Có Chồng Là Thần y

Chương 471




Nhìn thấy Lâm Thanh Di bộ dáng chờ mong, Sở Quốc Thiên nghĩ nghĩ, nói: “Cũng được

Lâm Thanh Di nhất thời cau mày lại, trong lòng nổi lên cảm giác không vui, nhưng mà nghĩ đến tài nấu nướng của Sở Quốc Thiên, cô cuối cùng cũng không phản bác lại. “Mau ăn đi.”

Sở Quốc Thiên vừa nói lại gắp thêm một miếng, ăn một cách thích thú.

Lâm Thanh Di không khỏi sững sờ, cô đương nhiên biết tài nấu nướng của mình không ra làm sao cả, nếu không cũng sẽ không phải một năm mới xuống bếp vài lần, nhưng nhìn thấy bộ dáng Sở Quốc Thiên ăn như hổ đói, trong lòng cô giống như bị cái gì chạm đến, phức tạp nói không ra lời. “Sở Quốc Thiên, anh thay đổi rồi.” Một lúc lâu sau, Lâm Thanh Di nhẹ nhàng nói một câu. “Lời này là sao?” Sở Quốc Thiên đầu cũng không ngẩng lên mà trả lời lại một câu. “Loại cảm giác này không nói ra được, tóm lại, sau khi anh trở về Hoan Châu, liền vẫn luôn cho em một cảm giác rất kỳ lạ “Phải không? Có lẽ đi, dù sao thì, con người đều sẽ thay đổi mà.” Sở Quốc Thiên sau khi ăn bát cơm thứ hai, liền thỏa mãn mà vươn vai, thật thoải mái.

Sau đó, Lâm Thanh Di cũng không nói thêm gì, sau khi im lặng ăn cơm xong, liền đi rửa bát đũa, lại bận rộn lần nữa. . truyện đam mỹ

Sở Quốc Thiên cũng không có giúp đỡ, anh vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng vợ đảm mẹ hiền của cô n=như vậy, nói thật thì, loại cảm giác này rất tốt.

Ting ting ting...

Đột nhiên, điện thoại của Sở Quốc Thiên vang lên, anh cầm điện thoại lên nhìn, phát hiện là một số lạ, nhưng mà sau đó, liền nhanh chóng nghe. “Xin chào, xin hỏi có phải là Thần y Sở không?” Trong điện thoại truyền đến giống của một người đàn ông. “Dương Hạo Phương sao?” Sở Quốc Thiên lập tức nghe ra được người đang nói là Dương Hạo Phương của nhà họ Dương, lúc đầu anh ta chế giễu mình, cuối cùng lại mời mình về chữa bệnh cho ông cụ nhà họ Dương.

Nghe thấy lời này, Dương Hạo Phương lập tức im lặng trong chốc lát, nhưng mà ngay sau đó, anh ta mở miệng nói: “Là tôi, cậu Sở, tôi muốn hỏi anh gần đây có thời gian đến Yên Kinh một chuyến không?”

Sở Quốc Thiên trong lòng nghĩ, lờ mờ đã đoán ra được cái gì rồi, cố ý giả bộ bình tĩnh nói: “Đi đến đó làm gì?” “Là bác gái của tôi, tình trạng của... bà ấy rất rắc rối. “Bác gái? Dương Nhã Đan sao?” Trong lòng Sở Quốc Thiên nhất thời trống rỗng, cau mày hỏi lại một câu “Đúng vậy, chính là dì Đan của anh đấy, anh Sở, tôi kiến nghị anh nếu có thời gian thì đến một chuyến, nếu không tôi sợ cả đời này anh đều không có cách nào gặp lại bác ấy được nữa.

Cái gì?

Sở Quốc Thiên trong lòng sửng sốt, đột nhiên đứng bật dậy từ trên ghế.

Mà sắc mặt của anh cũng không còn bình tĩnh như lúc trước nữa, nếu như tỉ mỉ quan sát, thậm chí có thể nhìn thấy được cả người anh đang run lên không ngừng.

Đây vẫn là lần đầu tiên anh hoảng hốt lo sợ như vậy, dù cho là Lâm Thanh Di và Bảo Nhi cũng đã từng xảy ra chuyện, anh cũng không có phản ứng lớn như hiện tại. ТrцуeлАРР.cоm trang web cập nhật *nhanh nhất

Không phải nói trong tâm trí anh, Dương Nhã Đan còn quan trọng hơn cả Lâm Thanh Di với Bảo Nhi, chỉ là anh không cách nào tiếp nhận được một người lớn duy nhất đối tốt với anh cũng xảy ra chuyện!

Sở Quốc Thiên cố gắng kiểm soát cảm xúc của mình, giọng điệu run rẩy nói: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” “Lời nói ra rất dài, cậu Sở, nếu như anh thực sự quan tâm bác gái, thì nhanh chóng đến Yên Kinh xem bác ấy đi, ngoại trừ anh ra, đoán rằng cả cái nước Viễn cũng không ai có thể cứu được bác ấy đâu!” Dương Hạo Phương giọng điệu nghiêm trọng nói. “Gửi địa chỉ đến điện thoại tôi, tôi lập tức đi Yên Kinh!” Sở Quốc Thiên cũng không có phí lời, nói xong liền cúp điện thoại.

Nhìn thấy Sở Quốc Thiên đang muốn ra ngoài, Lâm Thanh Di vẫn còn đang bận trong phòng bếp không khỏi nghi hoặc hỏi: “Sở Quốc Thiên, anh định đi đâu đó?” “Anh phải đi Yên Kinh một chuyến, dì Đan... xảy ra chuyện rồi!” Sở Quốc Thiên dừng chân, giải thích một câu. "Di Dan sao?"

Lâm Thanh Di vẫn là lần đầu tiên nghe đến cái tên này, nhưng mà nhìn thấy vẻ mặt ngưng trọng trên mặt Sở Quốc Thiên, cô liền hiểu đây hẳn là một người cực kỳ quan trọng với Sở Quân Thiên, hơn nữa xem ra sự việc rất nghiêm trọng.

Sau khi cân nhắc một hồi, cô liền vội vàng nói: "Em... đi cùng với anh!”