Có Chồng Là Thần y

Chương 395






“Cậu chủ, vậy... vậy cậu vui vẻ xong có thể để cho anh em chúng tôi cũng được vui vẻ không?” Sau một hồi lâu, tên đầu đinh mới lấy lại tinh thần, hắn ta nuốt từng ngụm nước bọt, dè dặt nói.

Người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc sang trọng trừng mắt nhìn hắn ta một cái, lạnh giọng nói: “Người đàn bà kia cho cậu”

“Không phải chứ cậu chủ, bà dì đó nhan sắc thì cũng được, nhưng tuổi tác thì đã quá lớn” Sắc mặt tên đầu đinh vô cùng khó coi.

“Có là may rồi, cậu còn kén cá chọn canh?”

Nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông, tên đầu đinh lập tức thụt vai lại, cười xòa nói: “Cậu chủ nói rất đúng,..., tôi thật sự rất thích..."

Mười phút sau, chiếc xe dừng lại, bởi vì nhóm người đuổi bắt ở phía trước cũng đã dừng lại.

Sau khi người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc sang trọng bước xuống, một tên trong nhóm người truy bắt vội vàng bước đến, nói một cách cung kính: “Cậu chủ, hai người phụ nữ đó đã chui vào cái hang này, các anh em vừa nãy đã vào đó thâm dò, cái hang này rất lớn, cũng rất nguy hiểm, tôi nhớ ông già đó trước đây cũng từng chui vào trong cái hang này!” Đọc truyện hay trên TruyệnApp

“Nguy hiểm thì các nguy không vào sao?” Người đàn ông lạnh giọng nói.

“Không phải đầu cậu chủ, cái hang này vô cùng đặt biệt, nếu như ồ ạt xong vào, các anh em chắc chắn sẽ phải bỏ mạng, cho nên chúng tôi mới không dám vào bừa.”

“Không phải các ngươi có mang theo thuốc nổ sao, cho nổ cái miệng hang này là được rồi?”

“Vâng ạ cậu chủ!”

Nhận được lệnh, nhóm binh lính đuổi theo bắt đầu tất bật.

Không bao lâu sau đó, chỉ nghe thấy tiếng nổ chói tai vang lên, cửa hang bị nổ bay thành một lỗ thủng lớn, những người trong hang đã biến sắc, co lại thành một nhóm.

“Tiểu Vân, con có sao không, sao sắc mặt con lại tệ như vậy?” Người phụ trung niên nhìn thấy sắc mặt của cô gái không bình thường, bà vội vàng quan tâm.

Nhưng cô gái chưa kịp trả lời, thì đồng tử bà đã co lại, bà kêu lên: "Không, Tiểu Vân bị một phát đạn vào bụng từ khi nào vậy? Trời ơi, nhiều máu quá..."

Ngoài hai người ra, trong hang còn có một ông già bảy mươi tuổi, nghe thấy vậy, hai mắt ông không kiềm được mà đã đỏ lên, cứ nghĩ chúng ta luôn ở trong rừng sâu, không tranh với đời, vậy mà hôm nay lại gặp phải sự tàn sát của những kẻ cường đạo đó, lẽ nào ông trời muốn giết chúng ta sao?”

Người phụ nữ nghe những câu này, sắc mặt bà lộ ra vẻ thê lương, bà ấy nhìn Lăng Vân một cái rồi nói: “Cụ à, bây giờ Tiểu Vân đã bị trúng đạn, tôi sợ con bé sẽ không cầm cự được lâu, chúng ta phải làm sao đây?”

“Hang động này rất nhiều năm về trước được các bậc tiền bối đào thủ công, có một lối thoát bí mật, bây giờ của hang đã bị những tên cường đạo đó nổ tung, đoán chừng bọn chúng sẽ vào đây bắt chúng ta rất nhanh, cho nên chúng phải nhanh chóng thoát ra từ cánh cửa bí mật đó!” Ông cụ nghiêm túc nói.

“Vậy bây giờ chúng ta nhanh chóng đi thôi..."

“Không được, bây giờ vẫn chưa phải là thời cơ, phải đời lúc trời tối mới đi được lối thoát bí ẩn đó.” Người phụ nữ vừa mở miệng, đã bị Lăng Vân ngăn lại, giọng của cô yếu dần, nhưng thần trí vẫn chưa mất đi hoàn toàn.

Nghe câu này, trong phút chốc ông cụ đã bừng tỉnh: "Đúng rồi, bây giờ ánh sáng vẫn còn đủ, nếu như chúng ta thoát ra từ cửa bí mật đó, những tên kia cường đạo kia sẽ nhanh chóng tìm đến đây, đồng thời đuổi kịp chúng ta, cho nên chúng ta tốt hơn hết vẫn là nên nghe theo lời của Tiểu Vân.”

“Nhưng… nhưng cửa hang bây giờ đã bị nổ, mặc dù nổ không được bao nhi nhưng những tên cường đạo đó nhiều người, đoán không chừng không bao lâu nữa bọn chúng đã có thể tiến vào đây!” Người phụ nữ nóng lòng nói.

Ông cụ nhìn hai người một cái, cuối cùng cắn răng nói: “Nói tóm lại không thể cứ ngồi đây là chờ chết được, nếu như sớm muộn gì bọn chúng cũng xông vào đây, vậy chúng ta cứ toát ra từ cửa bí ẩn trước rồi nói tiếp!” Đọc truyện hay trên TruyệnApp

Vừa nói, ông cụ vừa dìu Lăng Vân và người phụ nữ đứng dậy, từng bước bước đến cửa bí mật.

Nhưng, điều khiến bọn họ tuyệt vọng là, sau khi không dễ gì bước ra khỏi cửa bí mật, thì cả ba người phát hiện bản thân đã sớm bị bao vây cứng ngắt...

“Ha ha, cậu chủ, tôi nói mà cái hang này chắc chắn có cửa bí mật, may mà chúng ta ra tay sớm, nếu không đã bị bọn chúng lừa rồi!”

“Một đám già nua yếu đuối, vậy mà cũng muốn thoát khỏi tay của bọn tao sao, thật là nằm mơ giữa ban ngày!”

"Ha ha..."

Nhóm người Lăng Văn nhìn thấy đám người thân thủ cao cường trước mặt, bọn chúng còn trang bị đầy đủ vũ khí, trong lòng cảm thấy tuyệt vọng vô cùng.

Mà lúc này, người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc sang trọng bước ra từ trong đám người, đi về phía ba người Lăng Vân nói: “Các vị, bây giờ các vị đã không còn đường nào có thể thoát được, nếu như các vị thức thời, tốt nhất vẫn nên ngoan ngoãn giao ra đồ!”

“Mày... mày nằm mơ đi!”

Lăng Vân nghe thấy những câu này,

chapter content



chapter content