Cô Ấy Nói Yêu Mà Chỉ Muốn Ly Hôn!

Chương 20: 419 với chồng.




"Cao tiên sinh?" Cô chọc chọc vào má hắn, không phải là ngủ thật rồi chứ?

Chẳng có tí phản ứng nào cả, nhàm chán.

"Cao tiên sinh à, anh ngủ nhanh vậy hả?"

Cao Minh Khải thật sự đã ngủ rồi, cô buồn chán nằm qua bên cạnh.

Lúc nảy rõ ràng cô rất buồn ngủ nhưng nói chuyện xong lại không buồn ngủ nữa. Bạc Hy cảm thấy trong người có một luồng nhiệt huyết cực kì hưng phấn, chính là loại cảm giác trước giờ chưa từng có. Đột nhiên lại nghĩ đến tiểu thịt tươi vừa nảy, nếu anh ta bồi cô ngủ thật ra cũng không tệ, gương mặt anh ta cũng rất đẹp trai. Nhìn đồng hồ gần 4 giờ sáng mà cơn buồn ngủ dường như đã hoàn toàn tan biến.

Bạc Hy không muốn bạc đãi bản thân mình nữa, đủ tuổi vị thành niên đã vậy còn đang ly thân với chồng, nhu cầu sinh lý bình thường ai mà không có.

Bạc Hy rời giường mở tủ lấy quần áo định mặc vào đi tìm tiểu thịt tươi, cô vừa kéo tủ hắn đã hỏi:"Cô định đi đâu?"

"A, anh không phải ngủ rồi hả?" Hắn làm cô giật cả mình, chẳng phải vừa rồi thấy hắn ngủ say lắm rồi ư?

Cao Minh Khải không trả lời, ngồi ở đó nhìn cô như muốn nhắc cô chưa giải đáp câu hỏi của hắn. Bạc Hy cười ngốc nghếch cô diện lí do:"Tôi có chút việc gấp cần đi."

"3, 4 giờ sáng cô còn có việc gấp?"

"Thì đã nói là việc gấp mà, quan trọng giờ giấc gì đâu chứ, haha."

Bạc Hy chột dạ, dù gì đi nữa trên danh nghĩa hắn vẫn là chồng hợp pháp của cô.

Cao Minh Khải kéo tủ lấy chai thuốc nhỏ mắt, hắn hình như mệt mỏi nên mới làm như vậy để giúp bản thân tỉnh táo hơn. Hắn nhỏ xong thì vứt vỏ chai vào sọt rác, vừa hay thấy mấy cái vỏ kẹo nằm trong đó. Bạc Hy lúc nảy kéo tủ xem thì thấy mấy viên kẹo, cô ăn thử thấy chúng ngon nên ăn tận ba, bốn viên. Nửa đêm bụng đói cồn cào ăn socola thật là tốt, nhưng Bạc Hy lại không biết ở hộp đêm này tuyệt đối không được ăn lung tung.

Cao Minh Khải đứng dậy sải bước về phía cô, khuôn miệng hơi nhếch lên tạo nên một đường cong hoàn mỹ. Hắn nâng cằm cô, ái mụi hỏi:"Bạc tiểu thư nửa đêm thế này, chuyện gấp của cô không phải tìm tiểu thịt tươi trắng trẻo chứ?"

Cô nhìn Cao Minh Khải, lúc đối diện gần hắn gương mặt đẹp trai này thật hấp dẫn. Thôi đi cô là phụ nữ, hắn là đàn ông hiện tại cơ thể cô đang sôi sục lại đối diện với người đẹp trai như hắn dĩ nhiên có cảm giác, nói không có là nói dối.

"Anh không ngủ nữa à?"

"Không, cô có việc gì cần tôi giúp sao?" Hắn vuốt ve gò má của cô. Bạc Hy bị hành động này làm cho rùng mình, dưới thân có một dòng nhiệt nóng chảy qua.

Bạc Hy ôm cổ hắn, cô cười ngọt ngào quyến rũ nói:"Tôi muốn đàn ông, anh giúp được không?"

"Bạc tiểu thư cô thẳng tính quá, nhưng mà... Tôi thích."

Hắn không chậm trễ giây phút nào liền cuối người hôn môi, nụ hôn này mãnh liệt và dồn dập hơn bao giờ hết. Cả hai ngã xuống giường, quần áo sớm đã cởi bỏ. Đối với một Bạc Hy nhiệt tình, Cao Minh Khải hắn cơ bản không cần kiêng dè, bao nhiêu thú tính của người đàn ông đều bộc lộ hết.

