Anh dùng lời đường mật để dụ dỗ cô, cô lại dùng sự ngang bướng của mình để chạy trốn anh. Người chạy, kẻ đuổi bắt, kết cục là ai thắng ai? Ai đánh mất trái tim ai? Cái cô cần là sự chung thủy, nhưng có lẽ, vốn bản tính của anh sẽ chẳng thể nào đáp ứng được. Anh nói với cô, cuộc gặp gỡ của hai người chính là nhân duyên trời định. Anh vận dụng đủ các chiêu trò tán tỉnh để hạ gục tâm hồn ngây thơ trong trắng của cô. Anh từng bá đạo quyết định tương lai của cô sau này.
Cô cứ nghĩ, tình yêu mà anh dành cho cô là thật lòng, cho nên mới ngu ngốc dâng tặng bản thân mình cho anh. Đến khi nhận ra anh có quan hệ thân mật cùng cô gái khác, trái tim không kiềm chế được liền chua xót không thôi. Lẽ nào đàn ông trên đời này đều như vậy? Đều không có khái niệm về một tình yêu chung thủy? Đều không có ý định sẽ tay trong tay đi đến hết cuộc đời? Là cô mơ mộng, là cô ảo tưởng, là cô sai! Có lẽ đến lúc cô phải trao trả lại tự do cho anh, cầu chúc anh sẽ thật sự tìm được bến đỗ bình yên. Điều này, có thể sao?
Cô buông tay anh, nhưng anh lại cự tuyệt sự trao trả của cô. Anh nhớ cô, anh muốn cùng cô ôn lại những kỉ niệm ngọt ngào kia.