Người đàn ông đeo mặt nạ quỷ kia sau khi nói xong câu này thì từ khán đài bước nhanh tới chỗ Trương Hoàng Vĩ.
Cảnh tượng này đã chọc giận ba vị giám khảo trên bục chủ tịch, Trịnh Văn không nhịn được, ông ta lên tiếng mắng mỏ: “Láo xược, chỗ này đến lượt anh nói chuyện sao?
Nhưng người đàn ông đeo mặt nạ quỷ không hề quan tâm tới Trịnh Văn, anh ta đi thẳng tới trước mặt Trương Hoàng Vĩ, nhàn nhạt hỏi: “Trương Hoàng Vĩ, cậu đồng ý đi theo bên cạnh tôi học tập không?”
Trương Hoàng Vĩ rất bối rối, anh ta chăm chú nhìn người đàn ông đeo mặt nạ quỷ, há miệng ra muốn nói gì đó nhưng lại không thể nói ra thành lời.
Quả thật anh ta đã thể hiện sự không vừa ý của bản thân song không nghĩ sẽ khai chiến với nhà họ Nam Cung. Thế nhưng người đàn ông đeo mặt nạ quỷ trước mặt này lại lên tiếng đúng lúc này, rõ ràng anh ta muốn khai chiến với nhà họ Nam Cung!
Mắt thấy bản thân bị coi như không khí, Trịnh Văn nhất thời nổi giận, chỉ thấy ông ta vung tay lên, ra lệnh: “Người đâu, mau đuổi cái tên giả thần giả quỷ này ra ngoài cho tôi!”
“Vâng!”
Sau khi nghe lệnh, một nhóm bảo vệ nhanh chóng chạy tới chỗ của người đàn ông đeo mặt nạ quỷ kia.
Nhưng còn chưa đợi đảm bảo vệ đó tới gần, cổ tay của người đàn ông đeo mặt nạ quỷ đã rung lên, từng đợt ánh sáng trắng bất ngờ bắn ra từ trong tay anh ta.
Cái gì?
Khi nhìn thấy một đảm bảo vệ bất chợt đứng im tại chỗ giống như bị định thân, tất cả mọi người đều cảm thấy bất ngờ và kinh sợ.
Đây...đây là Phi Châm Thứ Huyệt sao?
Vương Vũ Huyền ngồi ở hàng trước thấy vậy, phốc một cái đứng dậy, ánh mắt nhìn người đàn ông đeo mặt nạ quỷ kia ngập tràn vẻ sợ hãi.
Ngoại trừ Vương Vũ Huyên, cũng có rất nhiều người có mặt ở đó nhận ra đây là Phi Châm Thứ Huyệt.
“Trời ơi, thế mà tôi lại có thể nhìn thấy Phi Châm Thứ Huyệt?”
“Rốt cuộc thì người kia là vị Đại Y nổi danh nào vậy?”
“Chỉ trong thời gian chớp mắt đã có thể dùng kim bạc đâm trúng vào huyệt đạo của nhóm bảo vệ mà không hề mắc sai lầm, cho dù là một Đại Y cũng không thể làm được đâu...
Người ở đây phần lớn đều am hiểu kỹ thuật chữa bệnh, e rằng dù chưa từng chứng kiến ai sử dụng nhưng ít nhiều cũng từng nghe nói tới, chỉ là họ không ngờ lại có người thực hiện được Phi Châm Thứ Huyệt, một thủ pháp có thể so với thần kỹ.
Trong số đó, người khiếp sợ nhất chính là ba vị giám khảo. Bọn họ biết, với thực lực mà người đàn ông đeo mặt nạ quỷ kia vừa thể hiện, nếu thật sự muốn dây dưa không dứt thì có khả năng hôm nay không cách nào kết thúc tốt đẹp được.
Mà lúc này, Trương Hoàng Vĩ, một trong những người trong cuộc, cuối cùng cũng phục hồi tinh thần, cậu ta nuốt nước bọt, cẩn thận nhìn người đàn ông đeo mặt nạ quỷ rồi hỏi: “Anh...đó là Phi Châm Thứ Huyệt sao?”
