Cô Bé - Nhìn Trúng Em Rồi!

Chương 30




Là người đứng đầu một tập đoàn to lớn , nên mọi việc sao có thể qua mắt được Tề Phong cơ chứ ......

Ngay từ đầu khi Mạc Thị muốn 2 công ty hợp tác anh đã cảm thấy có chút bất thường , đến khi anh biết được người đưa Phương Noãn về chính là Mạc Thiên bản thân đã đề ra cảnh giác ...... Lúc Phương Noãn mượn tài liệu từ tay anh , anh luôn hy vọng cô sẽ không phản bội anh .... Hy vọng rất nhiều....... Để rồi đến hôm nay anh bất ngờ , đau lòng vì cô đã phản bội lại anh ..... Tại sao cơ chứ .........Tề Phong gương mặt vô hồn , đầu óc trống rỗng bước ra ngoài ...... Tận sâu trong tim anh đau vô cùng .

Phương Noãn chỉ biết nhìn theo bóng lưng của Tề Phong dần xa . Trong đầu cô đang đấu tranh suy nghĩ không ngừng .... Bản thân cô thật xấu xa , có lỗi với anh ... Nhưng nghĩ lại chính anh ta cũng là người ép cô đến mức đường cùng như vậy , anh ta đã ức hiếp khiến cô thấy vô cùng hoảng sợ ...... Hiện tại tâm trí rối loạn , cô không biết đâu là đúng là sai nữa .

Tử Chi biết tình cảnh khó xử của Phương Noãn chỉ biết đến cạnh an ủi cô , hai người liền đi đến một quán rượu gần đó để giải tỏa đầu óc .

........

Màn đêm đã buông xuống , Phương Noãn từ xe của Tử Chi bước xuống , thở dài một hơi rồi từ từ tiến vào trong .... Ngôi nhà như chìm vào yên lặng , Phương Noãn đi xung quanh nhà nhưng không thấy ai , cô đi thẳng lên phòng Tề Phong .....thấy cửa mở cô liền bước vào ... bóng lưng Tề Phong đang đứng nhìn ra hướng cửa sổ .....

" Tề Phong .... tôi có chuyện muốn nói với anh ..."

....

Người đối diện vẫn im lặng .

Phương Noãn đặt lên bàn của anh một túi nặng , bên trong là tiền ....



" Đây là số tiền tôi nợ anh .... trả cho anh .....đầy đủ ....không thiếu một đồng ...."

.....

Thấy Tề Phong vẫn không nói gì ... Cô chỉ biết cúi đầu .

" Xin ....lỗi ..."

Nói rồi đang định bước ra ngoài bỗng Tề Phong lên tiếng ....

" Số tiền đó ... Tôi mua một ngày của em "

Phương Noãn bất ngờ vì câu nói của Tề Phong .... trong lòng cảm thấy bối rối vô cùng ..anh ta thật sự muốn như vậy sao ...

" Không cần , tôi tự nguyện "

Bản thân làm cho anh một việc gì đó có lẽ cô sẽ thấy nhẹ lòng hơn ... Anh trước kia cũng đã từng cứu cô , lần này cô phản bội mà anh lại không chút tức giận ..... Vì anh tốt hay tại cô xấu xa đây....

Một ngày thôi .....chỉ một ngày thôi mà .

Phương Noãn dời khỏi , Tề Phong vẫn đứng đó gương mặt ung dung có nét buồn .... Anh nhớ đến câu nói mà cô gái ở bar đã nói với anh ...... * Nếu cô ấy không yêu hãy buông bỏ *...... Chẳng lẽ anh có cố gắng đến đâu thì cô sẽ vẫn ghét hận anh ... Anh phải từ bỏ thật sao ... Bản thân cũng không còn cái cớ nào để giữ cô lại bên mình nữa ... Ngày mai là ngày cuối anh được ở bên cô ... Ngày cuối ....chỉ còn một ngày thôi .



........

Sáng hôm sau , bước xuống phòng Phương Noãn đã ngửi thấy mùi thức ăn thơm lừng , trên bàn ăn đã được xếp lên vài món trông vô cùng ngon miệng ... Tề Phong đang đứng ở đó nấu ăn , đây .....là lần đầu tiên cô thấy Tề Phong nấu nướng ....bản thân cũng hơi bất ngờ . Có chút khó xử cô định quay đi .

" Ngồi xuống ăn luôn đi "

Giọng của Tề Phong vang lên ... Cô tiến lại ngồi xuống ghế . Tề Phong nấu xong ngồi xuống đối diện với cô .... Khung cảnh này .... đúng là có một không hai , cảnh hai người ngồi ăn cùng nhau nhìn thoạt qua giống như đôi người yêu hay vợ chồng cùng nhau ăn sáng ...... Phương Noãn nghĩ đến đó cảm thấy không tự nhiên liền giật mình ho một cái . Đây là lần đầu tiên cô được ăn món mà Tề Phong nấu ... mùi vị cũng rất được , giống như lần đầu cô thấy một mặt khác của anh vậy , dáng vẻ vô cùng ôn hòa , khí chất lạnh lùng hàng ngày cũng tan biến ... Anh gắp cho cô một miếng há cảo vào bát , cô ngại ngùng chỉ biết đáp nhỏ .

" cảm ơn"

....

Một lúc sau hai người cũng ăn xong . Tề Phong quay sang nhìn cô , đôi mắt ôn hòa .

" Theo tôi ..."

Anh nói xong trực tiếp nắm tay cô đi về hướng phòng anh ......

.....