tác có được không?" "Đương nhiên là được rồi!” Lâm Thanh Di sửng sốt, sau đó vui vẻ đáp lại.

Nếu như chỉ là đơn giản tán gẫu, Sở Quốc Thiên nghĩ đến chắc chắn sẽ không có ý kiến gì, một lát nhất định phải nói cho anh ta nghe tin tốt này!

Lâm Thanh Di không khỏi mừng rỡ trong lòng. “Anh Lewis, chúng ta hãy nói chuyện sau. Hôm nay cô Lâm là bạn nhảy của tôi. Chúng tôi cần phải biểu diễn điệu nhảy mờ màn đầu tiên. Chờ khi bữa tiệc kết thúc, chúng ta lại cùng ngồi xuống và trò chuyện vui vẻ nhé."

Mộ Phong Lâm lại một lần nữa chen vào nói. "Cái gì?" Lewis nghe xong, lông mày hơi nhíu lại: “Bạn nhảy?