“Không sai.”
“Anh thật sự bằng lòng dạy cho tôi?” Trương Hoàng Vĩ hỏi tiếp. “Thật”
“Ngảy cả Phi Châm Thứ Huyệt cũng đồng ý dạy cho tôi?”
“Đồng ý.
Trương Hoàng Vĩ vô cùng vui mừng, anh ta vội vàng cúi người vái lạy người đàn ông đeo mặt nạ quỷ rồi run giọng nói: “Học sinh Trương Hoàng Vĩ, kính chào thầy!”
Sở dĩ anh ta tới tham gia hội thảo nghiên cứu ở học viện y Nam Cung không phải chỉ vì gia nhập vào nhà họ Nam Cung như những người khác mà là để học được những kỹ thuật chữa bệnh tốt hơn.
Hiện tại nếu đã không nể mặt nhà họ Nam Cung như vậy thì có muốn cũng khó có thể vào được nhà họ Nam Cung, không bằng cứ đồng ý với người đàn ông đeo mặt nạ quỷ trước mắt này, cố gắng đi theo bên cạnh và học tập anh ta.
“Ừ” Trước sự kích động của Trương ân Vĩ, người đàn ông đeo mặt nạ quỷ chỉ thờ ơ gật đầu, sau đó đưa mắt nhìn lên phía bục giám khảo.
Sặc mặt Trịnh Văn u ám cực hạn, ông ta tiếp đón ánh mắt của người đàn ông đeo mặt nạ quỷ rồi nói: “Anh là ai, sao lại muốn ảnh hưởng tới cuộc thi của học viện y học chúng tôi?”
“Tôi là ai không hề quan trọng, quan trọng là tôi tới để khiêu chiến với học viện y học của các ông” Người đàn ông đeo mặt nạ quỷ nhẹ giọng trả lời.
Lời vừa nói ra, hiện trường chớp mắt trở nên yên tĩnh một cách đáng sợ.
Nhưng không chờ mọi người kịp phản ứng, người đàn ông đeo mặt nạ quỷ đã nói tiếp: “Chỉ cần là kỹ thuật chữa bệnh, dù là bất kỳ khoa nào, các ông đều có thể tùy ý ra đề, cũng có thể tìm trợ thủ, ai đến tôi cũng không từ chối!”
Lời nói đầy ngạo mạn, phách lối của người đàn ông đeo mặt nạ quỷ đã làm không khí ở đó trở nên sôi sục. Tất cả mọi người đều không thể ngờ, người đàn ông đeo mặt nạ quỷ này không chỉ nói đỡ cho Trương Hoàng Vĩ mà còn tuyên bố muốn khiêu chiến với toàn bộ học viện y học Nam Cung.
Đây chính là học viện y học Nam Cung của nhà họ Nam Cung, đội ngũ giáo viên ở đây rất đông đảo, giáo viên giảng dạy đa phần đều là những danh y vô cùng nổi tiếng trong giới y học, anh ta...lấy đâu ra dũng khí như vậy?
“Mọi người nói xem người này có phải là người do đối thủ của nhà họ Nam Cung phải tới không?”
“Có thể, nhưng người này đeo một chiếc mặt nạ quỷ, cũng không thể nào xác định được thân phận của anh ta.”
“Thật đúng là một kẻ to gan, anh ta cho rằng chỉ một người mà có thể chèn ép cả học viện Nam Cung sao?”
"..."
Đang lúc tiếng bàn tán trên khán đài ngày càng lớn thì chỉ thấy Hướng Đào Ánh cau mày, nói với hai vị giám khảo bên cạnh: “Người tới không có ý tốt, hơn nữa lại không hề sợ hãi, có lẽ chúng ta không phải đối thủ của anh ta. Hai người nhanh chóng bảo người đi xin ý kiến bên trên!”
“Tôi biết rồi.” Kha Vĩnh Xuyên gật đầu, sau đó gọi một nhân viên công tác tới dặn dò một phen.