Có Chạy Đằng Trời - Rosie

Chương 31: Nghi ngờ




“ Năm sau vợ chồng mình sẽ tặng chắt cho bà.”

Bây giờ Đảo Nhi mới hiểu anh muốn nói gì, đã rất nhiều lần bà nội hi vọng cô nhanh chóng sinh cho Nghiêm Gia một đứa cháu, có lẽ ở độ tuổi này bà rất mong muốn nhìn thấy chắt của mình trước khi rời khỏi cõi đời.

Đảo Nhi cũng rất muốn sinh con cho Gia Minh, theo lời của bác sĩ thì chỉ cần tĩnh dưỡng cơ thể một thời gian nữa thì sức khỏe cô sẽ lại bình thường như trước.

“ Được vậy xem ra đứa cháu trai này phải cật lực một chút rồi.”

Đảo Nhi vui vẻ trêu đùa anh, Gia Minh ôm lấy cô, phủ môi lên môi cô, không cần đoán cũng biết được đêm đó họ đã có một đêm nồng cháy như thế nào.

Đảo Nhi có hẹn với Linh Châu, cả hai gặp nhau ở một nhà hàng, cô đưa thiệp mời mừng thọ của lão phu nhân cho Linh Châu.

“ Quao không ngờ tớ cũng có thiệp đấy.”

Tiệc mừng thọ của lão phu nhân nhà họ Nghiêm được tổ chức rất lớn, năm nào cũng thu hút sự chú ý của giới báo chí, Linh Châu không ngờ cô bạn của mình lại hào phóng tặng thiệp cho mình.

“Đương nhiên, nếu thích cậu có thể dẫn ông chú của cậu theo, mình rất thắc mắc gương mặt của người ấy như nào đấy.”

Sau chuyến công tác đợt trước, Linh Châu thường xuyên khoe rằng cô nàng đã đổi gu, lần này là một ‘ ông chú’, anh ta hơn Linh Châu mười tuổi, là đối tác của Linh Châu.

“ Đúng là đại thiếu phu nhân của Nghiêm gia có khác rất hào phóng nhưng mà chuyện có mang được ông chú đấy đến bữa tiệc hay không thì mình không chắc, anh ta còn không thèm để ý đến mình.”

Linh Châu thở dài, người đàn ông này rất khác so với những người khác, có lẽ là người trưởng thành nên anh ta rất chín chắn, Linh Châu đã sử dụng rất nhiều cách nhưng vẫn chưa thu phục được.



“Không ngờ Linh Châu nhà ta lại có ngày tự ti thế đấy.”

Đảo Nhi mỉm cười châm chọc, càng nghe Linh Châu kể, cô càng muốn biết mặt người đàn ông đấy, Linh Châu của cô nhiều chiêu trò vậy mà vẫn không thu phục được anh ta, xem ra rất cao tay.

“ Hừ, cậu cứ chờ ở đấy, mình nhất định sẽ tán đổ được anh ta.”

Linh Châu hừ lạnh, cô đưa tay lên tỏ vẻ quyết tâm, không có người đàn ông nào có thể từ chối được Linh Châu này.

Các khâu chuẩn bị dần được hoàn thành, ngày mai bữa tiệc sẽ bắt đầu, mọi ngóc ngách tại Nghiêm Gia đều được trang trí bằng hoa tươi.

Đảo Nhi trở về nhà sau một ngày làm việc, hôm nay phải tăng ca nên cả người của cô rất mệt, vừa về đến nhà liền chỉ muốn nằm.

Nhìn vào phòng thay quần áo, cô thấy bên trong có một chiếc váy đỏ và một bộ vest đen đã được chuẩn bị sẵn, đây là trang phục cho bữa tiệc ngày mai của hai người họ.

Tất cả đều đã được Gia Minh chuẩn bị, từ ngày cưới anh, cô cảm thấy mình cứ như một đứa trẻ vậy, bất kể chuyện gì cũng được Gia Minh chuẩn bị cho.

Chạm vào chiếc váy, cô cảm nhận được sự chu đáo của Gia Minh, từ giày dép, quần áo túi xách đến những việc lớn hơn, anh luôn chủ động làm cho cô, không để cô lo lắng.

Đảo Nhi đứng ở ban công phòng, cô nhìn ra bên ngoài, tận hưởng khoảng thời gian bình yên hiếm hoi, mùi hương hoa nhè nhẹ ngập tràn nơi khóe mũi, cảm giác thật thích.

Đột nhiên cô nhìn thấy từ xa Giai Ý và Thư Nhiễm đang nói chuyện cùng nhau, từ khoảng cách này đương nhiên cô không thể nghe được cuộc trò chuyện của họ, sau khi trao đổi xong mỗi người đi một hướng.

Đảo Nhi thâm trầm suy nghĩ, đột nhiên cô cảm thấy cô gái Giai Ý này không đơn giản, cô ấy và phu nhân có chuyện gì mà phải lén lút hẹn gặp riêng nhau, từ khi đến đây đến giờ, cô ấy luôn thể hiện bản thân ở phe trung lập.



Chuyện nước ép không biết có phải là cô ấy cố tình gợi ý cho cô không?

Chuyện này đúng là quá thú vị.

Sáng hôm sau.

Từ sáng sớm, trên dưới Nghiêm gia đều ồn ào tấp nập, bữa tiệc sẽ được diễn ra vào buổi chiều tại biệt thự, mọi người đang chạy đôn chạy đáo để hoàn thành những bước cuối cùng cho bữa tiệc.

Cốc cốc cốc.

Đảo Nhi đến phòng lão phu nhân, dù sao cũng còn rất nhiều thời gian để chuẩn bị, cô không vội.

Người làm của lão phu nhân ra ngoài mở cửa, bà nội đang ngâm chân để thư giãn, vừa nhìn thấy Đảo Nhi bà mỉm cười cho cô vào trong:

“ Bà nội chúc mừng sinh nhật.”

“ Cảm ơn con, haizz ta lại già thêm một tuổi nữa, xem ra ngày rời khỏi thế gian càng gần.”

Lão phu nhân thở dài, mỗi năm tiệc sinh nhật của bà được tổ chức rất lớn nhưng đâu ai biết được bà phiền não đến mức nào chứ, sinh nhật cứ như một lời nhắc nhở đối với bà vậy, thế là bà đã được cộng thêm một tuổi rồi.

“ Bà nội rõ ràng còn rất minh mẫn, bà còn phải chăm chắt nữa.”

Đảo Nhi an ủi bà, thật ra lão phu nhân tuy tuổi đã cao nhưng trí tuệ còn rất minh mẫn, một mình bà có thể quản lý cả Nghiêm gia này thì đúng là không thể xem thường được.