"Bạc Hy tôi sẽ cho cô một đêm cả đời cũng không thể quên!"

Rất lâu rồi Cao Minh Khải hắn không gần nữ sắc, đêm nay có hơi phóng túng lẫn thô bạo. Hơn nữa hắn cũng xác định tương lai sẽ là Bạc Hy, nên cũng không kiêng nể gì mà bộc lộ.

Cao Minh Khải đi vào, cô là lần đầu tiên nhưng cô lại không hề đau đớn gì. Cô không phản kháng, hắn càng dồn dập đến độ cô mơ màng ngủ thiếp đi trong cơn say tình.

Một đêm nồng nhiệt đi qua, tới sáng Bạc Hy phải nói là không nhấc nổi tay chân. Cô lười nhát nằm ở trên giường nhắn tin xin nghỉ làm, tình trạng này thì cô làm thế nào được. Tin nhắn vừa gửi đi Jackson đã gọi đến hỏi han, cụ thể là hỏi mấy câu về sức khoẻ.

"Tôi không sao, hôm qua quá chén với bạn thôi."

"Được... Vậy anh giúp tôi đứng bếp một hôm, cám ơn anh."

Cô ngắt điện thoại, lười biếng nhắm mắt tiếp tục giấc ngủ. Nhưng cũng không được mấy phút Thạch Ân đã gọi, cô ấy nói muốn cùng cô đi ăn sáng.

"Thôi để mình xuống dưới, mình cũng chẳng biết đang ở đâu nữa."

Bạc Hy mệt lắm nhưng phải bất đắc dĩ ngồi dậy, Cao Minh Khải có vẻ còn muốn ngủ thêm, hắn kéo cô nằm xuống chất giọng có chút khàn khàn buổi sáng nói:"Ngủ thêm một lát."

"Tôi có hẹn rồi, anh không cần tiễn đâu."

Cô nói xong rồi vào phòng tắm, nước lạnh xối xuống người Bạc Hy mới có thể tỉnh ngủ. Nhìn mình trong gương cô suýt nữa không nhận ra, vết hôn chi chít trên làn da trắng nõn nổi bần bật.

"Minh Khải à, Minh Khải?" Cô tắm xong thì mặc áo choàng tắm đi ra, gọi hắn dậy.

Hắn hé mắt, cau mày ý muốn nghe cô nói.

"Anh gọi người chuẩn bị cho tôi bộ quần áo kín một chút, thế này tôi làm sao mà ra ngoài?" Cô kéo cổ áo cho hắn xem, đều là vết tích hắn để lại.

Cô tưởng hắn là chó, gặm cô giống như cục xương.

Cao Minh Khải day day mi tâm, hắn với điện thoại trên đầu giường bấm bấm gì đó xong rồi mới ngồi hẳn dậy. Nhìn Bạc Hy đang sấy tóc, hắn bước xuống giường tới ôm cô từ phía sau. Cô cảm nhận được vật đàn ông thúc vào lưng cô cứng ngắt, nhìn hắn từ trong gương dáng vẻ lười nhát cùng cơ thể trần như nhộng không thể nào tuyệt mỹ hơn. Cô chợt nhận ra Cao Minh Khải rất đẹp trai, dáng người lại rất tốt nữa, hơn thế nữa là thể lực không tồi.

"Đừng nháo nữa, tôi có hẹn rồi." Cao Minh Khải mới hôn cô liền bị từ chối.

Hắn mò tay vào trong áo cô tìm nơi mềm mại mà xoa nắn, Bạc Hy đẩy hắn ra cô cười nói:"Đừng đùa nữa, có chuẩn bị đồ cho tôi chưa?"

"Một lát nữa mới đến, hay là vận động chút đi?" Hắn lại muốn tiến tới thì bị cô đẩy ra.

"Tôi còn trang điểm, bận lắm không kịp đâu."

Bị từ chối như vậy Cao Minh Khải một chút cũng không cam tâm, hắn giận rồi kéo bừa một cái khăn quấn quanh hông rồi ra ban công gọi điện thoại. Bạc Hy đâu có quan tâm chứ, cô và hắn đâu có tình cảm, đêm qua cùng lắm là tình một đêm, tới sáng thì phủi sạch quan hệ thôi.

Bạc Hy trang điểm xong mặc quần áo do người của hắn đưa tới rồi xách túi đi, chào hắn một câu cũng không cần hắn trả lời.